Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 260: (Phần 2) Thời gian trôi qua (2)

Bàng Trạch đảo tay, lấy ra một bộ hồ sơ khác, đưa cho con trai: “Đây là hồ sơ của Phương Ngu.”
“Phương Ngu?” Bàng Trạch nhận lấy.
“Đối với Phương Ngu, trong này ghi lại rất nhiều thông tin từ thời thơ ấu cho đến ngày hôm nay.”
Bàng Trạch mỉm cười nhìn con trai: “Cha muốn con phân tích kỹ lưỡng những thành công và thất bại trong quá khứ của Phương Ngu, cũng như nguyên nhân đằng sau chúng. Ngoài ra hãy… dự đoán số phận tương lai của Phương Ngu.”
“Vâng ạ.”
Bàng Quân háo hức tiếp nhận hồ sơ, phân tích cuộc đời của một người, cuộc sống của người kia dường như hiện rõ trước mắt cậu ta, kết quả của nhiều hành động có thể dự đoán được. Cậu ta thích cảm giác này, khi phân tích cuộc đời của Trình Tử Hào, cậu ta đã bị cuốn vào đó.
“Đi đi.”
Bàng Trạch nhìn vào đôi mắt tràn đầy ý chí chiến đấu của con trai, trong lòng không khỏi vui mừng, xem ra con trai ông ta vẫn còn hứng thú với chuyện này.
Xét cho cùng, cậu ta cũng là con trai Bàng Trạch ông, đương nhiên cũng có năng khiếu về mặt này.
Bàng Quân rời đi.
“Mình cũng chỉ đang ở điểm khởi đầu trên con đường khai sáng. Cho dù không học đến cùng, ít nhất cũng có thể sống một cuộc sống tốt đẹp.”
Bàng Trạch có rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, nhưng lý trí nói cho ông ta biết, con trai muốn đạt tới cảnh giới như ông ta thì còn quá khó khăn.
...
Thế giới ảo, không gian cá nhân.
Trình Tử Hào ngồi trong Tiên Phủ, nhìn mây mù lượn quanh, mặt lạnh lùng không chút biểu cảm.
Đột nhiên có cuộc gọi video.
“Có chuyện gì thế?”
Trình Tử Hào liếc nhìn, tuy rằng tâm trạng không tốt nhưng hắn vẫn cố nặn ra một nụ cười, đồng ý nối máy.
Một người đàn ông trung niên xuất hiện ở phía đối diện, ông ta hơi cau mày nói: “Cậu Trình, nghe nói tháng 11, công ty lỗ ròng 2,2 tỷ đúng không?”
“Ông Vương, tin tức của ông nhanh nhạy vậy?”
Trình Tử Hào cười với ông ta.
“Cậu đáng lẽ phải báo cáo tài chính tháng trước cho tôi biết ngay từ đầu tháng này. Nhưng đến ngày thứ năm,, tôi đã biết có chuyện không ổn trước khi có đwọc báo cáo tài chính của cậu.”
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Cậu Trình, lỗ mất 2,2 tỷ, cậu có lời giải thích nào không?”
“Ông cũng biết đầu tháng này, Liên Minh Trái Đất đã cho phép các cao thủ Tinh Không phát sóng trực tiếp toàn cầu. Những cao thủ kia có độ nổi tiếng cao, đặc biệt là ba người Liễu Hải, Tiano, Hứa Cảnh Minh, mỗi lần họ phát sóng đều ngốn gần một nửa lưu lượng của toàn bộ nền tảng, thêm vào đó là các chương trình phát sóng của nhiều cao thủ khác… Thị trường phát sóng trực tiếp hiện giờ thật sự khốn đốn.”
Trình Tử Hào nói: “Những ngày đầu mở cửa thế giới ảo, tôi đã phải bỏ tiền, ký kết với rất nhiều streamer lớn để chiếm lĩnh thị trường. Sau này còn phải trả lương hàng tháng cho nhân viên. Đến tháng mười một, công ty phát sinh tình huống khẩn cấp, tổn thất rất lớn.”
“Mấy tháng trước, cậu cũng làm ăn thua lỗ.”
Người đàn ông trung niên nói.
“Phải bỏ tiền chiếm thị trường mà.”
Trình Tử Hào nói: “Nếu bây giờ không bỏ tiền, sau này có bỏ ra số tiền gấp mười lần cũng không chiếm được tí nào nữa.”
“Nhưng thị phần của cậu không hề tăng lên mà còn ngày càng thu hẹp lại.”
Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu, hôm nay ông ta nói chuyện với Trình Tử Hào là muốn nghe lời giải thích của hắn ta xem sao.
Nếu như Trình Tử Hào có thể thuyết phục được ông ta, ông ta sẽ cho hắn một cơ hội.
Nhưng bây giờ có vẻ Trình Tử Hào chỉ biết tìm lý do!
“Tôi thông báo với cậu một tin.”
Người đàn ông trung niên nói: “Trong vòng mười ngày, cậu sẽ phải trả lại khoản vay năm tỷ mà chúng tôi đã cho công ty cậu vay cùng với tiền lãi.”
“Khoản vay và tiền lãi trả lúc nào cũng được.”
Trình Tử Hào cười, nói tiếp: “Các người không cần phải siết nợ tôi theo cách này. Nhưng theo thỏa thuận ban đầu, các người có thể chuyển đổi nợ thành cổ phần bất cứ lúc nào. Theo đó, nếu không chuyển nợ thành cổ phần thì “giá cổ phiếu” sẽ càng thấp.”
“Không cần.”
Người đàn ông trung niên nói: “Cậu chỉ cần trả lại tiền cho tôi. Trong mười này không trả được, thì gặp nhau ở tòa! Đến lúc đó, tài sản của cậu bị đóng băng thì đừng trách tôi.”
Nói xong, ông ta lập tức ngắt liên lạc.
“Con mẹ nó, từng người một như quỷ hút máu chỉ biết thêu hoa trên gấm, không giúp được gì lúc khó khăn! Qua cầu rút ván, bỏ đá xuống giếng.”
Trình Từ Hào tức giận mắng.
Ban đầu, công ty vay nợ để có thể chiếm lĩnh thị trường. Khoản vay khổng lồ này còn có điều khoản “chuyển nợ thành cổ phần”, nhưng đối phương không còn quan tâm đến cổ phần công ty, chỉ yêu cầu trả nợ.
Dòng tiền của công ty có thể duy trì được bao lâu nữa?
“Ông chủ.”
Lại có cuộc gọi tới.
“Có chuyện gì?”
Trình Tử Hào nhìn.
“Cậu Khúc đệ đơn kiện chúng ta.”
Chu Phong bất lực nói: “Họ yêu cầu chúng ta mua lại cổ phần theo hợp đồng, nếu cổ đông lớn mua lại cổ phần của hắn, cá nhân cậu sẽ phải có trách nhiệm liên đới và một số trách nhiệm pháp lý vô hạn.”
“Tôi làm gì có tiền mà mua lại!”
Trình Tử Hào nghiến răng nghiến lợi: “Đều là lũ quỷ hút máu, khốn khiếp, khốn khiếp!”
Trình Tử Hào ôm đầu, đóng quang ảnh liên lạc, không muốn nói chuyện với bất kỳ ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận