Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 549: (Phần 5) Bài kiểm tra ở hành tinh đầu tiên (3)

Hứa Cảnh Minh cầm cây ngân thương trong tay, quan sát những sợi xích khác ở xung quanh trong phạm vi có thể nhìn thấy mắt thường, những công dân vũ trụ khác đều đang bước đi cẩn thận, mỗi người đều cầm theo binh khí.
Bài kiểm tra ở hành tinh đầu tiên do mười bảy thế lực hàng đầu đề ra, ắt hẳn không chỉ kiểm tra khả năng giữ thăng bằng.
Dọc đường đi.
Mặc dù sợi xích khá dài, hơn nữa còn lắc lư trong gió, nhưng với sự trợ giúp của cây ngân thương dài ba mét, Hứa Cảnh Minh vẫn thoải mái giống như đi trên mặt đất.
Sau khi đi được 100km, Hứa Cảnh Minh đột nhiên nhìn thấy một người bốn tay đang đứng trên một sợi dây xích ở nơi xa, hắn ta sử dụng bốn chuôi loan đao lớn để giao chiến với ba con quái điểu.
Ba con quái điểu tấn công liên tiếp, khí thế vô cùng hung hãn.
“Quái điểu tập kích?”
Hứa Cảnh Minh căng thẳng.
Những con quái điểu đã bắt đầu chú ý đến Hứa Cảnh Minh, lập tức cất tiếng hét chói tai, khiến hắn lập tức đề cao cảnh giác, đồng thời bước đi nhanh hơn về phía trước.
Vù vù vù.
Một đàn quái điểu khác bay tới, tổng cộng có năm con.
Khi quái điểu giang cánh, kích thước không kém gì con người, tất cả bọn chúng đều lao đến tấn công Hứa Cảnh Minh cùng một lúc.
“Tới rồi.”
Hứa Cảnh Minh lắc ngân thương trong tay, vạch ra một đường vòng cung.
Mặc dù quái điểu bay lượn rất thuần thục, hai cánh cũng chụp về phía ngân thương, nhưng ngân thương vẫn đi theo một quỹ đạo cong duyên dáng, đâm xuyên qua mắt của quái điểu, xuyên qua bộ não của chúng.
Mất mạng trong một thương.
Quái điểu lập tức từ trên trời rơi xuống.
Phù phù phù…
Hứa Cảnh Minh đã quan sát người bốn tay giao chiến với quái điểu, nhận ra móng vuốt và hai cánh của bọn chúng đao thương bất nhập, vì vậy hắn phải tìm ra sơ hở ở chỗ khác.
“Vù vù vù!”
Gió lớn gào thét, sợi dây xích rung lắc dữ dội.
Hứa Cảnh Minh đứng trên dây, vừa phải giữ thăng bằng vừa phải chiến đấu hết mình.
“Đối với động tác của đối phương, phát lực phải ngắn, đồng thời phải luôn giữ thăng bằng.”
Thương pháp Hứa Cảnh Minh đã đạt tới cảnh giới đủ cao, từ mấy ngày trước, ý chí tâm linh của hắn hoà nhập vào của mọi tế bào trong cơ thể, sau đó cô đọng thành một thể duy nhất!
Khi khả năng khống chế cơ thể đủ cao, hắn chỉ cần thong thả mượn lực đả lực, biến hóa trong nháy mắt, chớp lấy thời cơ để giết địch ngay lập tức.
Nhìn thì có vẻ dễ, nhưng bài kiểm tra này đòi hỏi rất cao về phương diện cảnh giới.
Sau khi Hứa Cảnh Minh giết liên tiếp ba trong số năm con quái điểu, những con khác lập tức hoảng sợ bỏ chạy. Hứa Cảnh Minh dùng ngân thương như một thanh thăng bằng, nắm bắt cơ hội khi không bị quái điểu tấn công bất ngờ, bước nhanh hơn trên sợi xích.


“Ha ha ha, mình lại đến rồi đây, lần này có mang theo thanh thăng bằng.” Lam Ma vác đao trên lưng, nhưng trong tay cũng cầm theo một thanh thăng bằng chuyên nghiệp.
Bước đi trên dây xích, với sự hỗ trợ của thanh thăng bằng, Lam Ma rõ ràng là di chuyển dễ dàng hơn.
“Sao sư phụ không nói trước với mình là phải mang theo thanh thăng bằng khi làm bài kiểm tra ở hành tinh đầu tiên nhỉ? Nếu vậy thì mình có thể đi nhanh hơn rồi.”
Dù sao đi nữa, Lam Ma cũng là sinh mệnh Tinh Không bậc sáu, có khả năng kiểm soát bản thân mạnh mẽ, với sự trợ giúp của thanh thăng bằng, hắn đang chạy nhanh trên sợi dây xích.
“Tốc độ như thế này mới nhanh nha.”
Lam Ma chạy như bay về phía trước, sau đó bắt gặp cảnh tượng kỳ lạ.
“Đó là cái gì?”
Trong bóng tối sâu hun hút bên trong hẻm núi, ba con quái điểu thấp thoáng bay ra, chúng nhìn thấy Lam Ma thì nhanh chóng vọt tới.
“Có quái điểu sao?”
Thấy vậy, Lam Ma lập tức ném thanh thăng bằng trong tay về phía trước, rút đao ra ứng phó với điểu quái.
Bịch bịch bịch.
Sau khi giao chiến được mấy hiệp, mặc dù chặn được quái điểu nhưng hắn không thể giữ được thăng bằng mà ngã xuống lần nữa.
“Có thanh thăng bằng cũng vô ích, phương thức của người anh em Ngô Minh không có tác dụng, vậy mình phải làm sao đây? Rốt cuộc phải làm sao mới vượt qua được đây?”
Khi Lam Ma ngã xuống, hắn vẫn suy nghĩ về lần thử tiếp theo.


Phương pháp chính là vừa giết quái điểu vừa đi qua!
Hứa Cảnh Minh giẫm trên dây xích đi về phía trước, thỉnh thoảng bắt gặp quái điểu trên đường đi, ít thì hai con, nhiều thì bảy tám con, những con quái điểu sẽ điên cuồng tấn công các công dân vũ trụ.
Nhưng Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương trên tay giết sạch chúng!
Trong khi chém giết quái điểu, bản thân vẫn giữ được thăng bằng, cứ như vậy mà đi đến đầu bên kia của dây xích.
Dây xích dài khoảng 900km.
“Tổng cộng mất 18 giờ 26 phút.”
Hứa Cảnh Minh nhìn vào bảng điều khiển cá nhân, xác định thời gian thực hiện bài kiểm tra dây xích.
Một hố sâu hun hút xuất hiện ở phía trước của dây xích.
Hố sâu chỉ có đường kính ba mét, môi trường bên trong có vẻ u ám ngoằn ngoèo.
“Cũng không biết người anh em Lam Ma sao rồi, đừng nói gì đến hành tinh thứ bảy, mình chỉ mong có thể gặp hắn ta ở hành tinh thứ năm.”
Hứa Cảnh Minh lập tức bước vào hố sâu hun hút kia.


Trên sợi xích dài không thấy điểm cuối, Lam Ma tay cầm đôi đao, chiến đấu với quái điểu, lại rơi xuống một lần nữa.
Trong lúc ngã xuống, đôi mắt hắn trở nên mờ mịt.
“Chẳng lẽ mình sẽ bị mắc kẹt ở hành tinh đầu tiên sao?”
“Mình cũng đã dựa vào chính mình, tu luyện đến Sinh mệnh Tinh Không bậc sáu, thậm chí lúc nào cũng được cha khen ngợi, thực chiến tăng thêm cũng đã gấp 8 lần! Nhưng dù vậy, một sợi dây xích đã có thể ngăn cản mình?”
Lam Ma không dám tin, cũng không muốn tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận