Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1405: (Phần 12) Xuất hiện (3)

Hứa Cảnh Minh đứng trên đỉnh một ngọn núi, nhìn dãy núi mênh mông phía xa, có chút khó hiểu: “Mình đã ở vùng đất chung cực suốt nửa năm, mà cũng không phát hiện một món kỳ vật nào tại khu vực dãy núi này trong một tháng qua.
“Kỳ vật trong khu vực dãy núi này có lẽ đều bị vơ vét sạch sẽ rồi. Hứa Cảnh Minh nở nụ cười: “Nhưng dù sao thì lần này mình đã thu hoạch được rất nhiều.
Sau khi ngưng kết thần phù, đột phá thực lực, Hứa Cảnh Minh liền có tự tin đi tranh đoạt bảo vật.
Cơ duyên là để tranh giành!
Chẳng hạn như “Thâm Uyên cỡ nhỏ” rõ ràng là có ích cho việc lĩnh hội con đường Hư Uyên. Tranh đoạt càng nhiều cơ duyên tương tự, thì hy vọng đột phá thành cảnh giới thứ ba trong tương lai càng lớn! “Trong khoảng thời gian này, mình nhiều lần ra tay tranh đoạt kỳ vật, cũng rước lấy địch ý của không ít cường giả. Thậm chí, những cường giả đó muốn liên thủ công kích giết chết ta. Hứa Cảnh Minh khẽ mỉm cười.
Ba hay năm cường giả đi đến giết hắn, tức là đang tặng bảo vật cho hắn!
Tranh đoạt, chém giết, trốn chạy… Hắn rất tận hưởng khoảng thời gian này, cũng tích lũy được rất nhiều bảo vật.
“Gần đây, mình đã thu hoạch được tổng cộng 29 món kỳ vật với giá trị từ cao đến thấp, 16 món binh khí cảnh giới thứ ba, và hơn 120 ngàn ký tự. Hứa Cảnh Minh rất vừa lòng: “Tuy nhiên, điểm mấu chốt bây giờ là… Làm sao sống sót ra ngoài!”
Hứa Cảnh Minh quả thực hơi hoang mang.
Trong vòng nửa năm qua, Hứa Cảnh Minh vẫn luôn điều động phân thân tìm kiếm biện pháp thoát ra, ở khu vực dãy núi hay khu vực bên ngoài.
cho dù là Thậm chí ở toà thành Vũ Hỏa, Hứa Cảnh Minh hiện tại đã nổi tiếng khắp nơi, nhưng cũng chịu khó giao lưu với rất nhiều cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch để tìm kiếm biện pháp thoát ra. “Cho đến nay, mình chưa từng nghe nói người nào có thể sống sót ra khỏi vùng đất chung cực. Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng lắc đầu: “Nếu không có cách nào ra khỏi vùng đất chung cực, thì tức là cũng không thể mang những kỳ vật bảo vật này ra thế giới bên ngoài, thậm chí cũng phải bỏ lại binh khí cảnh giới thứ ba của chính mình ở đây!”
Cho dù không thể mang bảo vật ra ngoài, Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy chính mình đã có được thu hoạch rất lớn! Dù sao thì hắn đã đạt tới cấp độ nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch của hai lưu phái lớn, lại còn ngưng kết được thần phù.
“Rầm ầm ầm~~~”
Hứa Cảnh Minh khẽ biến sắc, hắn cảm nhận được sự chấn động ở phía dưới chân núi. “Không, là toàn bộ khu vực dãy núi đều đang chấn động” Hứa Cảnh Minh nhìn về phía xa, có thể thấy rõ dãy núi đang không ngừng rung chuyển và bắt đầu nứt vỡ, lan tỏa một cỗ khí tức khủng bố từ các vết nứt. Ngay khi cảm nhận được khí tức này, Hứa Cảnh Minh không khỏi run sợ đến mức tim đập chân run, không tự chủ mà quỳ mọp xuống.
Giờ khắc này, tất cả sinh vật trong phạm vi của vùng đất chung cực đều cảm nhận được khí tức vô hình khủng bố kia, cũng lập tức quỳ xuống.
Bởi vì đó là khí tứ chí cao vô thượng, đại diện cho sự tồn tại chung cực!
“Đó là cái gì?” Hứa Cảnh Minh nhìn.
Những cung điện nguy nga vô tận từ từ nhô lên từ các vết nứt của dãy núi.
Khí tức tỏa ra từ những cung điện khiến Hứa Cảnh Minh và đám cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba phải ngước nhìn.
Vào lúc này, bên ngoài vùng đất chung cực, 35 vị cường giả uy nghiêm thông qua nhân quả của những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, cũng nhìn trộm khung cảnh lúc này, người nào người nấy đều tỏ ra ngưng trọng, đồng thời cũng sôi trào nhiệt huyết.
“Sự tồn tại chung cực lưu lại cơ duyên sao?” Những sự tồn tại cảnh giới thứ ba cũng có khát vọng, đồng thời cảm thấy vô cùng may mắn khi sự tồn tại chung cực có thể nghỉ chân, lưu lại cơ duyên ở một phương thời không của bọn họ.
Suy cho cùng, hầu hết cảnh giới thứ ba cũng chưa bao giờ có cơ hội tiếp xúc với sự tồn tại chung cực.
“Vùng đất chung cực, cơ duyên chân chính!” Rất nhiều cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, bao gồm cả Hứa Cảnh Minh đều khó nén kích động trong lòng khi nhìn thấy quần thể cung điện đang chậm rãi trồi lên. Bọn họ đều biết rất rõ… Đây có thể là cơ duyên lớn nhất trong cuộc đời chính mình! “Những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch chúng ta đến từ khắp các mảnh cương vực vô tận, nhưng ước chừng không ai có thể tự mình đột phá cảnh giới thứ ba. “Muốn trở nên thành cảnh giới thứ ba, thì phải có cơ duyên. “Nhất định phải bắt lấy cơ hội trước mắt này! Bất kể giá nào!”
Những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba này nhìn thấy rõ ràng quần thể cung điện nơi xa đã ngừng trồi lên, triệt để ổn định ở kia, khí tức tỏa ra của cơn chấn động ban đầu cũng thu lại và ổn định, cảm giác áp bách cũng giảm đi nhiều.
“Mau!”
“Nhanh chóng qua đó!”
Đông đảo cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba nhanh chóng tiến lên, Hứa Cảnh Minh chỉ mới cất bước thì đã vượt qua một khoảng cách cực xa, rất nhanh tới gần quần thể cung điện.
P/s: Sự tồn tại chung cực: Chào mừng các ngươi đến với cơ duyên lớn nhất. Ta bị cà chua bức đi ra để main nhảy cấp cho kịp end truyện :))
1193 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận