Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1281: (Phần 10) Đánh Ma Thử tộc (3)

Rầm.
Hứa Cảnh Minh di chuyển một lần nữa, thể hiện toàn bộ ưu thế về tốc độ của chính mình. Ma Thử tộc không có cách nào né tránh, nhưng hắn ta cũng không thèm tránh mà còn chủ động nghênh chiến.
“Rầm!!!”
“Ma Hùng Phách Thiên Thức, bổ trời!!!”
Bàn tay của Hứa Cảnh Minh mang theo lực lượng kinh khủng đánh xuống. Mặc dù cường giả Ma Thử tộc đã né tránh vô cùng nhạy bén, nhưng một chưởng này của Hứa Cảnh Minh vẫn bổ xuống bả vai cường giả Ma Thử tộc như thường, bổ đến mức khiến cho cường giả Ma Thử tộc đập mạnh vào nền sân thi đấu.
Nền sân thi đấu căn bản không thể phá vỡ, cho dù nó đã trải qua vô số mùa giải, nhưng vẫn không có bất kì dấu vết huỷ hoại nào.
Giờ phút này, cường giả Ma Thử tộc bị đánh đến mức ngã xuống nền đất, lực xung kích dội lại từ mặt đất cứng rắn mạnh mẽ xuyên thấu vào trong cơ thể của cường giả Ma Thử tộc, khiến cho hắn ta có chút không thoải mái. “Không có cách nào thoát lực từ mặt đất này được? Cường giả Ma Thử tộc hoảng hốt trong lòng.
Năm xưa, mỗi khi thi triển Ma Hùng Phách Thiên Thức, Hứa Cảnh Minh cần phải lấy đà lại từ đầu rồi mới có thể thi triển chiêu thức tiếp theo.
Nhưng sau khi trải qua năm ngàn năm tu luyện, hắn đã cực kỳ thành thạo ‘Chiến Pháp Tâm Thần Binh, có thể liên tục bổ ra hai lòng bàn tay, một chưởng vừa đánh xuống thì một chưởng khác liền tiếp đến! Song chưởng liên tục điên cuồng bổ xuống, không ngừng một giây nào.
Hai lòng bàn tay của Hứa Cảnh Minh trông giống như hai cây chùy lớn, cứ thế liên tục điên cuồng bổ xuống, không ngừng một giây phút nào, phảng phất muốn nện cường giả Ma Thử tộc vào sâu trong lòng đất sân đấu. Mỗi một đòn đều khó có thể thoát lực, sức mạnh khủng khiếp điên cuồng truyền đến trong thân thể cường giả Ma Thử tộc, gây chấn động kịch liệt đến não bộ, huyết nhục, và gân cốt của hắn.
Chỉ với ba chưởng liên tiếp, Hứa Cảnh Minh đã khiến cho cường giả Ma Thử tộc đau đớn không thể chịu nổi, tuôn trào máu tươi từ mũi miệng và tai.
“Ta nhận thua” Cường giả Ma Thử tộc la lên.
Hứa Cảnh Minh ngừng lại. “Thân thể của tên Ma Thử tộc này rắn chắc thật. Hứa Cảnh Minh nhìn cường giả tộc Ma Thử tộc, âm thầm cảm khái trong lòng: “Mình nhất định phải nắm lấy cơ hội, đạt được quán quân giải đấu lần này! Về sau, những kẻ có hình thể siêu nhỏ sẽ rất khó đối phó, có bị đánh thế nào thì cũng không thể chết được.
“Nếu mình còn bị đánh nữa, thì nhất định sẽ chết ngay tại chỗ. Trong cuộc so tài lần này, sự chênh lệch của mình và Cảnh Minh của Nhân Tộc vẫn còn khá lớn. Cường giả Ma Thử tộc cũng tự hiểu được. “Trận đấu đầu tiên của hôm nay kết thúc, Cảnh Minh của Nhân tộc trở thành tuyển thủ đầu tiên tiến vào top 5. Người chủ trì Phan Thu tộc của giải đấu vào sân, giọng nói của hắn ta vang lên bên tai vô số người xem trong toàn bộ thế giới Vạn Tộc.
Hứa Cảnh Minh về lại phòng riêng dành cho tuyển thủ, cẩn thận quan sát những trận đấu tiếp theo. “Trận đấu thứ hai kết thúc, Lê Lục của Hao tộc cũng đã thành công lọt vào top 5. Người chủ trì Phan Thu tộc nhiệt tình: “Kỳ thật, trong giải đấu Vạn Tộc từ năm ngàn năm trước, Cảnh Minh của Nhân tộc và Lê Lục của Hao tộc đều đã lọt vào lượt thi đấu chính thức thứ hai. Khi ấy, bọn họ là hai tuyển thủ duy nhất trong lượt thi đấu chính thức thứ hai đến từ chủng tộc nhỏ yếu!”
“Nói đến chuyện này, ta cũng là người chủ trì của cuộc thi năm đó. Với tuổi thọ hiện tại, thì ta có lẽ là vẫn có thể làm người chủ trì thêm vài lần nữa Người chủ trì Phan Thu tộc trò chuyện.
Lượt thi đấu trong ngày hôm nay chỉ có tổng cộng năm trận đấu, mà thời gian của mỗi trận đấu đều rất ngắn ngủi, thế nên người chủ trì của giải đấu tự nhiên phải nói nhiều một chút để làm nóng bầu không khí. Một trận thi đấu, tính luôn cả thời gian tuyển thủ vào sân và rời sân, thì cũng chỉ diễn ra trong vòng hai ba phút, nhưng người chủ trì của giải đấu lại có thể nói suốt mười phút.
“Trận đấu thứ ba kết thúc, ‘Liệp Vân của Ma Long Duệ tộc thành công lọt vào top 5!”
“Trận đấu thứ tư kết thúc, ‘Haverten của Nghĩ tộc thành công lọt vào top 5!”
“Trận đấu thứ năm kết thúc, ‘Phục Kiếp của Hội Tinh Linh tộc thành công lọt vào top 5!”
Cho dù người chủ trì Phan Thu tộc đã cố tình kéo dài thời gian, nhưng năm trận đấu của lượt thi đấu trong ngày hôm nay đành phải kết thúc sau hơn một tiếng đồng hồ, đồng thời sàng chọn ra được năm tuyển thủ xuất sắc nhất.
“Lượt thi đấu vòng tròn chung kết cùng sẽ được tiến hành vào ngày mai, các tuyển thủ trong top 5 sẽ giao đấu theo cặp cho đến khi xác định được quán quân của giải đấu lần này. Người chủ trì Phan Thu tộc vô cùng kích động: “Chúng ta hãy cùng nhau chờ đón trận thi lượt thi đấu vòng tròn chung kết đặc sắc nhất, cũng như sự xuất hiện của một tân quán quân vào ngày mai”
Số đông khán giả và các tuyển thủ cũng bắt đầu rời khỏi đấu trường.
Hứa Cảnh Minh vừa suy nghĩ đến bốn đối thủ khác, vừa rời đi. “Trong số bốn đối thủ còn lại, ‘Liệp Vân của Ma Long Duệ là kẻ có hình thể to lớn nhất, với chiều cao ước chừng hơn năm mét. Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Mà cường giả Nghĩ tộc là kẻ có hình thể nhỏ bé nhất, với chiều cao ước chừng 30cm. Bên cạnh đó, cường giả Hao tộc, Hồi Tinh Linh tộc và mình đều có dáng người tương tự nhau…Có thể thấy được, chủng tộc nhỏ yếu quả thực đang vùng lên thật.
“Cảnh Minh đại nhân? Trên đường bên ngoài đấu trường, Hứa Cảnh Minh gặp phải nhóm ba người Ảnh, Vũ Dương Vi và Phong Khắc.
“Cảnh Minh đại nhân, chúng ta không có hy vọng thoát khỏi đây. Nhưng ngươi thì lại rất có hy vọng, vậy nên ngươi nhất định phải thắng được quán quân” Vũ Dương Vi cười tươi: “Cho dù thế nào đi nữa, thì chúng ta cũng cùng sinh ra trong Nhân tộc.”
“Nhân tộc nhất định phải có một quán quân. Ảnh cũng cười nói.
“Những sinh mệnh Cao Duy khác của Nhân tộc đều quá yếu, chúng ta chỉ trông cậy vào một mình Cảnh Minh đại nhân. Phong Khắc mập cũng nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Cảm ơn”
Đây là những người bạn hắn đã quen biết từ khi vừa giáng lâm, và bọn họ đều đã từ bỏ việc tranh giành quán quân.
“Có muốn uống một ly không? Ta mời” Hứa Cảnh Minh nói. “Được” Vũ Dương Vi, Ảnh và Phong Khắc mập đều nhiệt tình đồng ý.
1039 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận