Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 111: Tổ chức giải đấu (1)

Trên khán đài, Dương Thanh Thước nhịn không được nói: “Sư phụ bình thường khi ở trước mặt chúng ta giống như một mãnh hổ gầm thét. Vậy mà hôm nay lại giống như một con mèo lớn kêu gào, lại còn khôn khéo vẫy tay với khán giả.”
“Tôi đã ghi âm lại những gì cậu nói, lúc về sẽ đưa cho sư phụ nghe.”
Hành Phương nói: “Dám nói sư phụ giống như một con mèo lớn.”
“Giống thật chứ bộ.”
Lê Miểu Miểu nhìn Liễu Hải trên khán đài, sắc mặt của ông kiên định, râu tóc dày đặc, khi trừng mắt thì trông giống như mãnh hổ, sức uy hiếp vô cùng mạnh mẽ! Nhưng hiện giờ ông lại cười híp mắt với khán giả, thật sự giống như một con mèo kêu meo meo.
“Nghe chưa, chị dâu cũng nói giống.”
Dương Thanh Thước lập tức nói.
“Thế thì, không nói cho sư phụ.”
Hành Phương nhìn kỹ: “Thật ra, sư phụ ngồi ở chỗ đó vẫy tay giống như một con mèo cầu tài.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Sư phụ và tiền bối Lôi Vân Phóng sẽ không tham gia vòng loại, cho nên sẽ đi làm khách quý ở phòng phát sóng của chính phủ. Bọn họ sẽ tham gia cuộc so tài ở vòng sau… lúc đó thì không thể tiếp tục bình luận được nữa.”
“Vì vậy, rất có thể đây là lần duy nhất bọn họ xuất hiện trên sân khấu xuyên suốt giải đấu cúp Hỏa Chủng?”
Vương Di nói.
“Nếu bị loại từ sớm, họ có thể tiếp tục ngồi ở chỗ bình luận trên sân khấu.”
Lê Miểu Miểu nói.
“Bị loại sớm?”
Mấy người Hứa Cảnh Minh đều nhìn về phía Lê Miểu Miểu.
“Ví dụ, nếu Liễu Hải và tiền bối Lôi Vân Phóng đụng độ nhau, chẳng phải một trong hai người sẽ bị loại sao?”
Lê Miểu Miểu nói.
“Em nói có lý.”
Vương Di nói: “Nhưng theo thể lệ cuộc thi, xác suất hai người gặp nhau trước trận chung kết là rất thấp. Chúng ta chắc hẳn sẽ sớm gặp được một trong hai người họ.”
“Vậy thì chúng ta sẽ đánh bại họ!”
Lê Miểu Miểu nắm chặt tay: “Là thành viên dự bị, tôi tin tưởng thực lực của chiến đội chúng ta.”
Trên sân khấu, Lưu Hâm tiếp tục giới thiệu: “Còn bên đây, chính là huấn luyện viên Lôi Vân Phóng, nắm giữ vị trí thứ năm toàn cầu trên bảng Tinh Không.”
Lôi Vân Phóng có một vết sẹo trên mặt, dáng người hơi gầy, thần thái lạnh lùng. Hắn ta bình thường cũng là người nói năng thận trọng, nhưng khi đối diện với lượng khán giả đã lên đến chín trăm triệu người của phòng phát sóng trực tiếp chính phủ Trung Quốc vào lúc này, hắn cũng cố nặn ra một nụ cười rồi vẫy vẫy tay.
“Nụ cười của tiền bối Lôi Vân Phóng vô cùng gượng gạo.”
Hứa Cảnh Minh nhận xét.
“Không dễ khiến hắn ta cười.”
Hoành Phương cũng gật đầu: “Nhưng ít nhất người ta cũng đang cố gắng.”
“Nhớ chụp lại hình ảnh lúc hắn ta cười, không chừng sẽ trở thành meme nổi tiếng.”
Dương Thanh Thước nói.
Trên sân khấu trực tiếp, Lưu Hâm hào hứng: “Vô cùng khó để gặp hai vị huấn luyện viên này, đây cũng là lần đầu tiên họ đến phòng phát sóng trực tiếp của chúng tôi. Mọi người nhìn xem, bây giờ trong phòng đã có chín trăm triệu khán giả, chứng tỏ sức nóng hiện giờ như thế nào rồi đấy. Không biết hai vị huấn luyện viên có điều gì muốn nói với chúng tôi không?”
“Tôi rất mong đợi…”
Liễu Hải cười nói: “Trong giải đấu cúp Hỏa Chủng này, sẽ có đội nào đó có thể đánh bại chiến đội của tôi.”
Lại một màn reo hò kinh thiên động địa.
“Tôi thì lại rất chờ mong…”
Lôi Vân Phóng nhìn sang: “Có thể đối đầu với anh Hải đây tại giải đấu cúp Hỏa Chủng.”
Liễu Hải cũng nhìn Lôi Vân Phóng, cao thủ đao pháp đứng đầu thế giới về tốc độ.
“Vậy thì hẹn gặp lại trong cuộc thi.”
Liễu Hải nói.
“Wow… giải đấu cúp Hỏa Chủng còn chưa chính thức bắt đầu mà tôi đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào rồi.”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm hưng phấn nói: “Sắp tới 0 giờ ngày 1 tháng 9, xin mời tất cả các đội đã đăng ký giải đấu cúp Hỏa Chủng tiến về khu vực chuẩn bị.”
Phía bên này, Hứa Cảnh Minh, Vương Di, Hành Phương, Dương Thanh Thước và Lưu Xung Viễn cũng nhận được tin thông báo hệ thống: “Vòng loại sắp bắt đầu, mời tiến vào khu vực chiến đấu.”
“Đi thôi.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, bốn người còn lại cũng đứng lên theo.
“Cố lên con trai.”
Mẹ Hứa hô to.
“Bố ơi cố lên.”
Con trai Dương Thanh Thước cũng lên tiếng cổ vũ.
“Chồng, anh là người đẹp trai nhất!”
Vợ của Hành Phương cũng hét lên.
“Bố cố gắng lên!”
Ba cô gái nhỏ nhìn Lưu Xung Viễn đầy ngưỡng mộ.
“Mẹ, mẹ là số một trên thế giới!”
Một thiếu nữ nhìn Vương Di với ánh mắt đầy tự hào, sau đó nâng giọng khích lệ.
“Chiến đội Lê Mộc, bất khả chiến bại!”
Lê Miểu Miểu cổ vũ.
Giữa tiếng hò reo của người thân và bạn bè, năm người Hứa Cảnh Minh bước vào không gian chiến đấu.
Tại không gian chiến đấu, khu vực chuẩn bị cho giải đấu cúp Hỏa Chủng.
“Ôi, nhiều người thật đấy.”
Nhóm người Hứa Cảnh Minh từ từ xuất hiện, sau đó hết lời cảm thán khi thấy số người lít nha lít nhít trước mặt.
“Có tổng cộng 821 đội đã đăng ký lần này, hầu hết các cao thủ cấp thần đều tham gia.”
Hành Phương nói: “Tôi nghe nói, trong ngày đăng ký cuối cùng, rất nhiều cao thủ cấp thần kêu gọi đồng đội trên livestream! Chỉ cần là người chơi cấp thần, bọn họ có thể tùy tiện tạo thành một đội cùng với nhau, không dễ xảy ra xích mích.”
“Chúng ta có thể tìm đồng đội rất dễ dàng là vì thực lực của chúng ta đủ mạnh, với lại cũng quen rất nhiều cao thủ.”
Lưu Xung Viễn giải thích: “Rất nhiều cao thủ dân gian không có nhiều bạn bè, hoặc là chỉ mới đột phá lên cấp Thần vào những ngày cuối! Tuy thực lực là cấp thần nhưng lại đội sổ trong danh sách, độ nhận diện cũng không có bao nhiêu… Vì vậy, bọn họ muốn tìm đồng đội cũng chỉ có thể kêu gọi công khai. Năm tuyển thủ cấp thần xa lạ miễn cưỡng tạo thành một đội, tạo ra một chút náo nhiệt là điều rất bình thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận