Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 990: (Phần 8) Giáng lâm hiện thực (2)

“Các hành tinh cá nhân của chủ nhân trải rộng khắp ba nền văn minh cấp cao và 554 liên minh sao! Cho đến nay, tôi đã thu mua thành công 73618 hành tinh phù hợp với điều kiện của chủ nhân, trong đó có 257 hành tinh có sự sống, còn lại là hành tinh khai thác mỏ và nông nghiệp.”
Tiểu Cửu nói: “Số tiền hao phí cho tất cả là 517 nghìn tỷ xu vũ trụ! Bên cạnh đó, 257 hành tinh có sự sống này cũng có dân bản địa với số lượng vượt quá 300 tỷ người.”
“Không cần mua hành tinh khoáng sản và nông nghiệp nữa.”
Hứa Cảnh Minh nhíu mày: “Hiện giờ, chúng ta phải chú trọng nhiều vào hành tinh có sự sống! Ta cần tích lũy các hành tinh bản địa lạc hậu tối đa 1000 hành tinh có sự sống.”
“Vâng, thưa chủ nhân.” Tiểu Cửu đáp.
Với sự ủy quyền của Hứa Cảnh Minh, Tiểu Cửu tất nhiên sẽ tiếp tục thu thập thông tin và tự động thu mua từng hành tinh bản địa có sự sống.
Các hành tinh này nằm rải rác ở vị trí xa xôi vắng vẻ trong các liên minh sao khác nhau, cho nên thường rất rẻ tiền!
Nhưng Hứa Cảnh Minh không quan tâm tới chuyện đó, tuy rằng chúng không phù hợp để xây dựng lãnh thổ cho nền văn minh, nhưng phù hợp cho kế hoạch của riêng hắn.
“Hành tinh bản địa là một tờ giấy trắng, sẽ phù hợp cho để vẽ tranh hơn.”
Hứa Cảnh Minh suy nghĩ: “Mình lợi dụng bọn họ để giúp mình lĩnh ngộ được lực lượng Hư Uyên, nhưng đồng thời cũng mang lại tương lai xán lạn, vô hạn khả năng cho bọn họ!”
“Nhưng đó là bước đệm cho giai đoạn tu luyện tiếp theo, cho nên mình cũng không gấp gáp trong chuyện này. Hiện giờ, mình vẫn phải tiếp tục chú trọng vào công tác chỉnh lý nhân quả.’
Hứa Cảnh Minh nhắm mắt lại, bắt đầu hình dung ra thân ảnh của “hắn”!
Khuôn mặt mờ nhạt mơ hồ như trước, áo bào chỉ một sắc đen kịt trùng trùng điệp điệp, một lượng lớn thông tin Cao Duy một lần nữa tác động đến ý thức của Hứa Cảnh Minh, khiến cho ý thức tâm linh vốn đang tỉnh táo của hắn lại bắt đầu trở nên hỗn loạn.
“Lại đến rồi!”
Trong giây phút không khống chế được bản thân, Hứa Cảnh Minh lại nhếch miệng, lộ ra nụ cười điên cuồng!
Hắn rất ưa thích cảm giác mất kiểm soát như thế này!
Bởi vì cảm giác mất kiểm soát đồng nghĩa với lượng thông tin Cao Duy truyền đến là rất lớn.
Đùng!
Trong lúc mất kiểm soát, một cỗ lực lượng kinh khủng lan tràn ra bốn phía xung quanh Hứa Cảnh Minh, cũng như tàn phá triệt để hành tinh sào huyệt này.
“Hư Uyên!”
“Hư Uyên!”
“Hư Uyên!”
Hứa Cảnh Minh vẫn ngồi khoanh chân, lẩm bẩm liên tục, nhíu mày nhăn nhó, để mặc sức mạnh đáng sợ kia bộc phát bừa bãi.
Mặc dù mất kiểm soát, nhưng Hứa Cảnh Minh lại âm thầm vui mừng!
Hắn đã sắp xếp đầy đủ cho hai mối nhân quả lớn nhất của cuộc đời là gia đình và quê hương.
Sau khi chỉnh lý hai mối nhân quả này một cách rõ ràng, mức độ tương thích giữa Hứa Cảnh Minh và “Chủ Nhân Hư Uyên” rõ ràng đã tăng lên một cấp độ cao hơn.
Lượng thông tin Cao Duy trong quá trình quan tưởng lần này thậm chí còn nhiều hơn lượng thông tin Cao Duy trong thời điểm xây dựng nền móng.
Hứa Cảnh Minh đắm chìm trong sự tác động của một lượng rất lớn thông tin Cao Duy, dần dần trở nên càng hoà hợp với Chủ Nhân Hư Uyên, cũng như quan sát được càng nhiều thông tin Cao Duy mới.
Đây là một loại phản hồi tích cực, cũng là điểm đáng sợ của “phương pháp mô phỏng”!
“Oành!”
Cuối cùng, thông tin Cao Duy truyền đến đã vượt quá một giới hạn nhất định.
Hứa Cảnh Minh đang ngồi xếp bằng giữa tinh không, thì đột nhiên nhìn thấy một bóng người hư ảo cao lớn khổng lồ vô song giáng lâm trong hiện thực!
Vút!
Bóng người hư ảo này cao khoảng hơn mười năm ánh sáng, bao trùm toàn bộ hằng tinh, thiên thể và hành tinh trong ba hệ hằng tinh xung quanh.
Ngay sau đó, những thiên thể này đều bị hủy diệt trong yên lặng, ngay cả nguyên lực vũ trụ cũng tan biến vào hư không, như thể chưa từng tồn tại!
“Hư Uyên!”
“Hư Uyên!”
“Hư Uyên!”
Phảng phất như hàng trăm triệu sinh linh đang thì thầm bàn tán, phát ra tiếng xì xào vang vọng khắp nơi!
Trong phạm vi hơn mười năm ánh sáng này, ngoại trừ bóng người hư ảo mặc áo bào đen ra, thì chỉ còn Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng ở giữa.
Cô đảo Thời Không là một trong ba thế lực mạnh nhất của tộc đàn nhân loại trong vũ trụ, bọn họ đặt tổng hành dinh ở một địa điểm thần bí nhất, tách rời khỏi thời không, thế nhưng vẫn luôn giám sát tất cả lãnh thổ của nhân loại từng thời từng khắc.
“Ồ?”
Một bóng người mặc áo bào xám tro đứng tại cô đảo Thời Không, nhìn xuống vũ trụ tinh không thu nhỏ bên trong miệng giếng, liền phát hiện ra một điều bất thường trong lãnh thổ nhân loại.
Đó chính là một bóng người hư ảo có chiều cao hơn mười năm ánh sáng, cũng như Hứa Cảnh Minh ở trung tâm bóng người hư ảo!
“Chủ Nhân Hư Uyên?”
Bóng người mặc áo bào xám tro kinh ngạc: “May mà không phải hình ảnh chân thực, chỉ là một mảnh hư ảnh mà thôi! Nhưng Hứa Cảnh Minh chỉ mới bị ô nhiễm Cao Duy hơn trăm năm, thế mà đã có thể khiến hư ảnh của Chủ Nhân Hư Uyên giáng lâm đến hiện thực sao?”
Bóng người mặc áo bào xám bất chợt ngẩng đầu, vươn tay rồi khẽ ấn vào không trung.
“Hắc Thiên!” Bóng người áo xám lên tiếng.
“Lão già hay nhìn lén này, có chuyện gì thế?” Giọng nói của tổng thư ký Hắc Thiên vang lên.
“Hứa Cảnh Minh thuộc về viện nghiên cứu Nguyên Sơ, cho nên ngươi vẫn nên để mắt đến hắn ta, đừng để hắn mất kiểm soát rồi gây ra rắc rối to!”
Người mặc áo bào xám nói: “Nếu viện nghiên cứu Nguyên Sơ các ngươi không kiểm soát được tên điên này, thì cô đảo Thời Không chúng ta sẽ kiềm chế hắn giúp các người!”
“Hứa Cảnh Minh? Chẳng phải viện trưởng và hai người kia đã điều chế ra rượu Hàn Băng rồi sao? Hắn cùng lắm cũng chỉ mất kiểm soát ở cường độ thấp thôi, chứ không gây ra rắc rối to lớn nào đâu!” Tổng thư ký Hắc Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận