Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 686: (Phần 6) Mười năm sau (1)

Sạp hàng rong này chuyên về đồ thủ công, ông chủ đó nhìn Hứa Cảnh Minh bước đến gian hàng của mình với vẻ mặt mong chờ.
“Ngươi có bán hòn đá này không?”
Hứa Cảnh Minh cầm một hòn đá hình trứng có vẻ khá bình thường.
Tất cả những món đồ còn lại trong gian hàng này đều được làm bằng tre, ví dụ như giỏ tre, ghế tre, ghế tre… chỉ có thứ này là đá.
Hòn đá này thoạt nhìn giống như một viên sỏi màu trắng ngà bình thường, nhưng trên bề mặt của nó lại có thêm những vệt màu đen như mây mù.
“Bán, bán chứ!”
Người bán hàng rong gật đầu: “Viên đá này sờ vào rất ấm, ta từng dùng búa để đập vỡ nó, nhưng nó cũng không suy suyển chút nào! Đây chắc chắn là bảo vật!”
“Ngươi ra giá đi.” Hứa Cảnh Minh nói.
Người bán hàng rong vươn tay, trịnh trọng nói: “Mười lượng bạc, ít nhất cũng phải mười lượng bạc.”
Một người bán hàng rong bình thường vất vả suốt một năm cũng chỉ kiếm được khoảng mười lượng bạc, hắn ta bán viên đá đặc biệt này với mức giá cao như vậy, đương nhiên cảm thấy mình đã đủ hung ác rồi.
“Được.” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Mười lượng bạc.”
Người bán hàng rong vui mừng khôn xiết, nhưng một người bán hàng bên cạnh lại nói: “Nhạc Tiểu San, hòn đá này đích thị là bảo vật! Đừng nói mười lượng bạc, ngươi bán nó với giá một trăm, một ngàn lượng cũng không sai!”
“Ngươi còn bán không?”
Hứa Cảnh Minh nhìn người bán hàng rong, cười hỏi: “Nếu ngươi tăng giá, ta cũng không mua nữa.”
“Thiếu niên, bọn hắn gài bẫy ngươi đấy, ban đầu ra giá mười lượng, bây giờ lại muốn một ngàn lượng.”
Một cụ già cầm thúng đi ngang, bỗng liên tiếng nhắc nhở: “Đám tiểu thương này xảo quyệt lắm.”
“Bán, bán, bán chứ!”
Người bán hàng rong trừng mắt nhìn người bên cạnh, lập tức đưa hòn đá đen trắng cho Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh cũng lấy ra một thỏi bạc rồi đưa cho hắn ta.
Tiền trao cháo múc.
“Nếu ta còn tìm được những hòn đá như vậy, ngươi còn muốn mua không?”
Người bán hàng rong cầm lấy thỏi bạc, lau lau một lúc, cắn cắn hai ngụm rồi giấu vào trong ngực áo, sung sướng hỏi với theo.
“Mua.” Hứa Cảnh Minh nhìn hắn ta: “Ta vốn thường xuyên đến chợ này.”
“Ta sẽ tìm kĩ!”
Người bán hàng rong gật đầu liên tục, hắn ta tình cờ tìm thấy thứ này trong khi đang chặt tre trên núi. Lần này, hắn ta quyết định sẽ quay lại nơi đó, tìm được một hòn đá, bớt vất vả một năm.
Hứa Cảnh Minh rời đi ngay lập tức.
“Khách nhân đi thong thả!”
Người bán hàng rong nịnh nọt nói theo, sau đó trừng mắt nhìn người bán hàng bên cạnh: “Ông già nghiện thuốc, ngươi đang muốn phá hỏng chuyện làm ăn của ta à?”


Hứa Cảnh Minh cầm viên đá hình trứng trong tay, chậm rãi rót pháp lực phục ma vào đó, khiến nó lập tức trở nên nóng hôi hổi.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Pháp lực ma pháp đệ lục cảnh phối hợp với phép thần thông do chính mình sáng tạo nên sẽ tạo ra uy lực phi thường mạnh mẽ, nhưng đồng thời cũng gây áp lực cực lớn cho pháp khí! Vì lẽ đó, mình cần phải thu thập những vật liệu tốt hơn! Loại đá này, cộng thêm một số vật liệu khác, dường như có thể luyện chế thành một pháp ấn!”
Cũng chỉ những người phục ma mới có khả năng phát huy uy lực của những vật liệu quý giá này.
Sau khi rời khỏi khu chợ, Hứa Cảnh Minh tiếp tục đến thăm phủ thành của phủ Lan Bình.
Mỗi khi đặt chân đến một nơi nào đó, hắn sẽ tham quan mọi ngóc ngách phủ thành, cũng sẽ đi qua hầu hết các thị trấn trong phủ.
Hứa Cảnh Minh vừa quan sát cuộc sống sinh hoạt của mọi người dân trong phủ thành, vừa tìm bắt ma đầu để ma luyện tâm linh!
Trong quá trình luyện ma, chấp niệm của ma đầu sẽ dung hợp vào ý thức của Hứa Cảnh Minh, cho phép hắn hiểu được cảm xúc của chúng ở một mức độ sâu sắc hơn.
Thế giới Phục Ma rất khổng lồ.
Dù sao đi nữa, các sinh mệnh Tinh Không cấp tám và cấp tám trong mọi miền vũ trụ đều ở cùng một thế giới Phục Ma. Mặc dù chi phí thiết lập tài khoản rất cao, nhiều sinh mệnh Tinh Không cấp tám cũng sẽ thử nghiệm các phương pháp tôi luyện tâm linh khác, nhưng số lượng người phục ma ở đây vẫn rất lớn, còn số lượng người dân bình thường lại nhiều hơn gấp chục nghìn lần.
Vậy nên, Hứa Cảnh Minh tha hồ quan sát và nghiên cứu vô số người bình thường với đủ loại số phận khác nhau.


Không chỉ học tập nhân sinh ở thế giới Phục Ma, Hứa Cảnh Minh còn đang chăm chỉ nghiên cứu phương diện nhân văn và trau dồi kiến thức khoa học.
“Sau khi quan sát chúng sinh ở thế giới Phục Ma, mình đã đạt được một vài thu hoạch nổi bật. Nhưng trên thực tế, các tri thức nhân văn này đã được đúc kết từ lâu bởi Liên Minh Vũ trụ Nhân loại.”
Hứa Cảnh Minh ngồi trong sân nhà, nhìn vào một lượng lớn kiến thức nhân văn trên màn hình, bộ não của sinh mệnh Tinh Không cấp 8 giúp hắn ghi nhớ rất nhiều thông tin chỉ bằng một cú đảo mắt. Ngoài ra, trong đầu hắn còn có thêm hàng trăm ví dụ ở thế giới Phục Ma để kiểm chứng những kiến thức này.
“Tuy phương diện nhân văn cũng chỉ bao gồm 60 cấp độ, nhưng vẫn phi thường trọng yếu như trước.”
“Người trên Trái Đất từng đưa ra giả thuyết: tính cách quyết định vận mệnh. Tuy nhiên, tri thức nhân văn mới là yếu tố quyết định tính cách và vận mệnh.”
Hứa Cảnh Minh càng quan sát, hắn càng chú ý đến khía cạnh này.
Cho dù kiến thức nhân văn trong nhân loại rất mênh mọi, những cuốn sách trọng điểm cũng rất nhiều, nhưng với bộ não siêu phàm, Hứa Cảnh Minh đã đọc hết những nội dung quan trọng nhất chỉ trong gần nửa tháng.
“Số mệnh của con người.”
“Số phận của nền văn minh.”
“Tới lui cũng chỉ là như thế.”
Hứa Cảnh Minh nhìn sang lượng kiến thức khoa học trước mặt: “Kiến thức khoa học mới thật sự vô tận.”
Trước khi tiếp thu phương pháp tiến hoá, Hứa Cảnh Minh vốn là một sinh viên chuyên ngành khoa học, nhưng kiến thức mà hắn học được thời điểm đó vẫn còn rất nông cạn.
Nhưng bây giờ, là một sinh mệnh Tinh Không cấp 8, Hứa Cảnh Minh có thể tiếp cận rất nhiều kiến thức của viện nghiên cứu Nguyên Sơ, thậm chí có thể đọc được bản thảo của nhiều học giả lớn! Những kiến thức này trợ giúp rất nhiều cho con đường tu luyện của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận