Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1065: (Phần 8) Mở ra Tâm Giới (2)

“Anh ơi.” Một cô gái chạy tới trước mặt một thanh niên.
“Em gái.” Hứa Phương Cẩn đứng bên bồ, nhìn cảnh đẹp quanh hồ rồi lắc đầu thở dài.
“Chúng ta đừng giằng co thêm nữa! Cho dù chúng ta có cố gắng thế nào, thì mẹ cũng không cho chúng ta rời khỏi Trái Đất đâu.”
“Chúng ta đã sinh sống ở Trái Đất suốt 100 năm qua.”
Cô gái có chút không cam lòng: “Chúng ta đường đường là hai người thừa kế trực hệ của tập đoàn Lê Mộc, nhưng lại chưa bao giờ được phép rời khỏi hành tinh mẹ từ lúc được sinh ra đến nay! Anh chẳng biết có bao nhiêu người lén lút cười sau lưng chúng ta đâu!”
Hứa Phương Cẩn thở dài.
Tính từ Hứa Cảnh Minh, thế hệ thứ ba của nhà họ Hứa chỉ có hai anh em Hứa Phương Cẩn và Hứa Bích Vân.
Khi Hứa Phương Cẩn và Hứa Bích Vân dần dần trưởng thành, Hứa Lê Tinh cũng bắt đầu để cho hai anh em tiếp quản nhiều sự vụ kinh doanh của tập đoàn Lê Mộc, tạo điều kiện cho bọn họ làm quen với các thế lực khác nhau trong vũ trụ.
“Trong số những con cháu đại gia tộc nào mà không lang thang khắp vũ trụ, có người nào chưa từng ngao du vũ trụ, mở mang tầm mắt lúc còn trẻ tuổi chứ?”
Cô gái nói: “Nhưng hai anh em chúng ta lại phải luôn ở lỳ ở Trái Đất!”
“Rất nhiều sát thủ đang nhìn chằm chằm vào chúng ta.” Hứa Phương Cẩn lắc đầu.
“Sát thủ ấy à? Chúng ta chỉ cần đề phòng, cảnh giác là được mà! Chẳng lẽ vì một chút chuyện cỏn con ấy, mà chúng ta phải cam chịu ở lại một hành tinh suốt cả đời này hay sao?” Cô gái Hứa Bích Vân không hài lòng.
Trong lúc hai anh em trò chuyện với nhau, ba bóng người khác đang quan sát bọn họ từ một nơi xa xa, chính là hai vợ chồng Hứa Lê Tinh và Ngô Thất.
“Đó là Tiểu Phương Cẩn và Tiểu Bích Vân sao?” Ngô Thất nhìn thấy ôi nam nữ trẻ tuổi ở đằng xa, liền mỉm cười hạnh phúc: “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hai đứa nó ở hiện thực.”
“Dạo gần đây, hai đứa chúng nó cứ gây náo loạn để được đi du lịch giữa các hành tinh.”
Hứa Lê Tinh nhìn hai người con của mình, bất đắc dĩ nói: “Nhưng năm đó, cha tôi đã giết quá nhiều người, đắc tội với quá nhiều thế lực! Hiện giờ, một số người đã sắp hết tuổi thọ, cho nên cũng không cần kiêng nể bất kỳ điều gì, đều muốn tìm cách trả thù một cách điên cuồng.”
“Năm đó, thủ đoạn của cha vợ rất khốc liệt.”
Mạnh Thiên gật đầu: “Mặc kệ đối phương là con em hoàng thất của ba nền văn minh lớn, hay là thành viên nòng cốt của rất nhiều gia tộc cổ lão, chỉ cần cha vợ ấy muốn giết người, thì nhất định sẽ giết rất nhiều người! Vì lẽ đó, ông ấy đã gây thù chuốc oán, không đội trời chung với vô số thế lực trong vũ trụ.”
Ngô Thất gật đầu: “Lúc trước, cho dù thiếu gia hung hăng ngang tàng đến nhường nào đi chăng nữa, thì không một phe phái nào dám lên tiếng phản đối. Nhưng bây giờ, trong lúc thiếu gia hiện đang phát điên và bị cầm tù vô thời hạn, bọn họ liền nhân cơ hội này mà phái sát thủ tới Trái Đất.”
Hứa Lê Tinh nói: “Bọn tôi đã điều tra thủ phạm, phát hiện hầu hết bọn hắn đều là những lão già sắp chết, thậm chí đã chết từ lâu, chỉ để lại phần thưởng cho ‘nhiệm vụ ám sát’ trước khi chết.”
Ngô Thất gật đầu.
Đa số sinh mệnh Tinh Không chỉ sống được hai, ba nghìn năm. Theo thời gian trôi qua, một vài kẻ có thù với Hứa Cảnh Minh quả thực đã gần đất xa trời.
Bởi vì Hứa Cảnh Minh vẫn luôn bị giam cầm, cho nên những kẻ gần hết tuổi thọ, đặc biệt là những kẻ không bị ràng buộc, …. đều có thể làm bất cứ điều gì để trả thù.
“Hệ thống phòng ngự ở Trái Đất vô cùng nghiêm ngặt, ngay cả sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 cũng đừng hòng làm càn ở đây.”
Hứa Lê Tinh nói: “Nhưng đối với phạm vi bên ngoài Trái Đất, thì bọn tôi không dám chắc.”
Ngô Thất khẽ gật đầu.
Ba người vừa tán gẫu vừa đi tới bên hồ.
“Cha, mẹ.”
Hai anh em Hứa Phương Cẩn, Hứa Bích Vân gặp được cha mẹ mình và một người đàn ông trung niên.
“Ông là Ngô lão tiên sinh phải không ạ?” Hứa Phương Cẩn nhận ra được Ngô Thất.
“Ngô lão tiên sinh vừa trở thành sinh mệnh Bản Nguyên.”
Hứa Lê Tinh mỉm cười nói: “Lần này ông ấy đi tới Trái Đất, cũng vì muốn thăm hai anh em các con.”
“Sinh mệnh Bản Nguyên ư?” Hứa Phương Cẩn, Hứa Bích Vân đồng loạt sửng sốt.
Ngô Thất lại mỉm cười nói: “Chẳng có gì đâu, tôi tu luyện nhiều năm như vậy, hơn nữa còn có được vô số tài nguyên từ thiếu gia, cho nên mới trở thành sinh mệnh Bản Nguyên thôi.”
So với thiếu gia, thì Ngô Thất ông chẳng là gì cả.
Lúc trước, sau khi tỉnh lại ở hiện thực, Ngô Thất cũng không hao tốn bao nhiêu sức lực, mà vẫn có thể đột phá thành sinh mệnh Tinh Không cấp 8.
Chỉ đến khi Hứa Cảnh Minh bị giam cầm, Ngô Thất mới thực sự dốc sức liều mạng!
Vì lẽ đó, Ngô Thất đã trở thành sinh mệnh Bản Nguyên trong khoảng thời gian tương đối ngắn ngủi.
“Ngô tiên sinh, ngài tu luyện như thế nào để trở thành sinh mệnh Bản Nguyên vậy ạ?” Hứa Bích Vân hỏi ngay tại chỗ.
“Hai anh em bọn cháu đã nỗ lực hết sức, nhưng cho tới bây giờ cũng chỉ đạt tới cấp sáu mà thôi.”
“Trước hết, các cháu phải học cách nhẫn nhịn , rèn luyện tâm tính của chính mình.”
Ngô Thất cười mỉm, ông ta nói: “Nên nhớ, trước khi ông nội của các cháu trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, cậu ấy chưa từng rời khỏi Trái Đất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận