Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 907: (Phần 7) Ba cảnh giới quan trọng của sinh mệnh Cao Duy (2)

“Đúng thế.”
Ất Tửu gật đầu: “Bọn họ có thể sửa lại lịch sử, khiến cho dòng chảy thời gian đi theo một nhánh mới, từ đó hình thành hiện tại mới, tương lai mới. Trong đó, vô số sinh mệnh chết đi, thì cũng có vô số sinh mệnh xuất hiện, vậy nên tất cả sinh mệnh đều cảm giác đây là chuyện hiển nhiên.”
Hứa Cảnh Minh nghe mà chẳng hiểu gì.
“Tôi chỉ nghe nói như vậy thôi, những điều này có thể là thật, cũng có thể là giả, cũng có thể chỉ là một phần trong vô số loại năng lực của sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba.”
Ất Tửu mỉm cười: “Vị Chí Cao cường đại nhất trong một phương vũ trụ rộng lớn của chúng ta, chính là lãnh tụ Cổ Mạc bên phía Thần tộc Hư Không, dường như vẫn một mực theo đuổi cảnh giới thứ ba. Mặc dù Cổ Mạc vẫn chưa hoàn toàn thành công, nhưng hắn ta đã sở hữu một phần bản lĩnh của cảnh giới thứ ba rồi.”
“Một khi Cổ Mạc đột phá cảnh giới thứ ba trong giai đoạn sinh mệnh Cao Duy, phỏng chừng cả phương vũ trụ rộng lớn này sẽ nằm dưới quyền thống trị của Thần tộc Hư Không.” Ất Tửu nói.
“Chắc không dễ như thế chứ?” Hứa Cảnh Minh cũng lo lắng.
“Tất nhiên rồi.”
Ất Tửu nói: “Muốn đi từ cảnh giới Sơ Sinh đến cảnh giới Vĩnh Hằng thì còn có xác suất thành công nhất định, chứ đi từ cảnh giới Vĩnh Hằng lên cảnh giới thứ ba thì gần như không có khả năng! Chủ nhân của tháp học Vĩnh Hằng đã khẳng định điều này, một mặt là để trấn an lòng người, nhưng mặt khác thì cũng có lý lẽ riêng mình.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
“Vì lẽ đó, việc dung hòa đồ vật Cao Duy khác nhau, thì tự nhiên sẽ phát huy những loại sức mạnh cũng sẽ khác nhau. Nếu người nào đó có thể dung hòa một giọt máu của sinh mệnh Cao Duy ở cảnh giới thứ ba, hoặc là vũ khí Cao Duy được luyện chế từ sinh mệnh Cao Duy ở cảnh giới thứ ba, thì nhất định sẽ nắm giữ loại lực lượng khó lòng tưởng tượng được.” Ất Tửu bùi ngùi than thở.
“Nhưng nếu dung hòa đồ vật Cao Duy như thế, thì chắc là không sống nổi đâu nhỉ?” Hứa Cảnh Minh cũng than thở.
Việc dung hòa đồ vật Cao Duy vốn dĩ hậu hoạn vô tận.
“Cũng đúng.”
Ất Tửu nói: “Dẫu sao đi nữa, trong nhiều thế hệ quân chủ Ngục Tộc dung hợp nhiều đồ vật Cao Duy như thế, tôi chưa nghe nói đến kẻ nào đang nắm giữ đồ vật liên quan tới sinh mệnh Cao Duy ở cảnh giới thứ ba.”
Hứa Cảnh Minh và Ất Tửu vừa uống rượu vừa nói chuyện.
Mặc dù hai người đã nói rất nhiều, nhưng vẫn không có cách giải quyết quân chủ Mạt Hữu.
….
“Tộc đàn nhân loại không muốn điều động cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ tới đây, vì nếu như thế, cuộc chiến giữa Nhân tộc và Ngục tộc sẽ được thăng cấp toàn diện, tổn thất của đôi bên cũng sẽ càng gia tăng dữ dội.” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Nhưng nếu cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ không xuất hiện, thì quân chủ Mạt Hữu quả thực bất khả chiến bại.”
Hứa Cảnh Minh nhìn ngắm mô hình nguyên lực Xà Hoàn đang lơ lửng phía trước.
“Nếu như mình đột phá lên cấp 10, có thể thi triển bước đi Cao Duy ở một cấp độ cao hơn, thì vẫn có thể truy tìm tung tích quân chủ Mạt Hữu.”
“Tuy nhiên, các cao thủ Nhân tộc cần phải bắt tay với nhau để đả thương quân chủ Mạt Hữu, còn mình chịu trách nhiệm hộ tống bọn họ để cùng bao vây chém giết hết lần này tới lần khác… sau một khoảng thời gian, thì có thể giải quyết được hắn ta.” Hứa Cảnh Minh suy nghĩ.
Sinh mệnh Bản Nguyên ở cấp 10 là một sự tồn tại rất mạnh mẽ, khó bị đánh bại, khó bị giết chết. Còn các cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ càng có năng lực tự bảo vệ bản thân rất mạnh, điển hình là phó viện trưởng Xích Mông tung hoành trên chiến trường Thần tộc Hư Không bấy lâu nay.
Mặc dù phe Thần tộc Hư Không đã có cách áp chế Xích Mông, nhưng căn bản không có cách nào giết chết ông ta, ngay cả khi bọn hắn hợp sức với nhau thì cũng không thể thành công.
Mà một sinh mệnh đã bước lên cảnh giới Chí Cao… thì mục tiêu theo đuổi của bọn họ sẽ không giống với lúc trước! Bọn họ càng không để bụng tới những sinh mệnh Bản Nguyên có tuổi đời ngắn ngủi.
Lư Nã Tinh đi tới một không gian cá nhân ở mạng thế giới ảo, nhìn thấy một ông cụ hiền hoà đang mặc áo choàng trắng – chính là hoàng đế của nền văn minh Nguyên Tinh, tên là Nguyên Tinh Chử * Ma Tuân.
“Bệ hạ!” Lư Nã Tinh cung kính thi lễ.
“Ám Tinh.” Ông cụ mỉm cười với hắn ta: “Cậu hình như vừa tròn tuổi bốn nghìn nhỉ?”
“Vâng.” Lư Nã Tinh gật đầu.
“Đúng là trẻ tuổi.” Ông cụ gật đầu: “Sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 thường có tuổi thọ một trăm nghìn năm, mà cậu chỉ mới sống hơn bốn nghìn năm, cũng coi như tiền đồ vô hạn.”
Lư Nã Tinh ngoan ngoãn lắng nghe.
“Cậu đã chuẩn bị trở thành hoàng đế chưa?” Ông cụ nhìn hắn ta.
Lư Nã Tinh kinh ngạc: “Bệ hạ, ngài còn…”
“Tôi đã già rồi.” Ông cụ nói.
“Tôi đã hơn tám mươi nghìn tuổi, cần tập trung hơn vào con đường tiến hóa. Trong khoảng thời gian hơn mười nghìn năm về sau, tôi muốn thử đột phá cảnh giới Truyền Thuyết Vũ Trụ.”
“Tôi đã làm hoàng đế hơn ba mươi nghìn năm, hưởng thụ tất cả những tài nguyên có thể hưởng thụ.” Ông cụ nói: “Nếu bàn về phương diện tích lũy tri thức, tôi có thể nằm trong tốp ba sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 đứng đầu tại viện nghiên cứu Nguyên Sơ. Còn bàn về sức mạnh, tôi gần như là người thứ nhất.”
“Nhưng tôi có được vị trí “thứ nhất” này là nhờ vào tích lũy trong suốt hơn tám mươi nghìn năm, nhờ vào tài nguyên chồng chất, nhờ vào vũ khí Cao Duy mạnh mẽ…”
Ông cụ nhìn Lư Nã Tinh: “Thân là một hoàng đế của nền văn minh Nguyên Tinh, tôi chẳng có gì đáng tự hào khi có thể xưng hùng xưng bá trong số các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10, thậm chí còn bị đánh giá là tầm thường nếu không trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.”
“Nếu không trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, thì sẽ bị đánh giá là tầm thường sao?” Lư Nã Tinh sục sôi trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận