Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1381: (Phần 12) Ký tự kì lạ (1)

“Chết rồi?” Từ Cảnh Minh bắt đầu thả lỏng, đồng thời phát hiện ra một vài điều trong quá trình thi triển binh khí tâm linh: “Sức đề kháng tâm linh của sinh vật xúc tu này yếu hơn rất nhiều so với sinh vật màu xám bạc. Bởi vì Hứa Cảnh Minh đã đi đường đủ xa, nên sinh vật có xúc tu không biết về trận chiến giữa hắn ta và sinh vật màu xám bạc, nếu như nó biết thì cũng không dám manh động.
“Giết chết một con, thu hoạch thi thể, nghiên cứu xem đây là loại sinh vật gì. Cho tới bây giờ, mình chưa từng nghe nói sinh vật nào có thể gây ảnh hưởng tâm linh cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba chỉ với tướng mạo bộ dáng” Hứa Cảnh Minh đi qua, quan sát cỗ thi thể của sinh vật xúc tu màu đen.
Tâm linh ý thức của nó đã bị tiêu diệt, nhưng thi thể vẫn còn nguyên vẹn. Trong khi Hứa Cảnh Minh đang quan sát, thi thể đột nhiên vô thanh vô thức bắt đầu tan rã.
“Chuyện gì vậy?” Hứa Cảnh Minh không khỏi sửng sốt, huy động lực lượng Tâm Giới để phong ấn cỗ thi thể này.
Tuy nhiên, thủ đoạn của hắn hoàn toàn không có tác dụng, quá trình sụp đổ tan rã của thi thể không có cách nào ngăn cản.
Chỉ trong vài nhịp thở, thi thể của sinh vật xúc tu đen đã bị chôn vùi hoàn toàn.
“Hả?” Hứa Cảnh Minh nhìn tàn tích còn sót lại: “Đây là cái gì?”
Tại vị trí ban đầu của thi thể, một ký tự màu đen nổi lên.
Ký tự màu đen này bao gồm một vài đường nét, phảng phất như một loại văn tự hoặc phù văn chưa được xác định.
Hứa Cảnh Minh có thể nhìn thấy rõ ràng, ký tự màu đen này hẳn là ẩn giấu ở bên trong thân thể của sinh vật thần bí, chỉ xuất hiện sau khi cơ thể bị hủy diệt và vỡ vụn.
“Sinh vật thần bí, sau khi chết đi sẽ trở thành ký tự?” Lực lượng Tâm Giới của Hứa Cảnh Minh chậm rãi chạm vào ký tự màu đen giống như thực chất hiện đang lơ lửng ở đó.
Hứa Cảnh Minh càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc: “Những đường nét trong ký tực này… dường như rất giống với những nét vẽ phác thảo chiêu thức thương pháp trên tờ giấy bạc?”
Chiêu thức thương pháp đó được phác thảo với nhiều đường nét khác nhau.
Hứa Cảnh Minh đã từng phân chia tờ giấy bạc thành từng mảnh nhỏ, cẩn thận nghiên cứu từng nét vẽ suốt hàng trăm nghìn năm, đương nhiên rất quen thuộc với loại nét vẽ này. Vì vậy, khi nhìn thấy các ký tự, hắn rất nhanh đã xác định điều này.
“Những nét chữ này và những nét vẽ của chiêu thức thương pháp trên tờ giấy bạc đều cùng bắt nguồn từ một sự tồn tại chung cực?” Hứa Cảnh Minh lập tức đưa ra suy đoán.
“Chiêu thức thương pháp kia là hoàn chỉnh! Nhưng đây chỉ có một vài ký tự, ngược lại rất khó phán đoán dụng ý của nó.” Hứa Cảnh Minh cẩn thận quan sát, cũng có chút hoang mang với kí tự màu đen mà chính mình đã quan sát trong một thời gian dài.
Ký tự màu đen phảng phất như không ngừng phóng đại ở trong mắt, thậm chí còn khơi dậy các loại cảm xúc mạnh mẽ của Hứa Cảnh Minh, khiến cho hắn ta nảy sinh sát ý.
Hứa Cảnh Minh đột nhiên bừng tỉnh: “Mình đã là sự tồn tại nửa bước thứ ba con đường Tâm Giới, vậy mà vẫn không khống chế được bản thân mà dâng trào sát ý sao?”
Hứa Cảnh Minh chạm vào ký tự màu đen trong lòng bàn tay.
“Ký tự màu đen này có tổng cộng năm nét bút vô cùng đơn giản, nhưng không hiểu sao lại có thể khơi dậy được sát ý của mình?” Hứa Cảnh Minh thử phát lực, nhưng lực lượng trong bàn tay hắn không có cách nào làm hư hao ký tự màu đen.
Ngọn Lửa Hồng Liên thiêu đốt! Binh khí tâm linh tấn công! Nhưng căn bản không làm tổn hại đến ký tự giống như chân thật, lại giống như hư ảo này.
“Chỉ có một ký tự, căn bản không nhìn ra được cái gì. Nếu như có nhiều ký tự hơn, thì chắc là có thể tổng kết ra một ít tin tức” Hứa Cảnh Minh thu hồi ký tự, nâng mắt nhìn chung quanh, tiếp tục tăng tốc lên đường. Thời gian cứ tiếp tục trôi qua, Hứa Cảnh Minh thỉnh thoảng vẫn lọt vào vòng tập kích của những sinh vật bản địa tập kích trên đường đi.
Thực lực của những sinh vật bản địa này cao có, thấp có. Đối với sinh vật cường đại, Hứa Cảnh Minh cũng chỉ có thể ỷ vào lợi thế đông đảo phân thân để tách ra chạy trốn, còn với sinh vật yếu nhược, Hứa Cảnh Minh có thể giết chết chúng một cách dễ dàng.
Đảo mắt một cái, đây đã là ngày thứ năm Hứa Cảnh Minh bước chân vào mảnh lục địa vô biên này. “Trong thời gian năm ngày này, mình đã bị các sinh vật bản địa tập kích 92 lần, chiến thắng 82 lần, phản sát thành công 29 lần, thu hoạch được 29 ký tự. Hứa Cảnh Minh dựa vào gốc cây trong rừng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trong tiểu vũ trụ mà Hứa Cảnh Minh luôn mang bên mình, các phân thân đều đang tranh thủ nghỉ ngơi, đồng thời quan sát các ký tự trôi lơ lửng trên bầu trời đầy sao của nơi này. Tổng cộng 29 ký tự, bao gồm 21 ký tự màu đen và 8 ký tự bảy màu, mỗi ký tự đều có cấu trúc khác nhau.
“21 ký tự màu đen, chắc hẳn cùng một loại. Đây có thể là một đoạn trường văn được viết bởi sự tồn tại chung cực” Hứa Cảnh Minh phỏng đoán: “Các ký tự trên phiến trường văn này có lẽ đã phân tán rải rác khắp nơi, còn mình đã thu thập được 21 ký tự trong đó?”
“Tám ký tự bảy màu, có thể bắt nguồn từ một đoạn trường văn khác?”
“Hoặc có thể nói, đây không phải văn tự, mà chỉ là một bức họa? Hoặc là ký hiệu kỳ quái?”
“Nhưng có một điều chắc chắn là —”
“Các ký tự màu đen là cùng một loại, các ký tự bảy màu là cùng một loại “Ký tự màu đen, có thể khơi dậy sát ý của mình.
“Ký tự bảy màu, lại có thể ảnh hưởng tâm trạng của mình” Hứa Cảnh Minh vẻn vẹn thu thập được 29 ký tự, cũng đã nhưng đã tổng kết và suy luận ra rất nhiều khía cạnh: “Chỉ bằng cách quan sát sơ bộ 29 ký tự này, mà nhận thức của mình về sát khí, tâm cảnh đã xảy ra biến hóa”
1090 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận