Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1283: (Phần 10) Lượt thi đấu vòng tròn chung kết (2)

“Rầm!!!”
Ngay khi Phục Kiếp đến gần Hứa Cảnh Minh, Hứa Cảnh Minh liền vung tay phải lên cao! Phục Kiếp lập tức văng lộn ngược ra sau như một viên đạn pháo, đụng mạnh vào vòng bảo hộ cách đó mấy ngàn mét, tuôn trào máu tươi từ miệng mũi, hắn chỉ hự một tiếng là đã rơi xuống đất. “Sức lực quá mạnh! Ra chiêu quá nhanh!” Phục Kiếp kinh ngạc.
“Tâm linh và nhục thân hợp nhất, từ đó theo đuổi tốc độ ra chiêu cực hạn” Chiến Pháp Tâm Thần Binh của Hứa Cảnh Minh chính là lấy nhục thân làm vũ khí, tự nhiên rất chú trọng về phương diện tốc độ.
Dù sao thì xét về phương diện linh hoạt, những chủng tộc có hình thể siêu nhỏ hoàn toàn vượt xa Nhân tộc.
Vì lẽ đó, Hứa Cảnh Minh phải tìm cách phát huy ưu thế ở những phương diện khác.
“Vù”
“Vù”
“Vù”
Hơn trăm tàn ảnh của Hội Tinh Linh tộc ‘Phục Kiếp đang biến ảo với tốc độc cao, liên tục tìm kiếm cơ hội ra tay.
Nhưng hết lần này đến lần khác, Hội Tinh Linh tộc ‘Phục Kiếp’ đều ra chiêu chậm hơn một bước so với Hứa Cảnh Minh, sau đó lại bị đánh bay đi trước khi đụng được đến người Hứa Cảnh Minh. “Phục Kiếp, ngươi không cần phải kéo dài thời gian nữa, cứ nhận thua đi” Hứa Cảnh Minh lên tiếng. Chỉ dựa vào mấy trăm hiệp giao chiến vừa rồi, hắn đã có thể phán định được rằng mình có thể hoàn toàn áp chế Phục Kiếp.
Phục Kiếp có một chút ưu thế về tính linh hoạt, nhưng Hứa Cảnh Minh lại áp đảo hoàn toàn ở những phương diện khác.
“Một chút vết thương này không làm ảnh hưởng được ta” Phục Kiếp đương nhiên không cam tâm.
Hứa Cảnh Minh rốt cuộc cũng di chuyển.
Vù!
Hắn bộc phát tốc độ, dũng mãnh như sấm sét, rõ ràng là nhanh hơn Phục Kiếp. Phục Kiếp muốn tránh cũng không được, căn bản không còn chỗ trốn.
“Viên Ma Xuyên Tâm Thức!” Hứa Cảnh Minh phân hoá nắm đấm của mình thành vô số ảo ảnh, sau đó điên cuồng tấn công. Cho dù Phục Kiếp có né tránh linh hoạt đến thế nào, thì cũng bị Hứa Cảnh Minh đánh tung đập loạn, hắn muốn dùng hai tay hai chân ngăn lại, nhưng vẫn bị đánh đến mức không chịu được.
Chỉ trong một hiệp duy nhất.
Hứa Cảnh Minh đã tung ra 32 chưởng vào người Phục Kiếp, đánh gãy vài cái xương cốt của Phục Kiếp, khiến cho Phục Kiếp cả người bê bết máu, chỉ có thể không cam lòng mà hét lên: “Ta chịu thua.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới thu tay.
Hôi Tinh Linh tộc có hình thể nhỏ bé hơn Nhân tộc, thế nhưng cũng cực kỳ cứng rắn. Tuy nhiên, sự công kích điên cuồng bằng những nắm đấm của Hứa Cảnh Minh vẫn đủ để đánh chết Phục Kiếp! “Mình đã thua, thua ngay trận đầu tiên! Căn bản không còn hy vọng gì nữa rồi!” Phục Kiếp cũng căng thẳng trong lòng: “Trong giải đấu lần này, Nghĩ tộc cũng đã lọt vào top 5, trong lần tiếp theo, mình có lẽ không thể đấu lại được cường giả Nghĩ tộc, Ma Thử tộc mất. “Mấy ngàn năm về sau, những chủng tộc có hình thể siêu nhỏ có rất nhiều khả năng xưng bá “Mình có thể sống hơn hai vạn năm, lâu hơn mấy ngàn năm so với những chủng tộc có hình thể siêu nhỏ. Cơ hội của mình, có lẽ là mấy ngàn năm sau khi những chủng tộc có hình thể siêu nhỏ già rồi chết đi. Phục Kiếp thua trận đầu tiên, liền cảm thấy cơ hội rời đi thế giới Vạn Tộc đã trở nên tồi tệ hơn rất nhiều. Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba và lãnh chúa Thâm Uyên đều tề tựu lại một chỗ, cũng như một vài sinh mệnh Cao Duy thiên phú cao siêu và cực kì thích hợp với thế giới Vạn Tộc đều đang liều mạng tranh quán quân. Cộng thêm những hạn chế từ chủng tộc và tuổi thọ.
Cho dù là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba và lãnh chúa Thâm Uyên, thì không ít người cũng đều đã phải chết ở thế giới Vạn Tộc.
“Phù” Hứa Cảnh Minh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Trận đầu tiên trong lượt thi đấu vòng tròn chung kết rất quan trọng, nếu như thua thì những vòng sau gần như hết hy vọng, may mắn là đã thắng được trận đầu tiên.
“Trận thứ hai trong lượt thi đấu vòng tròn chung kết, Lê Lục của Hao tộc đấu với Haverten của Nghĩ tộc. Người chủ trì Phan Thu tộc của giải đấu cũng nghiêm túc hơn rất nhiều, hắn có thể cảm nhận được sức ép và ý chí vô hình từ năm tuyển thủ này.
Từng cường giả trong top 5 đều có ý chí rất kinh khủng, người nào người nấy cũng khao khát chiến thắng.
Lê Lục của Hao tộc, Haverten của Nghĩ tộc tiến vào sàn đấu trong tiếng reo hò không ngớt từ khán đài.
Lê Lục của Hao tộc có chiều cao khoảng ba mét, đầu trọc tóc thưa, ánh mắt bình tĩnh không một chút gợn sóng, khiến cho bất kì sinh mệnh nào nhìn hắn đều cảm thấy sợ hãi theo bản năng. Haverten của Nghĩ tộc có chiều cao 30cm, cơ thể đen nhánh như ngọc thạch, trông có vẻ rất khó bị tiêu diệt. Thậ chí, tại những lượt thi đấu trước đó, Haverten của Nghĩ tộc không hề bị thương một chút nào. “Hai người họ đều có cảm giác uy hiếp rất mạnh.” Hứa Cảnh Minh nghiêm túc nhìn bọn họ.
Lê Lục cũng từng tiến vào lượt thi đấu chính thức thứ hai trong mùa giải đầu tiên như hắn, hơn nữa cũng không tiếp tục tham gia tranh tài suốt mấy ngàn năm sau. Nhưng lần này, hắn ta lựa chọn xuất hiện ở đây, thì có lẽ đã nắm chắc được phần thắng.
Haverten của Nghĩ tộc, chỉ bằng vào thân phận Nghĩ tộc, cũng đã đủ để khiến Hứa Cảnh Minh cực kì cảnh giác. “Không biết ai trong hai người bọn họ sẽ chiến thắng trận này. Hứa Cảnh Minh hơi có suy đoán: “Bên thắng chính là đối thủ mạnh nhất của mình.
1270 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận