Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 616: (Phần 5) Một mình xông vào phủ Kỳ Vương (3)

Lão già tóc hoa râm trợn trừng hai mắt, ông ta thấy rõ cảnh tượng vừa rồi, động tác vung ngân thương của thích khách đeo mặt nạ nhanh hơn ánh đao của tên mù áo đen rất nhiều. Nói cách khác, đao pháp của tên mù áo đen tựa như trò cười khi đối mặt với thương pháp của người này.
“Kẻ địch rất ghê gớm, bảo vệ vương gia rời đi ngay!”
Lão già tóc hoa râm hoá thành hư ảnh, lập tức xuất hiện trước người Kỳ Vương.
“Liễu sư phụ cẩn thận!”
Kỳ Vương tái mặt, sau đó lập tức bỏ chạy theo cửa hông dưới sự bảo vệ của đội ngũ thân vệ, dù gì thì hắn cũng là cao thủ cấp ba, tốc độ chạy trốn vẫn khá nhanh. Đám thân vệ đều là cao thủ cấp một, nhưng vào giờ phút này, ai nấy đều chuyên tâm bảo vệ vương gia, không dám bỏ ngang nhiệm vụ để tấn công Hứa Cảnh Minh.
“Vũ tiên sinh là cao thủ siêu cấp một, nhưng cũng không thể đỡ nổi một chiêu của người này, chúng ta xông lên chẳng phải là tìm chết sao?”
Những tên thân vệ cũng có chút sợ hãi, vội vã đưa vương gia chạy trốn, đám thị nữ cũng chạy ra từ phía sau.
Lão già tóc hoa râm cản đường Hứa Cảnh Minh, nói: “Kẻ có thể giết Vũ Thiên Hình chỉ trong một chiêu, ắt hẳn cũng không phải hạng người vô danh! Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Người chết thì không cần hỏi!”
Trong lúc nói chuyện, ngân thương của Hứa Cảnh Minh đã bay tới trước mặt ông ta.
Keng!
Trường kiếm trong tay Liễu Vân Trần lấp loé ánh sáng, chống đỡ một thương kinh hoàng của Hứa Cảnh Minh.
Keng keng!
Thương ảnh va chạm với kiếm quang, tạo ra âm thanh xé rách không khí cực kỳ chói tai, Liễu Vân Trần phối hợp thân pháp kiếm pháp, cả người tựa như con rồng lang thang khắp thiên địa, nhưng Hứa Cảnh Minh lại hoá thành một ánh hào quang khủng bố, cơ hồ áp đảo tất cả các tia sáng còn lại!
Trong nháy mắt, hắn đâm ra bảy nhát thương! Nhát thứ bảy cắm vào ngực Liễu Vân Trần!
“Sao lại có thể như thế?”
Ông ta cúi đầu nhìn cây ngân thương đang đâm xuyên qua tim mình, trái tim vỡ nát hoàn toàn!
“Xoẹt!”
Hứa Cảnh Minh rút thương, máu bắn tung toé, Liễu Vân Trần tóc hoa râm vô lực ngã xuống, trở thành một thi thể bất động.
…..
…..
Bên phía kia, Kỳ Vương chạy ra ngoài dưới sự bảo vệ của đám thân vệ, sau đó lại gặp được một số lượng lớn thủ vệ đã chạy đến kịp thời.
“Bảo vệ vương gia!”
“Bảo vệ vương gia!”
Bọn họ chia làm hai bên trái phải, tạo thành một đội hình vây quanh Kỳ Vương
Phủ đệ Kỳ Vương nói lớn thì rất lớn, còn nói nhỏ…. đối với cao thủ nhập lưu mà nói, chỉ cần đảo mắt một cái, đã có 400 người chạy tới gần Kỳ Vương.
Có nhím hộ vệ cầm lá chắn lớn, cũng có nhóm hộ vệ cầm cung nỏ, tất cả bọn họ đều ra sức bảo vệ Kỳ Vương, hắn lúc này mới cảm thấy an tâm.
“Phủ đệ Kỳ Vương ta có rất nhiều cao thủ nhập lưu, Minh viện trưởng bây giờ đã chết rồi, đám cao thủ ở Đế Đô có giỏi như thế nào,..... trước sự bao vây của cả nghìn cao thủ giỏi như thế này, hắn cũng phải chết chắc!”
Với lực lượng hơn một ngàn cao thủ nhập lưu, tuy khó mà giành được thiên hạ, nhưng vẫn có thể dễ dàng xử lý một thích khách.
“Vương gia, Liễu tiền bối chết rồi!”
Một hộ vệ báo cáo.
“Chết rồi?”
Kỳ Vương giật mình, Vũ tiên sinh kia là cao thủ siêu cấp một, một chiêu đã thua, nhưng hắn thua xa Liễu Vân Trần.
Liễu Vân Trần cũng là người mà Kỳ Vương tin tưởng nhất, cho dù đi đến thanh lâu thuyền hoa, hay là gặp mặt những người quyền cao chức trọng ở Đế Đô, hắn cũng dẫn Liễu sư phụ theo.
“Giết tên thích khách cho ta!”
Kỳ Vương chỉ về phía điện chính, mặt mày hung tợn.
Hứa Cảnh Minh dẫn Phí Tâm Lan chạy ra khỏi cửa điện, thi triển lực lượng tâm linh và tìm ra một căn nhà gần đó.
“Ngươi ở đây chờ trước.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ngươi là…”
Phí Tâm Lan nhìn Hứa Cảnh Minh bằng ánh mắt nghi hoặc.
Vào giây phút mà tên thích khách xuất hiện trong điện chính, nàng đã cảm thấy vóc dáng của kẻ này rất quen, giọng nói của hắn cũng rất giống Cảnh đại ca!
Tuy nhiên, ánh mắt của tên thích khách này … dường như có chút khác biệt so với Cảnh đại ca, mà thương pháp của hắn thì lợi hại đến mức quá khoa trương!
Một chiêu giết chết Vũ tiên sinh, trấn sát Liễu Vân Trần trong nháy mắt, người có thực lực đến nhường này là Cảnh đại ca sao?
“Không nhận ra ta?” Hứa Cảnh Minh kéo mặt nạ.
Những trải nghiệm vùng đất thần bí, đặc biệt là hành trình tôi luyện suốt cả trăm năm ở hành tinh thứ sáu, đã khiến Hứa Cảnh Minh hoàn toàn lột xác, ánh mắt của hắn sắc bén hơn lúc trước, uy áp cũng mạnh mẽ gấp mấy phần, cho nên Phí Tâm Lan không dám nhận mặt ngay lập tức.
“Cảnh đại ca!”
Phí Tâm Lan nhìn thấy dung mạo của Hứa Cảnh Minh, sợi dây căng chặt trong lòng đột nhiên thả lỏng, hai hàng nước mắt lập tức rơi xuống.
Đại ca chết rồi, phụ thân thì mất tích, bản thân nàng thì bị bắt…
Phí Tâm Lan chỉ thấy tương lai của mình u ám đến cùng cực.
Cuối cùng…
Cảnh đại ca cũng tới!
“Đừng khóc!”
Hứa Cảnh Minh an ủi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận