Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1117: (Phần 9) Ngô Minh giáng lâm (1)

Biên giới lãnh thổ của tộc đàn nhân loại trong vũ trụ, chiến trường Thần tộc Hư Không.
Trên một chiến tinh cấp mười, toàn bộ đội ngũ Nhân tộc đã lâm vào tuyệt cảnh, vô số đội viên lần lượt chết trận.
“Cầu cứu”
“Mau cầu cứu”
Toàn bộ 32 sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 bên Nhân tộc đã bị áp đảo hoàn toàn bởi 8 sinh mệnh Bản Nguyên bên Thần tộc Hư Không.
Dựa vào “Tinh Thần Bất Diệt”, đội ngũ Thần tộc Hư Không có thể bộc phát uy lực tổng thể cực kì khủng bố, khiến cho đội ngũ Nhân tộc buộc phải phát ra tín hiệu cầu viện.
“Khi nào thì quân cứu viện mới tới?” Các sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc đều vô cùng lo lắng tuyệt vọng.
Rốt cuộc, một ánh lửa màu vàng sẫm từ trên không phủ xuống chiến tinh cấp 10.
Ngay khi ánh lửa xuất hiện, tất cả thành viên trong đội ngũ Thần tộc Hư Không đều có chút hoảng sợ.
“Đi mau.”
“Trốn mau”
“Là “Lam Chúc”, cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ của Nhân tộc”
Phe Thần tộc Hư Không đã sớm có được thông tin tình báo về cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ của tộc đàn nhân loại, vậy nên bọn hắn vừa thấy ánh sáng màu vàng sẫm này, thì lập tức biết được thân phận của người đến. Tám vị đội viên Thần tộc Hư Không không chút do dự mà lập tức thi triển mọi thủ đoạn thoát thân, nhưng ngoại trừ một kẻ nhanh chân chạy trốn, thì bảy kẻ còn lại đều nhiễm phải một tia sáng của ánh lửa kia, sau đó bị thiêu đốt toàn thân hầu như không còn.
Ánh lửa màu vàng sẫm hóa thành thân ảnh của lão già gầy còm như bộ xương khô.
Ông lão đứng trong khoảng không, liếc nhìn xuống phía trước với ánh mắt thờ ơ.
“Lam Chúc, ngươi tàn nhẫn với sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 như vậy sao?”
Một tiếng cười nhạo vang lên, cơn gió vô hình thổi qua chiến tinh cấp 10, sau đó ngưng tụ thành ông lão mặc áobào màu bạc.
Chiến tinh cấp 10 cũng là bị ánh sáng màu vàng sẫm bao phủ che chở, ngăn cản cơn gió vô hình.
“Là Thần tộc Hư Không càng ngày càng tàn nhẫn, thậm chí còn cắt cử càng nhiều đội ngũ sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 quấy nhiễu Nhân tộc chúng ta! Những cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ như các ngươi cũng không lưu tình một chút nào” Lam Chúc mặc áo bào tro lạnh lùng lên tiếng nói: “Ta cần gì lại phải lưu tình?”
“Ha ha ha, rất tốt. Lam Chúc, lần trước để cho ngươi may mắn chạy thoát, nhưng lần này ta đã mười phần chuẩn bị, để xem ngươi làm sao trốn được” Lão giả mặc áo bào màu bạc mỉm cười, trông có vẻ hết sức tự tin, ngay cả ngôi sao giữa chân mày cũng tỏa sáng rực rỡ.
“Chỉ bằng một mình Mặc Đế ngươi sao?” Đôi mắt Lam Chúc loé lên một tia châm chọc.
“Một mình ta là đủ rồi” Ông lão mặc áo bào màu bạc duỗi ra hai tay, khiến cho toàn bộ thời không giống như biển cả mà bắt đầu dâng trào từng đợt từng đợt thủy triều mãnh liệt về phía Lam Chúc.
Lam Chúc trầm ngâm chờ đợi: “Lần trước, mình suýt chút nữa chết ở trong tay hắn, cho nên lần này đã chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa còn có thể tùy thời triệu hoán Ngô Minh”
Lam Chúc phát tán ánh lửa mênh mông bao phủ hành tinh ở phía dưới, đồng thời nhìn từng đợt từng đợt thủy triều thời không quét về phía mình với ánh mắt nghiêm nghị.
Thủy triều thời không từ bốn phương tám hướng không ngừng chồng chất lên nhau, uy thế cũng không ngừng tăng vọt.
“Hừ.” Lam Chúc duỗi nhẹ tay một cái.
Ngay lập tức, hàng tỷ ánh lửa bùng lên giữa hư không tối tăm, phảng phất như hàng tỷ ngọn nến chiếu sáng mỗi một ngóc ngách, xua tan hết thảy bóng tối, nhưng cũng càng giống như từng “tảng đá” ngăn trở thủy triều thời không, khiến cho thủy triều thời không dần dần yên tĩnh.
“Đúng là có chút tiến bộ”
Ông lão mặc áo choàng bạc Khắc Mặc Đế mở miệng châm chọc, sau đó liền biến khu vực một năm ánh sáng thời không với trung tâm là chính mình thành một cái hộp.
Cái hộp thời không khổng lồ hoàn toàn khép kín, giam cầm toàn bộ những sự vật ở đây, bao gồm ông lão Khắc Mặc Đế mặc áo choàng bạc, Lam Chúc và chiến tinh cấp 10.
“Không tốt” Các sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc bên trong chiến tinh cấp 10 đều giật mình khi nhìn thấy tầng tầng phong tỏa của chiếc hộp khổng lồ này. Vào giờ phút này, bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ “Lam Chúc”.
Đột nhiên, Lam Chúc phát ra một luồng ánh sáng hắc ám từ trong ngực, phảng phất như là một khối lập phương màu đen!
Lam Chúc tắm mình trong ánh sáng màu đen, khiến cho ánh lửa toàn thân càng thêm chói mắt.
“Đốt hết.” Lam Chúc nói bằng ngữ điệu lạnh lẽo như băng tan.
Ngay sau đó, hàng tỷ ánh lửa phân tán khắp nơi, khiến cho hết thảy đều bị bao phủ bởi ánh sáng hắc ám!
Dưới sự gia trì của ánh sáng hắc ám, uy lực những ánh lửa này hiển nhiên tăng vọt, sau đó bắt đầu bùng cháy xuyên thấu thời không.
Chiếc hộp thời không vốn có kết cấu tinh vi không gì sánh được, bây giờ lại bị thủng trăm ngàn lỗ.
1149 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận