Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1061: (Phần 8) Chỉ dẫn cho cha trong địa ngục (1)

Sau khi tiếp tục dung nạp nhiều thông tin Cao Duy hơn, khiến cho tạp chất trong ý thức tâm linh lại nhiều lên, Hứa Cảnh Minh dần dần phát điên như cũ.
Hứa Cảnh Minh cô độc một mình ở nhà tù Thời Không, chăm chú đọc từng lá thư của người nhà tối đa năm phút mỗi ngày. Mặc dù cũng chỉ có chừng ấy thư từ, nhưng hắn vẫn đọc đi đọc lại mà không biết chán.
Đây có lẽ chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong ngày của hắn.
Cho dù ký ức có rối loạn đến đâu, hắn chưa từng bỏ qua việc đọc thư hằng ngày.
“Con gái của mình Lê Tinh…”
“Vợ của mình Miểu Miểu…”
Trong lúc hóa điên, ký ức hỗn loạn, Hứa Cảnh Minh vẫn nhớ đến người nhà.
“Chủ nhân, con gái của ngươi gửi thư cho ngươi.” Giọng Tiểu Cửu vang lên.
“Mau cho ta xem một chút.” Hứa Cảnh Minh đang điên cuồng lập tức dừng lại, tập trung tinh thần đọc lá thư mới nhất.
Đối với hắn hiện tại, thư nhà chính là vật quý giá nhất trên thế gian này.
...
“Chủ nhân, tộc đàn nhân loại vừa có thêm một vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.” Tiểu Cửu nói.
“Ai vậy?” Hứa Cảnh Minh dừng thương pháp.
“Nguyên Nhất!” Tiểu Cửu nói.
“Khá lắm.” Hứa Cảnh Minh khen một câu rồi lại tiếp tục luyện thương.
Mặc dù “Nguyên Nhất” – thiên tài từng nổi tiếng cùng thời với Xích Mông – đã bị mắc kẹt ở bình cảnh suốt mấy vạn năm, nhưng cuối cùng cũng nắm giữ lực lượng Cao Duy của riêng mình, trở thành vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ thứ tám của tộc đàn nhân loại đương thời.
Toàn bộ thế lực khắp các nơi của tộc đàn nhân loại vũ trụ đều hoan hô chúc mừng!
Thế lực “Hiệp hội Vân Thành” của vực vũ trụ Thợ Săn cũng bắt đầu bành trướng, dù sao thì một thế lực của cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ đương nhiên sẽ có một địa vị khác biệt so với số còn lại.
Còn “tập đoàn Lê Mộc” đã từng chói sáng thì nay không còn có uy danh như xưa.
Tất cả các bên đều tôn trọng tập đoàn Lê Mộc, nhưng cũng đồng thời giữ khoảng cách với tập đoàn Lê Mộc! Điều này đã khiến cho hoạt động mậu dịch thương mại của tập đoàn Lê Mộc sa sút đi khá nhiều.
Đối với thương mại, điều kiện tiên quyết nhất chính là các mối quan hệ bền chặt!
Trong hoàn cảnh ai nấy cũng giữ khoảng cách với tập đoàn Lê Mộc, thì hoạt động kinh doanh của bọn họ đương nhiên sẽ trở nên trì trệ.
...
Trong chớp mắt, Hứa Cảnh Minh đã bị cầm tù hơn bảy trăm năm.
Nền văn minh Trái Đất chào đón một tin vui khác.
“Nền văn minh Trái Đất chúng ta rốt cuộc cũng đã có vị sinh mệnh Bản Nguyên thứ hai rồi!”
“Mạnh Thiên!”
“Mạnh Thiên!”
Người dân tại vô số hành tinh trong lãnh thổ của nền văn minh Trái Đất đều hân hoan chúc mừng, bàn tán sôi nổi.
“Sư đệ Mạnh Thiên, cậu bây giờ đã là sinh mệnh Bản Nguyên rồi, vậy mà vẫn khăng khăng muốn cưới Hứa Lê Tinh sao?”
Trong không gian cá nhân của Mạnh Thiên ở mạng thế giới ảo, hắn hiện đang ngồi đối diện với một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên mỉm cười nói: “Tôi và cậu đã là bạn bè của nhau hơn ngàn năm, cho nên tôi mới khuyên cậu một câu, đừng kết hôn! Dù sao thì rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên đều không kết hôn.”
“Tôi đã đồng ý với sư tỷ rồi.”
Mạnh Thiên nói: “Và đây cũng là điều tôi vẫn luôn mong đợi.”
“Cậu có thể làm bạn cả đời với Hứa Lê Tinh, nhưng đừng kết hôn với cô ấy. Một khi hai người kết hôn, cậu nhất định sẽ bị gắn chặt với gia tộc của cô ấy.”
Người đàn ông trung niên nói: “Cha cô ấy là Ngô Minh, chính là một kẻ điên! Không ai biết được hắn ta sẽ gây ra sóng gió lớn cỡ nào trong tương lai! Nếu như một sinh mệnh Nguyên cấp 9 như cậu mà không biết tự lượng sức mình, thì có khi sẽ chết bất đắc kỳ tử đấy!”
“Hoàng đế Lư Nã Tinh của nền văn minh Nguyên Tinh có thù oán với Ngô Minh, ngay cả cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ của Thần tộc Hư Không vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Ngô Minh… Cậu nên tránh né hắn ta và người nhà hắn ta một chút.” Người đàn ông trung niên khuyên nhủ.
“Sư huynh, tôi biết anh có lòng tốt.” Mạnh Thiên mỉm cười: “Nhưng bởi vì muốn cưới sư tỷ, cho nên tôi mới quyết tâm trở thành sinh mệnh Bản Nguyên!”
Người đàn ông trung niên kinh ngạc: “Cậu trở thành sinh mệnh Bản Nguyên vì cưới một người sao?”
Từ khi nào sinh mệnh Bản Nguyên lại trở nên rẻ rúng như thế?
Biết bao nhiêu nền văn minh nhỏ yếu trong vũ trụ đều mong muốn có thể sản sinh ra một sinh mệnh Bản Nguyên kia chứ?
“Mặc dù tôi cảm thấy sự lựa chọn của cậu rất ngu xuẩn…” Người đàn ông trung niên mỉm cười: “Nhưng tôi lại càng khâm phục cậu hơn! Sống trên đời này, có nhiều lúc người ta nên vứt bỏ toan tính, không màng thiệt hơn.”
Mạnh Thiên gật đầu.
Chết ư?
Kể từ khi vứt bỏ cái họ Thanh Nguyên, hắn ta đã không sợ chết!
……..
Trái Đất.
Mạnh Thiên và Hứa Lê Tinh đang đi dạo bên hồ.
“Cậu vừa trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, vậy mà đã vội vàng chạy về Trái Đất à?” Hứa Lê Tinh cười hỏi.
“Sư tỷ.”
“Chị gả cho tôi nhé?” Mạnh Thiên dừng bước, quay đầu nhìn Hứa Lê Tinh, sau đó quỳ một chân xuống trước mặt cô ấy.
Hứa Lê Tinh sững sờ.
“Tôi biết bản thân chỉ là một kẻ nhỏ bé không có tư cách sánh vai sư tỷ, cho nên tôi vẫn luôn muốn trở thành sinh mệnh Bản Nguyên…”
Mạnh Thiên nhìn Hứa Lê Tinh: “Mặc dù tôi đã dốc hết sức mình, nhưng vẫn để cho sư tỷ chờ đợi hơn một nghìn năm… Sư tỷ, liệu chị có bằng lòng gả cho tôi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận