Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 691: (Phần 6) Sư huynh Cổ Sơn (3)

Khi màn đêm buông xuống, hai người đều đang nghỉ ngơi trong phòng riêng.
Bỗng nhiên, tiếng gõ cửa vang lên.
“Ai vậy?”
Ngô Thất mặc quần áo vào, đi ra mở cửa.
Hứa Cảnh Minh cũng cảm nhận được một cơn sóng pháp lực mênh mông, hắn lập tức bước ra sân, trông thấy một ông cụ cường tráng với mái tóc hoa râm đang đứng ngoài cửa.
Nhìn ánh mắt và khí chất của người này, Hứa Cảnh Minh cảm thấy rất quen thuộc.
“Ông là…”
Hứa Cảnh Minh không dám xác định.
“Cổ Sơn.”
Ông cụ mỉm cười.
“Sư huynh Cổ Sơn?”
Hứa Cảnh Minh vô cùng mừng rỡ.
“Tiểu sư đệ Ngô Minh .”
Cổ Sơn mỉm cười.
Ngô Thất ở bên cạnh lại có chút hoang mang.
Hứa Cảnh Minh giải thích đơn giản: “Thất thúc, ta may mắn được truyền dạy bí pháp phục ma, sư huynh Cổ Sơn chính là đại sư huynh trong tông phái đó. Ta là người nhập môn muộn nhất, xem như là sư đệ nhỏ nhất!”
“Ồ.”
Ngô Thất hiểu ra, vui mừng nói: “Vậy ta đi nhờ người chuẩn bị một ít rượu thịt.”
“Làm phiền Thất thúc!”
Hứa Cảnh Minh nói.
Ngô Thất lập tức chạy ra ngoài, đi tìm tiểu nhị của nhà trọ.
Trong phòng.
Hứa Cảnh Minh và Cổ Sơn ngồi xuống bên bàn gỗ, Hứa Cảnh Minh rót trà cho hắn ta.
“Không ngờ lại gặp được sư huynh ở đây.”
Hứa Cảnh Minh vui vẻ nói: “Ta nhớ sư huynh không ở Khánh Quốc!”
“Môn phái mà ta thành lập nằm ở Dịch Quốc.”
Cố Sơn cười giải thích: “Nhưng hiện tại, chỉ số lực lượng tâm linh của ta đã đạt tới 10000, ta đang chuẩn bị đột phá sinh mệnh Bản Nguyên.”
“Cuối cùng cũng đạt đến mốc 10000? Chúc mừng sư huynh!”
Hứa Cảnh Minh cũng mừng cho Cổ Sơn, dẫu sao gì thì vị sư huynh này cũng đã hơn nghìn tuổi rồi.
“Ta đã thử đột phá trong mạng thế giới ảo, thành công tám trên mười lần.”
Cổ Sơn sư huynh lắc đầu: “Điều này chứng tỏ, ta cần phải chuẩn bị đầy đủ hơn nữa. Đúng lúc một người bạn vừa thông báo cho ta, một Thiên Ma cực nguy hiểm vừa xuất hiện ở châu Xích Vân và chủ động tấn công người phục ma! Thông thường, Thiên Ma càng lợi hại, thì càng khó tìm. Nhưng tên Thiên Ma này còn chủ động phục kích người phục ma, nên ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi…. cho tới khi hắn ta ra tay!”
“Một tên Thiên Ma có thực lực vượt qua cả người phục ma cửu cảnh, chấp niệm của hắn chắc chắn sẽ mang lại lợi ích gì đó cho ta.”
Cổ Sơn nói: “Nếu ta có thể tăng cường lực lượng tâm linh của mình lên một chút nữa, thì sẽ hoàn toàn nắm chắc!”
Hứa Cảnh Minh có thể hiểu được.
Trong lúc tiến hành đột phá, thân thể hoàn toàn nguyên lực hóa, một khi thất bại thì thân thể sẽ sụp đổ và quy về nguyên lực, linh hồn tan biến trong hư vô.
Cho nên phải hoàn toàn nắm chắc mới được.
“Sư huynh, nếu ngươi cần ta giúp đỡ, thì xin hãy cứ nói.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ta biết rằng ngươi giáng lâm ở châu Xích Vân, Khánh Quốc, nên tất nhiên sẽ tới tìm gặp ngươi một phen. Còn chuyện giúp đỡ thì…”
Cổ Sơn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngươi hãy chịu khó một chút, chủ động đối phó với ma đầu tại châu thành! Đến lúc đụng phải Thiên Ma, ngươi hãy tạo ra tiếng vang càng lớn càng tốt, để ta có thể là người biết được tình hình trước tiên. Ngươi chỉ cần làm như vậy, là đã giúp đỡ ta rất nhiều rồi!”
“Ngươi yên tâm.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, chuyện nhỏ này không đáng nói.
“Trở thành sinh mệnh Bản Nguyên.”
Cổ Sơn sư huynh thở dài: “Quá khó.”
“Chung quy lại, ngươi cũng sẽ đột phá sớm thôi! Đám sư đệ, sư muội như chúng ta vẫn đang trong thời kỳ tích lũy.”
Hứa Cảnh Minh nói, chỉ số lực lượng tâm linh của hắn mới vượt qua mốc 5000, vẫn còn rất lâu mới có thể đột phá.
Sư huynh Cổ Sơn nhìn Hứa Cảnh Minh: “Ta có thể cảm giác được pháp lực của ngươi đã đột phá đến cảnh giới thứ bảy. Nếu vậy, ngươi có lẽ đã đạt tới cực hạn cấp tám ở trong hiện thực rồi phải không?”
“Đúng vậy.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Ngươi gia nhập viện nghiên cứu Nguyên Sơ mới mười một năm thôi đúng không? Mười một năm trước, ngươi vẫn ở cấp bảy.”
Cổ Sơn khen ngợi: “Nhìn tốc độ tiến bộ này, chậc chậc…”
“Cực hạn cấp tám không có gì đáng nói.”
Hứa Cảnh Minh khiêm tốn nói.
Các thiên tài của viện nghiên cứu Nguyên Sơ đã đạt tới cực hạn cấp tám trong thời gian ngắn.
Sư huynh Cổ Sơn nhìn ra bên ngoài, hạ giọng nói: “Có một chuyện, ta phải nhắc sư đệ.”
“Nhắc nhở ta sao?”
Hứa Cảnh Minh nghi ngờ. Hai sư huynh đệ thấp giọng nói chuyện.
Tiểu nhị cầm rượu và thức ăn, đang tới cùng Ngô Thất.
“Thiếu gia, vị đại sư huynh này, hai người mau nếm thử trù nghệ của nhà trọ nào!”
Ngô Thất đặt đồ ăn và thức uống lên bàn giúp tiểu nhị.
“Thất thúc, ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, ta và sư huynh sẽ nói chuyện cả đêm.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Được.” Ngô Thất và Tiểu Nhị rời khỏi, cùng đóng cửa lại.
Hứa Cảnh Minh nghiêm túc nhìn sư huynh Cổ Sơn: “Sư huynh, ngươi chắc chắn những gì mình nói là thật chứ?”
“Hoàn toàn chắc chắn.”
Cổ Sơn gật đầu.
…..
…….
Sau khi Hứa Cảnh Minh và sư huynh Cổ Sơn bàn chuyện đại sự xong xuôi, bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
“Sư đệ, Xích Đồng nhờ ngươi giúp đỡ chuyện gì thế?”
Cổ Sơn uống rượu: “Thế giới Phục Ma chỉ là thế giới ảo, hắn ta có thể vướng bận chuyện gì ở đây chứ? Chẳng lẽ là chuyện tình cảm sao?”
Hứa Cảnh Minh nhìn sư huynh với ánh mắt ngạc nhiên.
“Hình như ta đoán đúng rồi.”
Cổ Sơn cười: “Trong thế giới ảo, ngoại trừ tình cảm ra, ta thật sự không nghĩ ra cái gì khác.”
“Ta chưa nói gì cả.”
Hứa Cảnh Minh nói ngay.
“Ta có thể chứng thực ngươi giữ bí mật rất tốt.”
Cổ Sơn cười thành tiếng: “Nhưng vào lúc bình thường, ngươi có thể làm thân với Xích Đồng và Monina.”
“Ồ?” Hứa Cảnh Minh khó hiểu.
“Hai người bọn họ, quả thực có quen biết nhau ở trong hiện thực.”
Sư huynh Cổ Sơn chỉ ra: “Lai lịch của Xích Đồng rất hiển hách, gần như đứng đầu trong số các tộc đàn toàn vũ trụ. Thân phận của Monina ắt hẳn cũng chỉ kém Xích Đồng một chút. Nhưng nói chung, bọn họ vượt trội hơn nhiều so với đám người chúng ta. Sau này khi trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, Xích Đồng và Monina sẽ giúp ích rất nhiều cho ngươi và nền văn minh của ngươi.”
Tuy Cổ Sơn sắp trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, nhưng trong mắt hắn ta, tiểu sư đệ này xứng đáng để hắn dụng tâm kết thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận