Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 579: (Phần 5) Hành tinh thứ sáu (1)

Hứa Cảnh Minh cau mày. sau đó khẽ động chân một cái, cả người liền biến thành dư ảnh và nhanh chóng chạy tới.
Hắn đi qua vùng núi non nước biếc, chạy đến chân của kim tự tháp màu đen cao chót vót trong vòng năm phút.
Kim tự tháp có dạng hình chóp vuông với các cầu thang ở tất cả các mặt! Mỗi bậc thang cao khoảng mười hai mét!
“Leo lên tới đỉnh của kim tự tháp màu đen này?” Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn lên, có thể đếm được 32 nhà thám hiểm đang ở tứ phía kim tự tháp.
“Trong cùng một khoảng thời gian, ba nhóm nhà thám hiểm sẽ cùng thăm dò vùng đất bí ẩn, nếu như số lượng mỗi đợt tương đương nhau thì có khoảng khoảng chừng 180.000 người.”
Hứa Cảnh Minh nhìn lên những bóng đen trên kim tự tháp màu đen: “Trong 180.000 nhà thám hiểm có mặt tại vùng đất bí ẩn, vậy mà bây giờ chỉ có 32 người trên kim tự tháp màu đen?”
Từ hành tinh vỡ nát ban đầu cho đến hành tinh trùng tộc, hành tinh băng giá, hành tinh Trầm Luân, ngôi sao neutron… Một số lượng lớn nhà thám hiểm đã bị loại bỏ.
“Đối với nhóm thám hiểm đầu tiên, thời gian thăm dò 330 ngày của bọn họ ước chừng sẽ kết thúc vào ngày 8 tháng 8! Hôm nay đã là ngày 5 tháng 8, có lẽ vì vậy mà nhóm thám hiểm đầu tiên đã từ bỏ bài kiểm tra và tìm kiếm cơ duyên.”
Hứa Cảnh Minh suy nghĩ: “Xét từ góc độ này, 32 người đang ở trên kim tự tháp màu đen rất có thể là thành viên nhóm thám hiểm thứ hai và thứ ba.”
Hứa Cảnh Minh lập tức suy ra tỷ lệ gần đúng cho khả năng đi đến hành tinh thứ sáu.
Tỷ lệ vài phần vạn này, chứng tỏ bản thân hắn cũng khá xuất sắc.
“Ảo ảnh tâm linh”
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu, nhìn chằm chằm kim tự tháp màu đen trước mặt.
Vút!
Hứa Cảnh Minh nhảy vọt lên bậc thang màu đen khổng lồ đầu tiên.
Hắn ngã xuống bậc thang đen kịt, cảnh tượng trước mắt thay đổi.
Ầm!
Khung cảnh trước mắt biến thành một hành tinh trong xanh.
“Trái Đất?” Hứa Cảnh Minh liếc mắt một chút, lập tức nhận ra hành tinh trước mặt chính là quê hương mình.
Ngay lúc đó, ý thức của Hứa Cảnh Minh cũng nhanh chóng rơi xuống, rơi vào Trái Đất, rơi vào Trung Quốc, rơi trước bàn làm việc trong một tòa nhà văn phòng.
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh nhìn máy tính trước mặt, nội tâm có chút sững sờ.
“Máy tính? Trông cổ xưa như vậy, chắc là đồ vật của mấy chục năm trước.”
Cùng lúc đó, một đoạn ký ức tràn vào tâm trí hắn.
“Tôi tên là Chương Lỗi, là một lập trình viên 35 tuổi, gia đình có năm người già là bố, mẹ, bố vợ, mẹ vợ và ông nội, ngoài ra còn có vợ và hai đứa con?”
Hứa Cảnh Minh chớp mắt: “Thử thách của hành tinh thứ sáu thực sự rất ghê gớm, những ảo ảnh đều dựa trên bối cảnh lịch sử của nền văn minh Trái Đất.”
“Theo mô tả, mỗi ảo ảnh đều là một tình cảnh tiến thoái lưỡng nan?” Hứa Cảnh Minh cảm thấy hơi khó hiểu, hắn chỉ có thể làm theo từng bước và quan sát mọi thứ trong ảo ảnh.
“Đinh đong đinh đong.”
Chuông điện thoại vang lên.
Hứa Cảnh Minh lấy điện thoại thông minh trong túi ra.
Những ký ức đơn giản trước đây vụt qua, từ đó Hứa Cảnh Minh biết rõ hơn về cuộc đời hơn 30 năm của ‘Chương Lỗi’. Hắn là một Sinh mệnh Tinh Không, ý thức vô cùng mạnh mẽ, tự nhiên tiếp thu được rất nhiều thông tin trong ký ức.
Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng ấn vào điện thoại một cái: “Bíp.”
“Chồng à, nhớ đóng học phí cho con! Gia sư đã giục rồi, số giờ học còn lại của con chúng ta cũng không còn nhiều nữa.” Người vợ thúc giục qua điện thoại.
“Được rồi, hôm nay anh sẽ nộp tiền cho con.” Hứa Cảnh Minh nói ngay.
“Tút tút tút—” Đầu dây bên kia liền cúp máy.
Vừa cúp điện thoại, đột nhiên có một cuộc gọi đến.
“Hả?” Hứa Cảnh Minh bối rối trả lời, đây là cuộc gọi của ngân hàng.
“Ông Chương Lỗi, tôi gọi để báo cho ông biết, công ty bên thứ ba không thể thanh toán số tiền đến hạn cho khoản đầu tư tài chính của ông tại ngân hàng của chúng tôi…”
Tin tức vừa nghe được qua điện thoại khiến Hứa Cảnh Minh choáng váng.
...
...
Màn đêm buông xuống.
Sau một ngày bận rộn, Hứa Cảnh Minh lái xe trở về nhà, hiện gio· đã là mười giờ tối.
Các con đều đã đi ngủ hết.
“Con về rồi à?”
Người mẹ đặt thức ăn nóng hổi lên bàn, nhắc nhở: “Sau này con đừng tăng ca muộn như vậy.”
“Vâng, con biết rồi.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Người mẹ trở về phòng và ngủ với cháu.
Lúc này người vợ bước ra khỏi phòng ngủ, ngồi đối diện với Hứa Cảnh Minh.
“Anh đã đóng tiền học chưa?” Người vợ nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh.
“Đóng rồi.”
Hứa Cảnh Minh lập tức trả lời: “Đã nộp trực tuyến, mua 180 giờ học, còn được tặng thêm 20 giờ học.”
“Anh nhớ nộp cả tiền công nghiệp trong khu.”
Người vợ nói: “Nếu không nộp… thì sẽ không thể lái xe vào trong khu được đâu.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Nộp phí bảo vệ phương tiện giao thông thì mới được cấp thẻ ô tô ra vào.
“Đúng rồi, anh có biết ngày mai là ngày gì không?” Người vợ đột nhiên mỉm cười nhìn Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh sững sờ.
“Anh giả ngu à?” Người vợ trừng mắt.
“À, kỷ niệm ngày cưới!”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói: “Đương nhiên là anh biết chứ.”
“Để em chờ xem anh sẽ làm gì.” Lúc này người vợ mới hài lòng và trở về phòng.
Hứa Cảnh Minh ngồi vào bàn, một mình nhìn đồ ăn trước mặt.
Đột nhiên chuông điện thoại vang lên.
Hứa Cảnh Minh nhận điện thoại.
“Lão Chương, chắc cậu hẳn phải biết, công ty trò chơi không thể nào lội ngược dòng trên thị trường, đã vậy còn phải nuôi hai ba trăm người… Hiện tại, công ty đã chi ra rất nhiều khoản, nhưng con số thu vào lại chẳng đáng bao nhiêu! Công ty không chịu được nữa! Mặc dù biết như thế là không được, nhưng tôi quyết định đóng cửa công ty…” Cuộc điện thoại của sếp lại mang đến một tin xấu khác.
Hứa Cảnh Minh sững sờ.
Ngân hàng mà hắn gửi tiền vào hiện giờ cũng đang gặp khủng hoảng, công việc của hắn bây giờ cũng không còn.
Đây chính là hoàn cảnh khốn khổ trong cuộc đời của Chương Lỗi sao?
“Bang.” Đột nhiên, người vợ vội vàng mở cửa lao ra ngoài.
“Sao vậy?” Hứa Cảnh Minh nhìn vợ.
“Nhanh lên! Bố em đang ở trong phòng cấp cứu, cần phải phẫu thuật ngay lập tức. Phí phẫu thuật là 80000 tệ!”
Đôi mắt người vợ đỏ ngầu vì lo lắng, cô vội nói: “Nhanh chóng cầm tiền theo! Chúng ta phải đến bệnh viện ngay.”
Hứa Cảnh Minh sững sờ.
“Anh không có tiền sao?”
Người vợ nói ngay: “Vậy cứ tìm cách huy động tiền trước đã, chờ ngân hàng đưa lại số tiền đã gửi thì trả lại sau.”
Toàn bộ số tiền trong ngân hàng mất hết rồi, đâu còn chút nào?
Khoản vay thế chấp tháng này phải hơn 10000 tệ! Công việc cũng không còn nữa!
Hứa Cảnh Minh không dám nói lời nào, lập tức lao ra ngoài với vợ.
Ôi—
Một đoạn văn tự ảo ảnh xuất hiện trên khoảng không trước mặt Hứa Cảnh Minh, trong đó có ghi:
Tầng khó khăn đầu tiên, cần giải quyết yêu cầu: giải quyết tình cảnh khó khăn mà Chương Lỗi gặp phải, trong vòng một năm, làm cho gia đình Chương Lỗi hòa thuận, tổng tài sản đạt tới con số hàng chục triệu. (không được sử dụng võ thuật).

Trong hoàn cảnh việc sử dụng võ thuật bị cấm, Hứa Cảnh Minh không nghĩ ra cách xử lý nào tốt hơn.
Đầu tiên, cùng vợ gom tiền, nhanh chóng gom đủ tiền cho ca phẫu thuật của bố vợ. Nhưng bố vợ phải nhập viện, tiền viện phí như một hố sâu không đáy, mỗi ngày phải tốn đến mấy ngàn tệ! Tất cả khiến cho vợ chồng Chương Lỗi không thở nổi.
Người vợ cũng đã biết chuyện hắn mất việc, Hứa Cảnh Minh thử tìm việc làm, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, rất khó để tìm ra một công việc mới, trong nhà chỉ có một mình người vợ đi làm.
Tiền thuốc men, áp lực phòng vay, áp lực của người vợ càng ngày càng lớn, tâm trạng càng xấu thêm.
Khi tin tức về ngân hàng mà chồng mình gửi tiền vào đó đã phá sản, cô không chịu được nữa, vô cùng suy sụp rồi quyết định đề đơn ly hôn.
Khi người vợ đề nghị ly hôn, ảo ảnh cũng tan biến!
“Thất bại rồi sao?”
Hứa Cảnh Minh trở lại chân kim tự tháp màu đen, mở bảng điều khiển cá nhân, xem thời gian: “Mình đã ở trong ảo ảnh nửa tháng, nhưng hiện thực mới trôi qua có một giờ thôi sao?”
Với ý thức của một sinh mệnh tinh không, Hứa Cảnh Minh có thể dễ dàng tiếp nhận chuyện thời gian rút ngắn một cách chóng vánh khi làm một số việc đơn giản.
Mà trong ảo ảnh, thời gian một giấc ngủ cũng chỉ là một cái chớp mắt.
“Cấm sử dụng võ công, vậy thì làm sao giải quyết tình cảnh khó khăn này?” Hứa Cảnh Minh cũng đau đầu.
Hắn luyện võ từ khi còn nhỏ, đã vào đội tuyển quốc gia khi còn là sinh viên đại học, hầu hết cuộc đời này của hắn đều dành cho võ thuật!
Nhưng bây giờ, hắn không được động tới võ công để giải quyết chuyện của Chương Lỗi, điều này khiến cho Hứa Cảnh Minh có chút phiền muộn. Mặc dù hắn có một số ý tưởng, nhưng thời gian đề cho chỉ gói gọn trong một năm, mà lại phải khiến gia đình Chương Lỗi hòa thuận, kiếm được khối tài sản chục triệu… Hắn không chắc chắn điều gì hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận