Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 95: Chỉ có thể dựa vào bản thân (1)

Vút.
Thần Tiễn Thủ Đằng Á rút lui, đồng thời cũng bất ngờ bắn ra một mũi tên.
Mũi tên xé rách trời cao, nhanh như ảo ảnh, lướt qua bên người Hứa Cảnh Minh, bay về phía Đới Hiểu Thanh.
Hứa Cảnh Minh vung ngân thương đỡ lấy, đánh bay mũi tên.
“Tên Thần Tiễn Thủ này đang muốn duy trì khoảng cách rồi tấn công chúng ta.”
Đới Hiểu Thanh nói trong kênh truyền âm của cả đội.
“Cứ làm theo kế hoạch đã bàn.”
Hứa Cảnh Minh dùng tốc độ nhanh nhất để lao tới.
“Hứa Cảnh Minh, đã lâu rồi chúng ta chưa so tài đó.”
Trịnh Bách Long cười ha hả, hắn ta cầm một đôi đại phủ (rìu lớn) trong tay, trên người mặc áo giáp hạng nhẹ. Thật ra hắn ta thường mặc áo giáp hạng nặng, nhưng lại nghĩ đến việc tốc độ di chuyển của Hứa Cảnh Minh và Đới Hiểu Thanh đều rất nhanh, nên hắn ta chọn áo giáp hạng nhẹ thì sẽ thích hợp cho trận chiến này hơn.
“Trịnh Bách Long!”
Hứa Cảnh Minh nhìn chằm chằm đối phương, ngân thương như hóa thành ảo ảnh, lao đến đoạt mạng.
Mặc dù người này là một đại sư võ thuật, nhưng Hứa Cảnh Minh lại không kính trọng đối phương chút nào, hắn không thích nhân phẩm của Trịnh Bách Long. Để giành được thắng lợi, người này có thể không từ bất cứ thủ đoạn nào, ra tay vô cùng bẩn thỉu!
Trong trận bán kết của cuộc thi Võ thuật thế giới năm đó, một vị đại sư võ thuật khác là ‘Thường Thanh Bằng’ đã bị hắn ta dùng chân đá vào nửa người dưới. Cho dù có đồ bảo hộ, nhưng Thường Thanh Bằng vẫn đau đến mức ngất xỉu tại chỗ, cuối cùng phải nghỉ thi đấu.
Cuộc thi Võ thuật đúng là có phần tàn khốc, nhưng những đại sư võ thuật có lương tâm bình thường sẽ không cố ý ‘phá hủy tiền đồ của người khác’ như vậy, cũng sẽ không cố ý ‘làm người ta bị tàn tật.’ Nhưng cuộc sống vẫn luôn có một số kẻ lòng dạ độc ác như Trịnh Bách Long. Trước đây, Hứa Cảnh Minh cũng bị người khác dùng khiên đánh vào đầu gối, khiến chân bị gãy đến biến dạng, tương lai coi như chấm dứt.
Trịnh Bách Long ra tay ác độc với đồng bào cũng đến từ Trung Quốc là Thường Thanh Bằng như vậy, khiến dân chúng trong nước đều lên tiếng mắng chửi. Chỉ là Trịnh Bách Long đã công khai giải thích rằng một đá đó vốn định nhằm vào bụng đối phương, trong quá trình hai bên di chuyển ẩu đả thì đá nhầm vào đũng quần Thường Thanh Bằng, sự cố này hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn. Bởi vì không có chứng cứ rõ ràng, nên sự kiện lần đó cứ thế mà chìm vào quên lãng. Nhưng Hứa Cảnh Minh cũng là một người trong giới võ thuật, hắn đã sớm biết vị tiền bối này ‘Tay Đen’ (*) như thế nào.
(*) Tay Đen: ý chỉ những người có hành vi xấu xa, độc ác.
Ầm.
Trịnh Bách Long chủ động vung đại phủ lên tiếp chiêu, hai thanh đại phủ tựa như là hai cánh cửa khổng lồ đang ép đến gần. Hứa Cảnh Minh lập tức cảm nhận được một luồng áp lực cực lớn đang bao phủ lấy cơ thể.
Vù vù vù.
Thần Tiễn Thủ Đằng Á đột nhiên bắn tên từ đằng xa, hắn bắn ra năm mũi tên liên tiếp chỉ trong nháy mắt, mỗi mũi tên đều có tốc độ nhanh như chớp, tất cả chúng đều nhằm về phía Lê Miểu Miểu đang đứng bên cạnh tường thành cổ.
“Cái gì.”
Lê Miểu Miểu có chút hoảng hốt. Khoảng cách của cô và Thần Tiễn Thủ là gần 150 mét, [Huyễn Miêu Tiến Hóa Pháp] mà cô đang tu luyện cũng là loại phương pháp tiến hoá có tính linh hoạt cao nhất, tất nhiên sẽ có dư thời gian để né tránh. Nhưng năm mũi tên vượt qua tốc độ âm thanh mà bay đến, Lê Miểu Miểu tránh được mũi thứ nhất, lại lập tức cảm nhận được mũi tên thứ hai đã cách mình rất gần.
Cô liên tục tránh né, gắng gượng tránh được năm mũi tên liên tiếp.
“May mà một tháng nay mình vẫn luôn chăm chỉ tập luyện, Lê Miểu Miểu chính là tôi đó.”
Lê Miểu Miểu vừa vui mừng chưa được bao lâu, bỗng nhiên một mũi tên mang sức sát thương cực lớn khác đang lao tới gần.
“Còn có mũi tên thứ sáu nữa?”
Lê Miểu Miểu căn bản không kịp phản ứng, khi cô phát hiện ra mũi tên thứ sáu quỷ dị này thì nó đã cách cô không đến mười mét. Lê Miểu Miểu vừa lấy lại ý thức thì mũi tên đã đến cắm sâu vào đùi của cô, áp lực đến từ mũi tên rất mạnh, khiến cô lảo đảo lùi về phía sau rồi ngã nhào trên đất. Đùi của cô liền xuất hiện một vết thương đẫm máu.
“Từ khoảng cách một trăm năm mươi mét lại có thể quang minh chính đại bắn trúng một người luyện [Huyễn Miêu Tiến Hóa Pháp] như tôi?”
Lê Miểu Miểu vẫn rất hào hứng giao lưu với khán giả, chuyển về kênh truyền âm mà chỉ người xem trực tuyết mới có thể nghe thấy giọng mình: “Thật không hổ danh Đằng Á, một trong mười Thần Tiễn Thủ vĩ đại của Trung Quốc. Vừa rồi mọi người có nhìn rõ không, mũi tên thứ sáu là như thế nào đấy? Tôi rõ ràng chỉ nhìn thấy có năm mũi tên, không biết mũi tên thứ sáu làm thế nào lại xuất hiện trước mặt tôi như thế?”
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận