Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 506: (Phần 4) Nhận phần thưởng (2)

Vẫn là nhân viên tiếp khách vừa rồi, hắn kinh ngạc nhìn Liễu Hải, lão già áo đen cũng đi tới.
“Ta đến giao nhiệm vụ.”
Liễu Hải nói xong liền mở gói hàng ra, đầu lâu của Kiếm Pháp Vương lộ diện trước ánh đèn.
Lão già áo đen không khỏi giật mình khi nhìn vào.
“Kiếm Pháp Vương?”
Lão già áo đen xác nhận đầu người.
“Vị Ngũ Sát đại nhân này, bội phục bội phục.”
Lão áo đen lập tức cảm thán, ông đoán ra được sát thủ trước mặt đã giết Kiếm Pháp Vương trước, sau đó mới nhận nhiệm vụ. Nhưng dù sao đi nữa, Thất Sát lâu cũng không quá quan tâm đến điều này…
Miễn là nhiệm vụ vẫn còn hiệu lực, các sát thủ nhận nhiệm vụ và có vật chứng xác minh hoàn thành nhiệm vụ thì đều có thể đến nhận thưởng.
Trong bất kỳ trường hợp đặc biệt nào, Thất Sát lâu vẫn đặt uy tín lên hàng đầu.
Liễu Hải nhanh chóng nhận tiền thưởng rồi rời đi.
“Giết chết Yến Vương thế tử và Kiếm Pháp Vương, người này rốt cuộc có lai lịch gì?”
Sau khi Liễu Hải rời đi, nhân viên tiếp khách thì thầm.
“Có lẽ là một vị cao thủ siêu cấp một nào đó.”
Lão già áo đen không quá quan tâm, hầu như tất cả sát thủ cấp Lục Sát và Thất Sát của Thất Sát lâu đều là cao thủ siêu cấp một! Những cao thủ siêu cấp một này cũng chỉ chấp hành nhiệm vụ, Thất Sát lâu cũng không có cách nào kiểm soát và xác định chính xác thân phận của bọn họ được.
Những sát thủ mà Thất Sát lâu tự bồi dưỡng, chung quy cũng chỉ là thiểu số.
Chính vì hệ thống quản lý các sát thủ khá lỏng lẻo, cho nên Thất Sát lâu mới có thể phát triển như bây giờ, đường hoàng đứng trong tốp ba tổ chức sát thủ ở thế giới Huyết Vũ.
Nhiều người chơi công dân vũ trụ tình nguyện nhận nhiệm vụ tại Thất Sát lâu bởi vì hệ thống quản lý lỏng lẻo của nó, hơn nữa còn rất có uy tín! Một số tổ chức sát thủ khác lại quản lý chặt chẽ hơn nhiều. Thậm chí, một số tổ chức sát thủ còn tự bồi dưỡng ra nhân lực của chính mình.
Hứa Cảnh Minh để Liễu Hải phụ trách nhận tiền thưởng là vì e sợ phát sinh sự cố ngoài ý muốn.
Dù sao thì thân phận của hắn khá quan trọng ở thế giới Huyết Vũ, cho nên không thể dễ dàng bỏ mạng được. Mếu Liễu Hải chết đi một lần trong thế giới Huyết Vũ, ông ấy vẫn có thể lập nhân vật mới một lần nữa.
“Cảnh Minh, cẩn thận chút.”
Liễu Hải đưa tiền thưởng cho Hứa Cảnh Minh.
“Sư phụ yên tâm.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Tổng cộng hai khoản tiền thưởng lên tới 916 lượng vàng, nếu đổi ra đao tệ thì được 9.160 lượng.
Theo quy định của Thất Sát lâu, khi tiền thưởng nhiệm vụ vượt quá 5000 lượng bạc, các sát thủ chỉ có thể nhận lấy tại chính trụ sở ở Đế Đô! Bởi vì những phân bộ bình thường khác cũng không có sẵn quá nhiều vàng bạc.
Hứa Cảnh Minh đeo tiền thưởng trên lưng, được ba sinh mệnh tinh không cấp tám bảo vệ suốt chặng đường trở về Nam Thành.
“Hy vọng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Hứa Cảnh Minh cũng rất căng thẳng, lần này hắn mang nhiều vàng nhất, cho nên cũng sợ bị thế giới Huyết Vũ nhắm vào chính mình.
...
...
Vào đêm khuya, ở Phí phủ.
“Đại nhân, đại nhân.”
Ông lão tóc bạc nhẹ nhàng gõ cửa, đánh thức Phí Thanh đang ngủ say.
“Sao vậy?”
Phí Thanh mặc quần áo rồi mở cửa bước ra, nhìn cận vệ Lục Thiệu của mình và một Thiên hộ vệ binh Huyết Vũ.
“Tằng Thiên hộ.” Phí Thanh nhìn hắn.
Khuôn mặt Tằng Thiên hộ nghiêm nghị, hắn nói nhỏ: “Phí đại nhân, chúng ta vừa xác nhận một tin tức rằng cả Yến Vương thế tử Trình Yến Nhiên và Kiếm Pháp Vương của Hồng Liên tông đều đã chết, mà sát thủ lại vừa đến tổng bộ Thất Sát lâu để nhận tiền thưởng.”
“Trình Yến Nhiên và Kiếm Pháp Vương của Hồng Liên tông?”
Phí Thanh giật mình một cái: “Ngươi chắc chắn người chết là Yến Vương thế tử Trình Yến Nhiên?”
“Đúng vậy.”
Tằng Thiên hộ gật đầu: “Rất chắc chắn!”
“Bệ hạ biết rồi sao?” Phí Thanh hỏi.
“Đại ca vừa mới xuất cung, trong lúc chuẩn bị xuất phát, hắn phái ta tới thông báo cho đại nhân.” Tằng Thiên hộ nói.
“Trình Yến Nhiên chết rồi…”
Phí Thanh nghĩ thầm trong đầu: “Liệu Yến Vương ở phương bắc có nhân cơ hội này để tạo phản không?”
….
….
Mạng lưới thế giới ảo, không gian cá nhân của Bàng Trạch.
Bàng Trạch đang ngồi ở đại sảnh trong phi thuyền, ung dung nhàn nhã kiểm tra thông tin, một bóng người đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô, đó chính là Liễu Hải.
“Liễu tiền bối, mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ?” Bàng Trạch cười nói.
“Quá trình nhận tiền thưởng diễn ra khá suôn sẻ.”
Liễu Hải cười nói: “Tổng cộng tiền thưởng nhận được là 9160 lượng vàng, tôi đã giao hết cho Cảnh Minh rồi. Một đêm này, Cảnh Minh nhất định phải hết sức chú tâm.”
Bàng Trạch gật đầu: “Dựa vào thân phận vệ binh Huyết Vũ của Cảnh Minh, cộng với sự bảo hộ âm thầm của ba sinh mệnh tinh không cấp tám, hắn chắc chắn có thể bảo vệ được đống vàng này qua đêm nay. Đợi đến sáng mai thì có thể đem đi giao dịch.”
“Nhất định phải giao dịch vào ban ngày sao?” Liễu Hải tò mò hỏi.
“Bởi vì tiền trang ở thế giới Huyết Vũ chỉ mở cửa vào ban ngày. Những người môi giới trung gian cũng không dám mang theo một lượng vang bạc lớn bên mình, tất cả đều cất giữ trong tiền trang, khi nào cần thì lấy ra.” Bàng Trạch nói.
Liễu Hải đã hiểu.
“Hả?”
Liễu Hải nhẹ nhàng ấn mở một tin tức, ảnh chụp màn hình da thú và phần giới thiệu chi tiết hiện ra.
“Đây là bản đồ kho báu thứ bảy, trị giá đến 50000 lượng vàng. Nếu có thể thu thập chín bản đồ kho báu tương tự, chúng ta sẽ tìm được kho báu của triều đại trước. Vậy nên, các thế lực hàng đầu trong thế giới Huyết Vũ đang điên cuồng truy lùng bản đồ kho báu của triều đại trước.”
Bàng Trạch đọc giới thiệu, có chút giật mình.
“Không ổn!”
Bàng Trạch nhận ra có gì đó không ổn, lập tức gửi tin nhắn cho Hứa Cảnh Minh: “Cảnh Minh, tấm da thú đó là bản đồ kho báu thứ bảy của triều đại trước, giá trị lên tới khoảng 50000 lượng vàng! Cậu mau tìm chỗ giấu đi. Nếu mang theo nó bên người, thế giới Huyết Vũ nhằm vào cậu mãnh liệt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận