Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1348: (Phần 11) Tội nghiệt, hành tẩu Thâm Uyên (1)

“Ngôn Địch huynh”
Một bóng dáng tương tự như cành cây khô xuất hiện từ bên trong dòng nước cuồn cuộn, hắn nói ngay: “Người này chính là ‘Ngô Minh’ – cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba thuộc con đường Tâm Giới đang rất nổi danh trong toà thành Vũ Hoả! Giới chủ Cổ Thụ chính là bạn bè thân thiết của hắn.
“Cổ Thụ cũng không đáng để nhắc đến ở trước mặt ta. Gương mặt chín mắt vẫn khinh thường như trước.
“Ngô Minh này sở dĩ nổi danh như vậy, chính là bởi vì rất nhiều cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba đã phát hiện hắn ta…. cơ hồ nhất định sẽ trở thành cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch trong hầu hết các phân nhánh tương lai? Cành cây khô nói: “Cho nên, chúng ta vẫn nên cho hắn vài phần mặt mũi đi”
Gương mặt chín mắt nhìn Hứa Cảnh Minh có hơi kinh ngạc, hắn ta cười ha ha: “Thú vị đấy! Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch?”
“Vô địch trong tương lai thì sao, ta không nể mặt hắn đấy thì sao?” Gương mặt chín mắt đắc ý cười to: “Ngay cả Quân chủ Thâm Uyên mà ta còn không nể mặt, huống chi chỉ là… một kẻ ngoại lai vô địch trong tương lai. “Ngôn Địch huynh…” Cành cây khô lo lắng nhưng cũng không thể làm gì khác, tính cách của vị lão đại này của hắn vốn là như thế, hắn cũng không còn cách nào nữa.
“Ta đếm đến mười, nếu như ngươi không cút ra ngoài, thì ta sẽ ăn sạch ngươi. Gương mặt chín mắt há miệng cười to.
“Lãnh chúa Ngôn Địch. Hứa Cảnh Minh còn muốn nói vài câu.
“Mười!” Gương mặt chín mắt đột nhiên đọc lên con số mười: “Ta đã đếm đến mười nhưng ngươi còn chưa đi. Thế thì đừng trách ta” Giọng nói của hắn vang lên trong cơ thể Hứa Cảnh Minh theo một cách vô cùng kỳ dị. “Đây chính là Thâm Uyên?”
Mặc dù Hứa Cảnh Minh đã hiểu được một vài tình huống trong Thâm Uyên, nhưng đến khi thực sự tiếp xúc, hắn vẫn cảm thấy có hơi không quen.
Những sinh mệnh sinh sống ở bên ngoài như của Tháp chủ Vĩnh Hằng đều dốc sức chống lại sự xâm lấn của ý chí Thâm Uyên, không muốn bị sa đoạ! Thế nhưng rất nhiều sinh mệnh Cao Duy có nguồn gốc Thâm Uyên đều chủ động nghênh đón ý chí Thâm Uyên, dĩ nhiên cũng hành sự tuỳ tiện bậy bạ hơn. “Từ xưa đến nay, ta đây không tin vào vận mệnh!” Lãnh chúa Ngôn Địch có thể đi đến bước này trong Thâm Uyên, thực ra là hắn ta căn bản chưa bao giờ tin vào vận mệnh. Mỗi khi gặp được đối thủ mạnh, thì hoặc là chạy trốn, hoặc là chiến đấu đến cùng!
Nói cách khác, lãnh chúa Ngôn Địch đã giẫm lên thi thể của hết đối thủ này đến đối thủ khác mới đi được đến ngày hôm nay. Mặc dù hắn ta có thể quan sát tuyến thời gian, nhưng hắn xưa nay chưa bao giờ tin vào viễn cảnh mà chính mình đã nhìn thấy!
“Ta đã từng quan sát qua rất nhiều nhánh tương lai, nhưng cũng cố tình làm ngược lại! Kết quả đã chứng minh được một chuyện… vạn vật đều được quyết định bởi thực lực! Ta chỉ cần đủ mạnh mẽ, thì có thể giết chết đối phương! Mặc kệ hắn trong tương lai có bao nhiêu tiềm lực vô địch, thì bây giờ vẫn còn đang nhỏ yếu, ta đây hoàn toàn có thể giết hắn, khiến cho hắn không có tương lai!” Lãnh chú Ngôn Địch nhìn như điên dại, nhưng đó là sự điên dại đến từ ý chí của hắn, không thể lay chuyển bởi bất kỳ yếu tố bên ngoài nào. Năm tháng dài đằng đẵng, niềm tin ‘thực lực quyết định mọi thứ đã ăn sâu vào xương tủy của hắn.
“Ngô Minh vô địch trong tương lai, để ta xem ngươi lợi hại như thế nào!” Gương mặt chín mắt của Lãnh chúa Ngôn Địch hiện lên vẻ điên cuồng.
Áo~~~ dòng nước cuồn cuộn đục ngầu đã lao về phía Hứa Cảnh Minh. Hứa Cảnh Minh đứng ở phía xa, cẩn thận quan sát cảnh tượng trước mắt.
“Hắn ta chỉ mới nói chuyện, mà đã có thể ảnh hưởng lên cơ thể chính mình. Điều này có nghĩa, Lãnh chúa Ngôn Địch này không hề thua kém Cổ Thụ huynh chút nào” Hứa Cảnh Minh hiểu rõ thực lực của đối phương. Dòng nước đục ngầu cuồn cuộn lập tức bao phủ lấy khu vực mà Hứa Cảnh Minh đang đứng, nhưng Hứa Cảnh Minh đã kịp thời hoá thành hư ảo, trốn vào bên trong Tâm Giới. Hứa Cảnh Minh ẩn thân bên trong Tâm Giới, quan sát dòng nước đục ngầu kia. “Dựa theo thông tin tình báo, Lãnh chúa Ngôn Địch am hiểu hai loại lưu phái của con đường Thâm Uyên: lưu phái Tội Nghiệt và lưu phái Ma âm. Hắn ta đã có tích luỹ rất sâu sắc về hai lưu phái lớn này, hơn nữa còn đã để lại ấn ký sinh mệnh của mình trong suối nguồn Tội Nghiệt ở Thâm Uyên để có thể liên tục điều động nước suối Tội Nghiệt’ để sử dụng cho riêng mình” Hứa Cảnh Minh hiểu rõ sự đáng sợ của đối phương. Nếu như có thể ngưng tụ ra một dòng nước suối nguồn Tội Nghiệt, thì chính là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba.
Lãnh chúa Ngôn Địch lại còn để lại ấn ký sinh mệnh của mình trong ‘suối nguồn Tội Nghiệt của Thâm Uyên, cho nên có thể dễ dàng điều động ngàn vạn dòng suối. Mặc kệ có tiêu hao bao nhiêu nước suối, thì cũng không đáng nhắc tới với hắn. “Ngô Minh!” Gương mặt chín mắt hiện lên trên dòng nước đục ngầu cuồn cuộn, hắn ta gầm thét: “Ngươi chỉ biết trốn bên trong Tâm Giới?”
Cho dù có thể khoá chặt vị trí của Hứa Cảnh Minh thông qua nhân quả, nhưng nếu như hắn ta điều động lực lượng vào bên trong Tâm Giới, thì không còn phát huy uy lực đủ để đe doạ đến Hứa Cảnh Minh. “Ta không dám đụng vào nước suối nguồn Tội Nghiệt của Lãnh chúa Ngôn Địch!” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói:
“Nếu Lãnh chúa đã động thủ, vậy thì xin mời nếm thử chiêu thức của ta.
“Chỉ bằng ngươi? Thân thể Tội Nghiệt của ta đang ở đây, ngươi có thể lay chuyển sao?” Gương mặt chín mắt nói.
“Thử một chút xem sao” Hứa Cảnh Minh nói.
1279 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận