Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1239: (Phần 10) Không còn đường thoát (1)

“Con trai đến rồi!”
Viên Ngọc đang tưới hoa trong sân, liền vui mừng kêu lên.
Cảnh Ngọc Long đang ngồi trên sô pha, nở nụ cười ngốc ngếch khi xem chương trình trên quang ảnh. Ông ta chợt nghe tiếng la của vợ mình ở trong vườn thì cũng hưng phấn, lập tức hưng phấn đứng dậy mở cửa, thấy được Hứa Cảnh Minh đang đi vào trong sân.
“Con trai, lâu lắm rồi ngươi không đến đây? Cảnh Ngọc Long cười nói. “Hôm nay, cha ngươi là ta sẽ đích thân xuống bếp”
“Ta chỉ đến ngồi một lát rồi đi ngay” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói.
“Con cũng phải biết nghỉ ngơi một chút, đừng quá mức bận bịu. Viên Ngọc nói.
“Dù sao con cũng là võ giả cấp truyền thuyết, căn bản không cần phải quan tâm sự vụ của tập đoàn, cứ giao cho những người trong gia tộc xử lý là được rồi”
Cảnh Ngọc Long cũng cười hà hà rồi nói: “Mẹ ngươi nói đúng đấy, con người vốn sống không quá dài lâu, gian nan một đời, sung sướng cũng một đời. Dù sao thì ngươi cũng là võ giả cấp truyền thuyết rồi, vẫn nên hưởng thụ cuộc sống đi thôi”
Hứa Cảnh Minh ngồi xuống sô pha trong phòng khách: “Cha mẹ yên tâm, ta biết rồi. Đúng rồi, hai người tu luyện công pháp luyện thể ra sao rồi?”
“Con trai, bộ “công pháp luyện thể Trường Thọ” do con sáng tạo có hiệu quả rất tốt, ta đã lên cấp 10 rồi” Viên Ngọc nói.
“Ngươi xem, khuôn mặt của mẹ ngươi không còn nếp nhăn nào cả, hẳn là càng luyện càng trẻ.
“Ta đã lên cấp 13 rồi? Cảnh Ngọc Long nói: “Còn mẹ ngươi đấy, không tập trung tu luyện gì cả”
“Hai người cứ từ từ tu luyện” Hứa Cảnh Minh cười nói.
“Bộ công pháp luyện thể này của con có độ khó thấp, chủ yếu là sẽ từ từ thăng cấp theo thời gian, cấp của võ giả càng cao thì tuổi thọ cũng sẽ càng dài ra. Đến cấp 15 thì bố mẹ có thể sống được năm trăm năm. Nếu như lên được cấp 20 thì tuổi thọ là gần ngàn năm.
Cảnh Ngọc Long kinh ngạc thốt lên: “Con trai, bộ công pháp luyện thể này của con quả là không tầm thường, thiên phú như bố với mẹ con mà vẫn có thể qua được cấp 10, bộ công pháp luyện thể này… đủ để truyền lại cho cả một gia tộc tiếp tục thịnh vượng.
Cảnh Ngọc Long hiểu rõ sự quý giá của bộ công pháp luyện thể này.
Hứa Cảnh Minh cười cười.
Bản thân hắn đã đạt đến cấp 50 rồi, nên việc sáng tạo ra một bộ công pháp luyện thể thích hợp với bố mẹ đương nhiên là rất dễ dàng.
Nguyên lý của bộ công pháp luyện thể Trường Thọ chính là theo đuổi việc mỗi ngày đều tăng lên một chút, không cần mong ; muốn đột ngột tăng mạnh, mà là luôn luôn tiến bộ. Bố mẹ hắn đã học bộ công pháp luyện thể này 80 năm rồi, trong thời gian đó Hứa Cảnh Minh cũng đã chỉnh sửa và hoàn thiện vài lần, thực lực của bố mẹ hắn trong tám mươi năm đó cũng đã tăng lên như thế “Con trai, con cảm thấy mẹ tối đa có thể luyện được đến cấp bao nhiêu?” Viên Ngọc hỏi.
“Chỉ cần mỗi ngày kiên trì luyện 10 lần thì đến cấp 15 là không thành vấn đề” Hứa Cảnh Minh nói rõ ràng.
“Bà ấy lười lắm, hôm nay tám lần, ngày mai năm lần. Cảnh Ngọc Long nói.
“Nói thì dễ, nhưng mỗi ngày kiên trì mười lần thật sự rất khó” Viên Ngọc nói.
“Thế tại sao tôi làm được?” Cảnh Ngọc Long phản bác.
Hứa Cảnh Minh ngồi một bên cười nhìn bố mẹ cãi nhau.
“Bố mẹ, con đã tiến vào bình cảnh của võ đạo nên chuẩn bị đi những quốc gia xung quanh thăm thú một chút”
Hứa Cảnh Minh nói “Hai người nếu có chuyện gì thì cứ liên lạc với con bất kỳ lúc nào”
“Được, con tự biết chú ý an toàn là được. Hai vợ chồng Cảnh Ngọc Long cũng không lo lắng gì mấy, con trai hai người là võ giả cấp truyền thuyết cơ mà.
Cùng ngày hôm nó, sau khi sắp xếp hết mọi chuyện trong tập đoàn Cảnh thị, Hứa Cảnh Minh lặng lẽ rời khỏi thành phố Hãn Giang.
Chỉ trong nửa tháng, những sinh mệnh Cao Duy giáng lâm đến bảy quốc gia Nhân tộc đều lần lượt rời đi.
Những sinh mệnh Cao Duy giáng lâm vào các tộc đàn nhỏ yếu khác cũng không ngu ngốc, một khi các tộc đàn lớn mạnh tiến hành chặn giết thì bọn họ đương nhiên sẽ không ở lì tại chỗ, mà là đi đến những khu vực hoang vu hẻo lánh để ẩn náu.
Những công pháp luyện thể cần thu thập thì bọn họ cũng đã thu thập rồi.
Tu luyện ở đâu mà chẳng phải là tu luyện chứ?
Hứa Cảnh Minh bắt đầu khoảng thời gian vừa đi du lịch vừa tu luyện.
Hắn rời khỏi bảy quốc gia Nhân tộc, đi tha hương thăm thú cảnh đẹp của các tộc đàn khác, nếm thử món ngon khắp mọi nơi, đồng thời liên tục theo đuổi cực hạn của các loại công pháp luyện thể.
Chỉ chớp mắt đã qua hai năm, trong một toà thành của Tinh Linh Bách Hoa tộc.
Hứa Cảnh Minh ngồi trong nhà ăn để thưởng thức mỹ thực của dị tộc.
“Tinh Linh tộc là một tộc đàn to lớn, có rất nhiều phân nhánh khác nhau, ví dụ như Tinh Linh Bách Hoa tộc, Hải Tinh Linh tộc, Hắc Ám Tinh Linh tộc, Lục Tinh Linh tộc, Nguyệt Quang Tinh Linh tộc, Nhật Tinh Tinh Linh tộc. Tuy nhiên, Tinh Linh tộc có tố chất cơ thể cũng tương tự như Nhân tộc, căn bản vẫn là tộc đàn tương đối nhỏ yếu. Hứa Cảnh Minh hưởng thụ thức ăn ngon, dù đã trở thành sinh mệnh Cao Duy nhưng hắn vẫn yêu thích thức ăn ngon như cũ.
“Một vài sinh mệnh Cao Duy giáng lâm ở Tinh Linh Bách Hoa tộc đã từng bị hai cường giả của tộc Ma Sơn chặn giết” Hứa Cảnh Minh than thở “Những nơi đã từng xảy ra các sự kiện chặn giết như thế này cũng khá là an toàn.
“Ùm.”
Hứa Cảnh Minh uống một hớp thức uống, sợ hãi nói: “Không hổ là thức uống do Tinh Linh Bách Hoa tộc điều chế, trình độ này quả thật đã bỏ xa thức uống do các tộc khác pha chế.
Uống thức uống, ăn một chút rau củ quả.
“Khuyết điểm duy nhất trong thức ăn của Tinh Linh Bách Hoa tộc là không có thịt. Hứa Cảnh Minh ăn một miếng nấm lớn: “Nhưng mà hương vị của cây nấm này cũng không thua kém gì thịt thà Thức ăn của mỗi một tộc đàn cũng có nét đặc sắc riêng biệt.
1371 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận