Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1208: (Phần 10) Ký ức ô nhiễm (3)

Lãnh địa Tâm Giới, trong không gian da thú.
Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân giữa tinh không, khẽ cau mày: “Mặc dù không gian da thú này có thể cách ly nhân quả trên phạm vi lớn, nhưng khí tức ô nhiễm Thâm Uyên thực sự quá kinh khủng. Ngay cả khi mình tự hủy phân thân…. có thể cắt đứt phần lớn ô nhiễm, thế nhưng không có cách nào ngăn cản nó xâm nhập vào ký ức” Mỗi một phân thân có cùng một ký ức. Vậy nên không cách nào ngăn chặn tình trạng ký ức bị ô nhiễm.
“Cũng may mà mình đã tu luyện hơn phân nửa cảnh giới Đại Hoan Hỉ – tầng thứ năm của Bát Phương Đồ” Hứa Cảnh Minh bị ô nhiễm ký ức, nhưng những ký ức ô nhiễm kia căn bản không thể lay chuyển hắn chút nào. Dù sao thì hắn cũng đạt đến tầng thứ ba của Bát Phương Đồ là cảnh giới Tâm Ý, nắm giữ khả năng kiểm soát toàn bộ cảm xúc của chính mình một cách triệt để, hơn nữa còn vượt qua những bài khảo nghiệm về ham muốn thèm ăn, ham muốn sắc dục, ham muốn thoải mái và ham muốn tham lam ở không gian trong sách.
“Hầu hết ký ức đều không ảnh hưởng đến mình. Ánh mắt Hứa Cảnh Minh trở nên thâm trầm.
Nhưng điều này cũng đồng nghĩa….
Vẫn còn một số ký ức có khả năng ảnh hưởng đến tâm linh của Hứa Cảnh Minh.
“Ta không cam tâm, ta không cam tâm, ta muốn sống sót, tiếp tục sinh tồn.
Đó là một hình ảnh về tương lai của Hứa Cảnh Minh, lúc đó, Hứa Cảnh Minh vô cùng bi phẫn, không cam lòng và tràn đầy lo lắng.
“Ta hiện tại không thể chết, ta không thể chết!”
“Ta muốn phục sinh, ta muốn phục sinh vô số người trong tộc đàn nhân loại, ta muốn cải biến quá khứ! Ta không thể chết!”
Từng đoạn ký ức không cam lòng bắt đầu ùa về trước giây phút tử vong.
“Ta muốn đạt bước cuối cùng biết bao nhiêu”
“Chỉ thiếu chút nữa thôi, liền có thể đạt tới cấp ba”
“Sau khi sống qua một trăm hai mươi kỷ Thâm Uyên, ta rốt cuộc sẽ dừng ở đây sao?”
Hứa Cảnh Minh trong một tương lai khác lại không có nhiều thù hận, chỉ có kỳ vọng về một cảnh giới cao hơn.
“Phân thân tự nổ đã ngăn chặn phần lớn khí tức ô nhiễm rồi, mà mình cũng đã trấn áp và chỉnh lý hơn 90% ký ức ô nhiễm rồi….. Sau khi tính toán kỹ càng, thì mình còn lại tổng cộng 321.029 loại ký ức ô nhiễm, bao gồm cả quá khứ ký ức và ký ức tương lai. Mỗi một ký ức ô nhiễm đều lưu lại dấu ấn rất sâu đậm, phảng phất như muốn ký sinh vào trong ý thức của mình, cố gắng làm rối loạn nhận thức của mình” Hứa Cảnh Minh tỏ ra rất bình tĩnh.
“Những ký ức ô nhiễm này khiến cho mình hiểu được, ham muốn ưu việt có đáng xác gì so với sinh tử?”
“Chỉ khi còn sống, thì mới có hi vọng thay đổi vạn vật.
Quá nhiều loại ký ức trong quá khứ và tương lai khiến cho Hứa Cảnh Minh có thể nghiên cứu con đường của chính mình một cách trực quan hơn.
Hứa Cảnh Minh đã mất trọn vẹn 59 năm mới có thể trấn áp và chỉnh lý toàn bộ ký ức ô nhiễm. Trong suốt quá trình thanh lọc, hắn cũng đã bất tri bất giác đạt thành “cảnh giới Đại Hoan Hỉ” – tầng thứ năm của “Bát Phương Đồ”.
“Thành công rồi.
Trong không gian da thú, Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân giữa tinh không.
Sau khi giải quyết ô nhiễm một cách triệt để, hắn chỉ cảm thấy tâm cảnh chính mình trở nên linh hoạt, kỳ ảo và ổn định hơn bao giờ hết.
“Quá trình giải quyết ô nhiễm, cũng là quá trình rèn luyện tâm linh. Hứa Cảnh Minh cảm khái: “Ô nhiễm Thâm Uyên tuy rằng đáng sợ, nhưng theo như tháp chủ đã nói, nếu như mình có thể đạt tới “cảnh giới Đại tự tại”, thì sẽ không bao giờ lo lắng vấn đề này nữa.
Kể từ khi tâm linh đạt đến cảnh giới Đại Hoan Hỉ, Hứa Cảnh Minh hoàn toàn có thể giải quyết hoàn hảo một chút ký ức ô nhiễm do bản thân bị lây trước đó.
Nếu như bị ô nhiễm càng sâu, thì sẽ không dễ giải quyết như vậy.
Vô số sinh mệnh Cao Duy sợ hãi ô nhiễm Thâm Uyên, cho nên nó đương nhiên là đủ đáng sợ. “Để đạt tới cảnh giới Đại Hoan Hỉ đã khó khăn như thế, vậy thì trong ba tầng tiếp theo, tầng sau sẽ khó hơn với tầng trước, mình không biết khi nào có thể đạt tới “cảnh giới Đại Tự Tại” Hứa Cảnh Minh nhìn quyển truyền thừa bản gốc “Bát Phương Đồ” ở trước mặt.“Tầng thứ sáu của Bát Phương Đồ chính là cảnh giới Sinh Tử! Cho dù là sinh vật có trí tuệ cực thấp, nhưng vẫn có bản năng cầu sinh. Thậm chí là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, cảnh giới thứ ba… thì cũng đều sẽ lưu lại chút ấn ký, hy vọng có thể sống lại, hiển nhiên đều có dục vọng cầu sinh.
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Sau khi sinh mệnh nhỏ yếu rơi vào tuyệt vọng, thì có lẽ sẽ không muốn tiếp tục sống thêm nữa. Nhưng các sinh mệnh Cao Duy lại rất rõ ràng điều một điều, bọn họ chỉ cần tồn tại, thì sẽ có hết thảy khả năng”
Chỉ cần tồn tại thì có thể có thể thay đổi tất cả! Ngay cả những chuyện trong quá khứ!
Chẳng hạn như khiến sinh mệnh đã chết trong quá khứ sống lại, mở ra trang sử mới, hơn nữa còn để cho trang sử mới kéo dài đến hiện tại và tương lai.
“Trong 59 năm này, tộc đàn nhân loại đã có thay đổi rất lớn” Hứa Cảnh Minh cũng có phần phân thân đang ở quê nhà, đương nhiên biết được tộc đàn nhân loại sắp tiến hành một cuộc đại di cư, cho nên nội bộ tộc đàn tự nhiên sẽ phát sinh gió giục mây vần.
(gió giục mây vần: miêu tả một xu hướng hùng vĩ và tráng lệ, cũng đề cập đến sự phát triển nhanh chóng của sự vật và có thanh thế to lớn.)
1200 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận