Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 817: (Phần 7) Lần đầu truy sát dị tộc (2)

“Cùng tiến lên.”
Ba tên sinh mệnh Bản Nguyên thuộc Ngục tộc bao vây Hứa Cảnh Minh từ mọi hướng.
Bọn hắn lúc thì ẩn núp trong hư không, lúc lại hiện thân đánh bất ngờ, chiêu nào chiêu nấy đều mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Dựa theo tin tức tình báo, sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc không quá coi trọng khoa học kỹ thuật, chỉ dựa vào phương pháp tiến hoá truyền thừa của tộc đàn để nâng cao năng lực chiến đấu, từ đó mà thân thể của chúng cũng sẽ trở nên càng ngày càng cường đại, càng ngày càng cứng cáp giống như các thiên thể!
“Các sinh mệnh Bản Nguyên thuộc Ngục tộc đều nắm giữ binh khí có khả năng phân giải quỷ dị, lại còn đặc biệt am hiểu thủ đoạn du hành không gian, cũng như kỹ năng chiến đấu đã được mài dũa từ khi sinh ra!”
“Thêm vào đó, mỗi một sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc đều sở hữu một số năng lực bẩm sinh đặc biệt.” Hứa Cảnh Minh vừa suy nghĩ vừa thi triển thân pháp.
Ngay cả khi bị bao phủ trong làn sương dày đặc, hắn ta vẫn nhanh nhạy như một tia sáng.
Nhưng cho dù ánh sáng biến ảo khôn lường, thì dưới sự bao vây tấn công của ba cao thủ Ngục tộc, mọi sự né tránh đều trở nên khó khăn.
“Giết!” Hứa Cảnh Minh bắt đầu phản kích với tốc độ kinh người, ngân thương trong tay hắn cũng nhanh như tia lửa điện.
“Phụt.”
Một nhát thương chứa đựng sức mạnh to lớn đâm xuyên qua ngực của tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng to con, khiến cho lồng ngực hắn ta xuất hiện một vài vết nứt, nhưng rất nhanh đã lành lại.
Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng to con cười toét miệng: “Ôi, nhột cái nách.”
Phụt phụt, hai đoản mâu lao về phía Hứa Cảnh Minh từ đằng sau.
Hứa Cảnh Minh lại né tránh, nhưng khi hắn vừa nghiêng người, thì một bàn tay chộp vào lưng hắn.
“Đáng chết.”
Hứa Cảnh Minh biến sắc, toàn thân đột nhiên bộc phát từng gợn sóng dao động có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Những gợn sóng dao động lan tràn ra xung quanh, đánh tan làn sương mù dày đặc, đồng thời tác động đến ba gã sinh mệnh Bản Nguyên thuộc Ngục tộc cũng như bề mặt hành tinh Khủng Ngư, khiến cho một số khu vực ở đây hoá thành đống đổ nát.
Ngay sau khi vừa tung ra một chiêu hung mãnh, Hứa Cảnh Minh lập tức vung tay lên, bắn ra từng hạt ánh sáng về tứ phía.
Toàn thân Hứa Cảnh Minh lại hoá thành ánh sáng, chuẩn bị bay ra khỏi hành tinh Khủng Ngư.
“Hắn muốn chạy trốn!” Ba gã sinh mệnh Bản Nguyên thuộc Ngục tộc đều muốn đuổi theo.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm!
Mỗi hạt ánh sáng do Hứa Cảnh Minh bắn ra đồng loạt nổ tung, phát ra uy lực kinh khủng ảnh hưởng đến tứ phương, cũng như ảnh hưởng đến thời không, khiến cho ba gã sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc không thể xuyên qua không gian trong chốc lát.
Sức mạnh bùng nổ của các hạt ánh sáng cũng lan tràn khắp bề mặt của hành tinh, khiến cho tất cả các kiến trúc đều biến thành tro bụi.
Trên thực tế, tính từ thời điểm loài người trên hành tinh Khủng Ngư diệt vong, thì trong vòng một đến hai trăm năm nữa, không một ai sẽ không đặt chân đến nơi này, mặc cho hành tinh Khủng Ngư cứ phát triển tự nhiên. Vì lẽ đó, Hứa Cảnh Minh cũng không thèm để ý đến việc bề mặt hành tinh bị phá hủy.
Nếu lỡ tay huỷ diệt toàn bộ hành tinh này thì sao?
Việc này cũng không dễ dàng! Cần phải cố sức phá hư lõi hành tinh mới được!
Hứa Cảnh Minh làm ra bộ dáng điên cuồng chạy trốn khỏi hành tinh Khủng Ngư.
Bùm bùm bùm!
Ba tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc lập tức chạy theo truy sát.
“Đi.”
Hứa Cảnh Minh vừa xông ra khỏi phạm vi bao phủ của ba cỗ sức mạnh đan xen vào nhau, sau đó “hốt hoảng” xuyên qua không gian, dịch chuyển tức thời đến một hành tinh cách đó hàng vạn dặm.
Rầm.
Ngay khi Hứa Cảnh Minh vừa dịch chuyển tức thời, hắn lập tức phát hiện ba thân ảnh đáng sợ ở ngay trước mặt mình, đồng thời cũng cảm nhận ba cỗ sức mạnh đang bao phủ xung quanh, màn sương đen dày đặc và thủ đoạn trói buộc cũng đã xuất hiện ngay sau đó.
“Tên sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc kia, năng lực xuyên qua không gian của ngươi rất tầm thường.”
“Xét về phương diện du hành không gian, sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc chúng ta xếp hàng đầu đó nha!”
Ba tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc hiện thân cùng một lúc, bọn chúng vừa chế nhạo, vừa thi triển toàn bộ sát chiêu.
“Cút ngay!”
Hứa Cảnh Minh tỏ ra kinh sợ hơn bao giờ hết, sau đó hoá thành tia sáng để chạy trốn, tay trái thậm chí còn phóng ra những chùm sáng vô cùng chói mắt – trông giống như đạn pháo trên phi thuyền vũ trụ – về phía ba tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc hòng cố gắng ngăn cản chúng.
Bùm bùm bùm!
Hứa Cảnh Minh điên cuồng tung ra một chùm sáng khủng bố từ tay trái.
“Sở trường của ngươi là ánh sáng?”
“Tấn công thô bạo quá đấy!”
Thanh âm vang vọng bốn phía xung quanh, Hứa Cảnh Minh lấy một chọi ba, hiển nhiên rất khó có thể chống cự nổi. Làn sương mù dày đặc không ngừng ăn mòn hắn, thủ đoạn trói buộc liên tục áp chế tốc độ phản ứng của hắn.
“Chúng ta đã bắt được ngươi.” Một đôi tay vươn ra từ trong hư không, chộp lấy phần lưng Hứa Cảnh Minh.
Một ánh đao lạnh lẽo cũng nhân cơ hội bổ vào ngực Hứa Cảnh Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận