Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 719: (Phần 6) Sáu năm (1)

Xích Đồng sư huynh vẫn giống như một đứa trẻ, cười lớn một tiếng: “Đệ có thể đoán được thân phận thực sự của Cổ Sơn sư huynh ở hiện thực sao?”
“Đoán không ra.”
Hứa Cảnh Minh bước tới, ngồi xuống ghế sofa, tiện tay cầm một chén rượu lên: “Xích Đồng sư huynh, huynh mau nói đi.”
Xích Đồng lập tức nói: “Đệ biết nền văn minh Sương Ngữ không?”
“Ta biết, đó là nền văn minh hùng mạnh nhất ở liên minh sao Hàn Sương, bắt nguồn từ thời kỳ đen tối cho tới ngày nay. Nền văn minh Sương Ngữ có gần ngàn nền văn minh vũ trụ trung đẳng, đủ điều kiện để xếp vào top 30.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Lãnh thổ của nền văn minh Sương Ngữ trải dài hơn 12000 thiên hà, hiện giờ còn có hai vị sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười và 285 sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín.”
“Cổ Sơn sư huynh của chúng ta chính là vị sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín thứ 286.”
Xích Đồng chỉ vào Cổ Sơn đang ngồi một bên, hắn cười ha hả: “Hơn nữa, đại sư huynh lại còn là hoàng tử ‘Quân Thạch Không * Sương Ngữ’ của nền văn minh Sương Ngữ! Hắn vừa là hoàng tử vừa là sinh mệnh Bản Nguyên, đương nhiên sẽ cơ hội kế ngôi lớn nhất. Chỉ cần Cổ Sơn sư huynh gật đầu đồng ý, liền có thể trở thành Đế Quân kế tiếp của nền văn minh Sương Ngữ.”
“Tam hoàng tử của nền văn minh Sương Ngữ?”
Mỹ nữ tóc bạch kim Mạc Ngữ sư tỷ và Thanh Lân sư huynh cùng nhau bước tới, cả hai người đều kinh ngạc nhìn Cổ Sơn.
“Đại sư huynh, anh có định làm Đế Quân tiếp theo của nền văn minh Sương Ngữ không vậy?” Xích Đồng hỏi.
“Ta không có ý định này.” Cổ Sơn sư huynh khẽ mỉm cười.
“Một khi trở thành Đế Quân của nền văn minh Sương Ngữ, anh nhất định sẽ nắm giữ rất nhiều quyền lực, chẳng lẽ lại từ bỏ như vậy sao?” Xích Đồng lắc đầu.
Hứa Cảnh Minh ngồi một bên, cảm thấy có chút chấn động.
Trong vũ trụ, một số nền văn minh lâu đời sở hữu tiềm lực rất hùng mạnh, ví dụ như nền văn minh Sương Ngữ có thể sánh vai với cả một liên minh sao tầm trung!
Dù hắn từng nghe nói ‘nền văn minh Hắc Nguyệt’ rất hùng mạnh, nhưng không thể không xếp vào danh sách các nền văn minh tiêu biểu trong vũ trụ. Ngược lại, nền văn minh Sương Ngữ được coi là đứng đầu trong số các nền văn minh trong vũ trụ, sức mạnh khủng khiếp đến mức khiến người ta phải run sợ.
“Hai sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười, 286 sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín, lãnh thổ gần bằng một phần mười của liên minh sao Ngô Câu! Mật độ dân số dày đặc đến mức khó có thể ước tính được.” Hứa Cảnh Minh thầm nhận định.
Trong hiện tại, nền văn minh Sương Ngữ đã có nhiều sinh mệnh Bản Nguyên đến vậy, vậy nếu xét trong dòng lịch sử dài đằng đẵng, liệu bọn họ đã sản sinh ra bao nhiêu sinh mệnh Bản Nguyên? bao nhiêu đại học giả?
Chính vì vô số thế hệ sinh mệnh Bản Nguyên và đại học giả đông đảo đến nhường này, nền văn minh Sương Ngữ mới có được sự thịnh vượng như bây giờ.
“Quê hương của mình, hiện giờ chỉ mới có vỏn vẹn một hành tinh có sự sống, tổng dân số còn chưa tới chục tỷ người, không biết tới bao giờ mới có thể phát triển đến trình độ của nền văn minh Sương Ngữ bây giờ?” Hứa Cảnh Minh suy nghĩ, cũng không khỏi thừa nhận điều đó quá xa vời.
Hành trình phát triển hành tinh bao gồm công cuộc tích luỹ khoa học kỹ thuật, gia tăng dân số và mở rộng lãnh thổ, tất cả những việc này đều đòi hỏi rất nhiều thời gian.


Cổ Sơn sư huynh ngồi trên ghế sô pha, hắn cười nói: “Nền văn minh Sương Ngữ có lịch sử lâu đời, vượt quá 300 triệu năm. Nhưng chính vì nó tồn tại đã lâu, cho nên mối quan hệ giữa các thế lực trong nền văn minh trở nên rất phức tạp, ngay cả Đế Quân cũng sẽ khó có thể quản lý tất cả mọi chuyện. Thay vì trở thành một vị Đế Quân dốc hết sức lực để cân bằng phe phái trong nền văn minh, tôi vẫn muốn chuyên tâm vào con đường tiến hóa của mình!”
“Bái phục!”
Xích Đồng sư huynh nâng chén: “Đại sư huynh có thể dễ dàng từ bỏ cám dỗ quyền thế lớn như vậy, tôi nhất định phải kính anh một chén.”
Cổ Sơn mỉm cười và nhấp một ngụm.
“Mọi người đều nói Tam hoàng tử của nền văn minh Sương Ngữ ham chơi lười nhác, yêu thích hưởng thụ, xem ra tất cả chỉ là nhầm lẫn.”
Nhị sư tỷ Mạc Ngữ cười nói.
“Tôi quả thực yêu thích hưởng thụ.” Cổ Sơn lại nhấp thêm một ngụm rượu: “Con người sống trên đời này, dù sao cũng nên có một vài sở thích của riêng mình, nếu không thì chẳng phải sẽ mệt mỏi lắm hay sao?”
Trong lúc mọi người cười nói, Thành Vũ và Kabuya cũng bước đến.
“Mọi người đến đông đủ rồi, tất cả ngồi vào chỗ đi.” Cổ Sơn đứng dậy.
Tám người bọn họ liền lập tức ngồi vào chỗ.
Mặc dù đại sư huynh Cổ Sơn đã trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, nhưng với vị thế là những thiên tài trong mạch truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, những người khác đều có lòng tin vào chính mình, cho nên vẫn duy trì trạng thái bình thường trước mặt đại sư huynh.
“Mạc Ngữ sư muội.”
Cổ Sơn nói: “Lực lượng tâm linh của muội tiến bộ nhanh hơn tôi, vậy bao giờ muội sẽ đột phá sinh mệnh Bản Nguyên?”
“Sư huynh đã đột phá rồi, tôi có lẽ cũng sẽ đột phá trong vòng ba năm.” Mạc Ngư sư tỷ cười nhẹ nói…
“Chà!”
“Trong vòng ba năm?”
“Mạc Ngữ sư tỷ!”
Đám người Xích Đồng, Monina, Kabuya đều ngạc nhiên.
Cổ Sơn nói: “Thật ra, Mạc Ngữ sư muội còn có thể đột phá trước ta, chỉ là cô ấy cũng không vội vàng, hơn nữa lại còn có hứng thú lập ra mười hai môn phái trong thế giới Phục Ma.”
“Bởi vì tôi muốn rèn luyện tâm linh trong giai đoạn sinh mệnh cấp tám trở nên viên mãn hơn một chút nữa! Nói cách khác, trong mỗi giai đoạn sinh mệnh khác nhau, cho dù chúng ta làm một chuyện tương tự, cũng sẽ có những cảm nhận khác nhau.” Mạc Ngữ sư tỷ giải thích.
“Hai người đều đã hoặc sắp đột phá, còn lực lượng tâm linh của lão tam tôi đây vẫn còn kém hơn chút.”
“Anh còn khoảng bao lâu nữa?” Monina hỏi.
“Trong vòng một trăm năm.” Xích Đồng lắc đầu.
“Thế thì anh im đi!”
Monina bĩu môi: “Trong vòng ba trăm năm tới, tôi không nhìn thấy một tia hy vọng đột phá nào cả, vậy mà tôi còn chưa thèm than vãn đâu đấy.”
Một khi nhị sư tỷ cũng đột phá, người lớn tuổi nhất chưa đột phá trong nhóm bọn họ sẽ là Xích Đồng và Monina.
“Tôi cũng chưa nhìn thấy hy vọng đột phá của mình trong vòng ba trăm năm tới.” Thanh Lân sư huynh lắc đầu.
Ba người Thành Vũ, Kabuya và Hứa Cảnh Minh đều không nói một lời, ba người bọn họ đều là những người ít tuổi nhất trong nhóm, thời gian luyện tập tương đối ngắn ngủi, hơn nữa cũng mới đạt đến cực hạn cấp tám chưa bao lâu.
“Cổ Sơn sư huynh, anh chia sẻ một chút về cảm nhận khi đột phá sinh mệnh Bản Nguyên đi.” Mạc Ngữ sư tỷ nói.
“Được.” Cổ Sơn gật đầu rồi bắt đầu nói, đám người Hứa Cảnh Minh bọn họ chăm chú lắng nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận