Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1206: (Phần 10) Ký ức ô nhiễm (1)

Hắn đứng ở trong Tâm Giới, quan sát từ đằng xa: “Mình vốn có ân oán cũ với Ngu Phương Đà, mà hắn cũng từng mượn nhờ nhân quả để đánh giết mình! Mà lần này đôi bên tiếp tục sinh thù mới, nếu như mình để hắn chạy thoát, thì với tính khí của hắn… cho dù là kiêng kị thực lực cường đại của tộc đàn nhân loại đến đâu đi nữa, thì cũng phải ẩn núp trong bóng tối rồi âm thầm tìm cơ hội báo thù”
Vì vậy, vào thời điểm lựa chọn giữa hai kẻ này, hắn thà buông ra Khung Dục Hộc.
Suy cho cùng, Khung Dục Hộc và tộc đàn nhân loại vốn dĩ không có mâu thuẫn trước đó, mà trong trận chiến này, Khung Dục Hộc cũng không tổn thất cái gì!
Trong số ba cường giả Thâm Uyên, Khung Dục Hộc có lòng căm thù tộc đàn nhân loại thấp nhất! Loại xung đột như thế này… Rất bình thường ở trong Thâm Uyên rộng lớn, chỉ cần tổn thất không quá lớn, mà tộc đàn nhân loại đủ cường đại, Khung Dục Hộc sẽ không tự chuốc lấy nhục nhã.
“Cút ngay!”
Ngu Phương Đà hiện đã thoát khỏi thế giới huyễn tưởng, nhưng vẫn đang phải đối mặt với vòng vây thậm chí còn đáng sợ hơn bởi viện trưởng, tháp chủ và đảo chủ.
“Trấn áp!”
Một bàn tay hoả diễm khổng lồ màu đen xuất hiện từ hư vô, lao về phía Ngu Phương Đà đang cầm một trường côn màu đen trong tay. Ngu Phương Đà lập tức ngẩng đầu, gầm lên một tiếng rồi vung vẩy trường côn, đồng thời cũng triệu hồi hư ảnh Thâm Uyên ở phía sau lưng. Mặc dù trường côn trong tay Ngu Phương Đà có uy lực vô cùng khủng bố, nhưng lại trông có vẻ yếu ớt trước lòng bàn tay hoả diễm màu đen.
Với lực trấn áp cường đại đến mức không gì có thể ngăn cản của lòng bàn tay hoả diễm màu đen, cánh tay của Ngu Phương Đà hoàn toàn đứt gãy, trường côn bị ném lên không trung, ngay cả thân hình nguy nga của hắn ta cũng bị nghiền nát thành từng mảnh.
“Tất cả là do tên cường giả đi theo con đường Tâm Giới tên Minh đó! Hắn ta đã dùng ảo ảnh để giữ mình lại”
Ngu Phương Đà bị nghiền nát biến thành vô số giọt chất lỏng màu đen, khuôn mặt của hắn ta cũng xuất hiện bên trên từng giọt chất lỏng màu đen.
“Bùm”
Một lượng lớn chất lỏng màu đen đột nhiên nổ tung, bộc phát uy lực kinh khủng hòng tạo ra một khe hở, sau đó lượng chất lỏng màu đen này lập tức men theo khe hở mà đào thoát ra ngoài.
Nhưng viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ cũng không hề để ý, bọn họ chỉ quan sát ‘ngọn lửa màu đen’ đang thiêu đốt từng giọt chất lỏng màu đen, khiến cho từng giọt chất lỏng đều phát ra âm thanh kêu gào thê lương. “Dừng lại, dừng lại, dừng lại, ta nhận thua, ta nhận thua. Khuôn mặt của Ngu Phương Đà xuất hiện rất vô số chất lỏng màu đen kêu rên.
Nhưng ba vị sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại hoàn toàn phớt lờ lời cầu xin của hắn, bọn họ chỉ đứng yên tại chỗ, quan sát hết thảy mọi thứ một cách thờ ơ.
“Không”
“Ta nhận thua.
“Hãy thả ta ra”
Những giọt chất lỏng màu đen thoát khỏi trận pháp đều phát ra những tiếng hét thê lương vang vọng trong không gian Cao Duy, khiến những sinh mệnh Cao Duy đang theo dõi trận chiến đều cảm thấy run sợ. Những chất lỏng màu đen này tràn đầy sinh lực đáng sợ, chỉ cần một giọt thoát ra ngoài, Ngu Phương Đà liền có thể sống sót. Tuy nhiên, ngọn lửa được giải phóng từ vũ khí cấm kỵ trong tay ba sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân lực thực sự quá mạnh, nó có thể đốt cháy mọi thứ, thậm chí còn lần theo nhân quả mà huỷ diệt toàn bộ ấn ký sinh mệnh của đối phương.
Ngu Phương Đà không giống như con yêu nhện nghìn mắt Thâm Uyên, hắn chủ yếu ỷ vào thân thể cường tráng, vậy nên cũng không lưu lại ấn ký sinh mệnh ở trong Thâm Uyên.
Vì lẽ đó, ngọn lửa màu đen chỉ mất thời gian ba hô hấp, hoàn toàn thiêu đốt toàn bộ chất lỏng màu đen – cội nguồn sinh mệnh của Ngu Phương Đà.
Trong vòng ba hô hấp này, Ngu Phương Đà hết cầu xin sự thương xót, rồi lại gào thét không cam lòng, thậm chí còn muốn kéo theo nhiều sinh mệnh Cao Duy hơn cùng chết với mình. “Cùng chết, cùng chết đi? Tất cả chất lỏng màu đen phân tán ra khắp nơi, vượt qua thời không với mục đích gây ô nhiễm các sinh mệnh Cao Duy trong vũ trụ này, khiến cho những sinh mệnh Cao Duy kia giật mình đến mức nhảy dựng lên.
Đối với những thủ đoạn trước khi chết của Ngu Phương Đà, bọn họ cũng không muốn dính dáng tới!
Mà ‘ngọn lửa màu đen’ khủng khiếp kia, bọn họ lại càng không muốn chạm vào.
“Thật là một tên điên”
Một tiếng quở trách vang lên, một số sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng của vũ trụ chân thực này bắt đầu xuất thủ, gây ảnh hưởng đến thời không, ngăn cản những giọt nước đen này đến gần vùng lãnh thổ nhà mình.
Rốt cuộc, trong vũ trụ này có gần một trăm sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, những sinh mệnh này đã trấn giữ tại vũ trụ chân thực trong một thời gian dài, vì vậy cũng không dễ trêu như vậy.
Mặc dù Ngu Phương Đà vẫn ôm ấp ám ảnh mãnh liệt, tất cả những giọt nước đen đều bị thiêu đốt trong tiếng tru không cam lòng.
Viện trưởng, tháp chủ và đảo chủ lúc này mới hiện thân, thu hồi những di vật của Ngu Phương Đà.
1115 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận