Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 140: Hứa Cảnh Minh mạnh mẽ vô song (2)

Đao pháp của Thiết Liên Vân đã đạt tới cấp ba, tức là một vài phương diện trong cơ thể của hắn cũng đã đạt đến cấp độ này. Dưới sức ảnh hưởng của ý niệm mạnh mẽ, chiếc khiên trong tay hắn vậy mà đã bùng nổ với uy lực mạnh nhất.
Mặc dù trình độ của hắn vẫn còn chênh lệch rất lớn so với Hứa Cảnh Minh, nhưng hắn đã chống đỡ được một đòn của đối phương, đồng thời cũng hóa giải được phần nào đó, chứ không đến mức bị đánh chết chỉ trong một chiêu.
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh nhìn Thiết Liên Vân.
“Sư đệ, tôi phải cảm ơn cậu vì đã giúp tôi có bước đột phá với Khiên pháp.”
Thiết Liên Vân mang theo một khiên một đao, bước ra khỏi tòa nhà đổ nát: “Tôi sẽ cho cậu biết thế nào gọi là sự kết hợp giữa khiên và đao, uy lực khi âm dương hòa làm một. Cho dù cậu có thể lực hơn người, muốn đánh bại tôi cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
“Âm dương hòa làm một?”
Hứa Cảnh Minh nhìn sư huynh, trong mắt có tia mong chờ: “Sư huynh, vậy tôi phải đánh nghiêm túc rồi!”
Thiết Liên Vân nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Bùm.”
Hứa Cảnh Minh lập tức biến thành một cái bóng mờ ảo màu đỏ sẫm.
“Lại là tốc độ này.”
Đối mặt với tốc độ kinh người như vậy, Thiết Liên Vân không có lựa chọn nào khác ngoài đối mặt.
Hứa Cảnh Minh chỉ tiến lên hai bước, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta có thể cảm giác được khí tức cực đại từ hắn. Song khiên trong tay đang đến gần Thiết Liên Vân trong nháy mắt, sau đó mạnh mẽ tung ra một chưởng! Không cần biết đối thủ dùng kỹ xảo gì đi nữa, song khiên cứ thế trực tiếp đánh ra! Đúng như lời người xưa từng nói, không cần biết kẻ địch bày ra thủ đoạn gì, cứ xông lên phía trước là được!
Hứa Cảnh Minh rất tôn trọng đàn anh của mình, cho nên lần này hắn dùng tới Bát Cực Hổ Phác! Chiêu thức mạnh nhất trong số ngũ đại sát chiêu của Bát Cực!
“Bùm.”
Thiết Liên Vân bị khiên đánh cho bay ngược trở lại, nhưng hắn vẫn gắng gượng để không nôn ra máu.
Vèo.
Hứa Cảnh Minh không hề nương tay, hai chân đạp xuống đất, hắn lập tức lao về phía trước giống như một tia chớp. Tốc độ di chuyển của hắn còn nhanh hơn cả tốc độ bay ngược lại của Thiết Liên Vân.
“Hả?”
Thiết Liên Vân biến sắc, chưa kịp đáp xuống đất đã thấy Hứa Cảnh Minh lao đến trước mặt.
“Bùm.”
Lần này Hứa Cảnh Minh nhảy lên, khiên bên phải giơ cao, như thể đang cầm một cái rìu lớn!
Theo đà lao tới, phần eo như trục của cơ thể, lực vừa phát ra, tấm khiên bên phải đã biến thành một ánh sáng bàng bạc mà bổ xuống phía dưới!
Dưới trạng thái bay ngược lại, Thiết Liên Vân chỉ có thể ôm khiên, hắn cũng không cách nào làm hóa giải sức mạnh này, đành phải gắng gượng chịu đòn!
Một đòn giáng xuống, Thiết Liên Vân trực tiếp ngã xuống đất, mặt đất đồng thời cũng lõm xuống một đoạn, trên nền xi măng lộ ra một cái hố lớn, hơn nửa người của Thiết Liên Vân bị kẹt trong hố xi măng.
Bát Cực, Phách Sơn!
Quá trình bị đánh bay và bay lộn ngược lại một lần nữa được tái hiện.
Nhưng nơi đáp lần này là nền xi măng, lực va chạm giữa nền xi măng và cơ thể của Thiết Liên Vân bùng nổ trong nháy mắt, Thiết Liên Vân không biết đã gãy đến mấy cái xương, máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ khôi giáp, trong miệng cũng phun ra máu đỏ lẫn chút mảnh vụn.
“Sư đệ, hiện tại cậu đã mạnh hơn tôi nhiều rồi.”
Thiết Liên Vân nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh, hắn nói ra lời này một cách khó khăn, thân thể bắt đầu hóa thành hư ảo.
Hứa Cảnh Minh chứng kiến cảnh này.
“Âm dương hòa làm một của sư huynh cũng không quá đáng sợ.”
Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Bát Cực Hổ Phác kết hợp với Phách Sơn liền giải quyết được sư huynh. Xem ra phải gặp được đối thủ đã đột phá phương pháp tiến hóa đến cảnh giới cao cấp thì mình mới có thể đánh một trận sảng khoái.”


“Quá trâu rồi!”
“Hứa Cảnh Minh, em yêu anh!”
“Sau này em chính là fan cuồng của anh!”
“Chiêu thức của Hứa Cảnh Minh sao mà sảng khoái thế không biết! So với trận đấu giữa Liễu Hải và Lôi Vân Phóng còn sảng khoái hơn nhiều.”
“Mạnh quá đi mất.”
Vô số bình luận nhảy lên trên màn hình, rất nhiều người xem đều đã bị chinh phục bởi màn trình diễn vừa rồi.
Phong cách chiến đấu Hứa Cảnh Minh vô cùng thoải mái, bùm một cái, hai khiên va chạm vào nhau, kẻ địch liền biến thành hư vô. Cho dù đối thủ có là Thiết Liên Vân, nhưng khi Bát Cực Hổ Phác phối hợp cùng Phách Sơn, hai đại chiêu thức kết hợp với nhau, Thiết Liên Vân lập tức hóa thành hư vô.
Đây là vẻ đẹp thuần túy của sức mạnh vô song.

Trong bản đồ thành phố hiện đại, Hứa Cảnh Minh nhìn về phía xa, Dương Thanh Thước, Lưu Xung Viễn, Vương Di đã sớm bao vây Tôn Lạp lại.
Tôn Lạp đã bị mũi tên bắn trúng cánh tay và đùi, hắn lúc này đang dựa người vào tường nhìn ba người trước mặt.
“Hừ, các người đắc ý lắm hả?”
Tôn Lạp cười chế nhạo, đưa mắt nhìn Dương Thanh Thước và Lưu Xung Viễn: “Tôi không ngờ, một người nghĩa khí, lời hứa nặng tựa ngàn vàng như Hứa Cảnh Minh hóa ra lại là một kẻ hèn hạ như vậy.”
“Hả?”
Vương Di, Dương Thanh Thước, Lưu Xung Viễn đều hơi sửng sốt.
“Thực lực của Hứa Cảnh Minh mạnh như vậy, chắc chắn đã sớm đột phá phương pháp tiến hóa.”
Tôn Lạp cười chế giễu: “.... vậy mà hắn ta một mực giữ bí mật không lên tiếng cho đến khi tôi rời đội, chắc chắn hắn đã cười nhạo tôi rất nhiều! Nếu Hứa Cảnh Minh công khai thực lực của mình sớm hơn, sao tôi lại đi rời đội làm gì? Ngay cả đồng đội của mình cũng giữ bí mật, loại tiểu nhân như Hứa Cảnh Minh…”
“Vù.”
Một mũi tên ngay lập tức bắn vào miệng Tôn Lạp, xuyên qua đầu hắn.
Lưu Xung Viễn, Dương Thanh Thước nhìn về phía Vương Di.
“Tôi thực sự không thể nghe nổi nữa.”
Vương Di bỏ cung tên xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận