Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 979: (Phần 8) Lực lượng Tâm Giới (1)

Trong một quán bar.
Hứa Cảnh Minh ngồi uống rượu một mình, nhưng không một tên cướp vũ trụ nào dám tới gần hắn.
“Trong thế giới Đấu Tướng, mình sở hữu quyền hạn cực cao, có thể dịch chuyển tức thời tới gần bất kỳ vị đấu tướng nào, vậy nên mới có khả năng chém giết hơn ba trăm đấu tướng trong một trăm lẻ chín năm. Bất quá, số lượng này chẳng đáng là gì.”
Nói đến cùng, các người chơi trong thế giới Đấu Tướng đến từ ba mươi bốn vực vũ trụ, ngay cả chỉ một bộ phận sinh mệnh cấp 8 đăng ký tài khoản tại đây, thì cũng đã được tính bằng đơn vị “trăm triệu”.
Rất nhiều đấu tướng khát khao Thương Ma tới tìm bọn họ.
Đáng tiếc, Hứa Cảnh Minh không thể phân thân để chiến đấu ở nhiều nơi trong thế giới Đấu Tướng cùng một lúc.
“Sau khi xây dựng nền móng cho con đường thương pháp, mình sẽ thực hiện bước tiếp theo.”
Hứa Cảnh Minh nâng ly rượu lên môi, sau đó đắm chìm trong suy tư.
Lúc này, một nhóm cướp vũ trụ đột nhiên bước vào quán bar, bọn hắn vừa liếc mắt một cái liền phát hiện những chiếc ghế trống xung quanh Hứa Cảnh Minh.
“Đội trưởng, người kia chiếm trọn một khu vực, khiến cho không một ai dám tới gần, nhất định có chút lai lịch.” Nhóm cướp vũ trụ này cũng không vội vàng xông lên, chỉ nhìn sang người thủ lĩnh.
“Ta có chút quen biết với chín vị thủ lĩnh cấp cao nhất ở tổng hành dinh và mười tám chi nhánh thuộc nhóm cướp vũ trụ Thiên Nhãn.” Tên thủ lĩnh một mắt kia mở miệng cười nhạo, sau dẫn đầu đám người đi về phía trước. Cùng lúc đó, hai tên thuộc hạ tiến lên định đuổi Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh không thèm ngẩng đầu lên, nhưng từng tên cướp đi vào khu vực của hắn đều bị phân giải một cách lặng lẽ, hóa thành tro bụi rồi tan biến vào hư vô.
“Địa bàn của các nhóm cướp vũ trụ vẫn dễ chịu nhất.”
“Mấy năm nay, mình thỉnh thoảng mất kiểm soát, đành phải hủy diệt một vài hành tinh của các nhóm cướp vũ trụ thôi.”
Hứa Cảnh Minh vẫn ngồi yên tại chỗ, Chiến Y Nguyên Sơ số 9 đã kiểm soát hệ thống trí tuệ nhân tạo của sào huyệt đám cướp vũ trụ trên hành tinh này từ lâu. Thậm chí, Hứa Cảnh Minh không cần ra tay, chỉ cần ra lệnh cho Tiểu Cửu, thì đã có thể vò nắn hành tinh này theo ý thích.
“Quan tưởng Hư Uyên.”
Hứa Cảnh Minh ngồi trong quán bar, tiếp tục quan tưởng tới bóng dáng của “hắn” trong ý chí tâm linh.
“Hắn” là điểm kết thúc của tất cả, là sự tồn tại vĩ đại nhất.
Hứa Cảnh Minh khó lòng quan sát kỹ càng khuôn mặt mờ nhoè của “hắn”, chỉ có thể “nhìn thấy” bóng tối vô tận trong chiếc áo bào đen trên người “hắn”, đồng thời phát hiện ra “bóng tối” ẩn giấu trong áo bào đen là một tập hợp bao gồm ngôi sao Nguyên Sơ, Vực Sâu và tất cả các lực lượng khác.
“A a a!”
Hứa Cảnh Minh vẫn đang ngồi trong quán bar, nhưng lại bất ngờ ôm đầu rồi ngã xuống.
Ầm!
Hắn không thể kiềm chế được nữa, bèn bộc phát dao động vô cùng kinh khủng ra xung quanh, đồng thời cũng san bằng cả quán bar, nghiền nát cả hành tinh, rồi tiếp tục lan tràn ra bốn phương tám hướng trong vũ trụ.
Ngay cả những tinh cảng vũ trụ bên ngoài hành tinh đều bị phá hỏng.
Trong phạm vi hàng trăm triệu kilomet xung quanh Hứa Cảnh Minh, hết thảy mọi thứ đều tan nát dưới lực tác động khủng bố.
“A!”
Hứa Cảnh Minh ôm đầu, nhăn nhó mặt mày.
“Lần này, chủ nhân mất kiểm soát rất nghiêm trọng.”
Tiểu Cửu rất lo lắng: “Trong hơn một trăm năm qua, chủ nhân thường chỉ chỉ hơi mất khống chế mà thôi, sao bây giờ lại thành ra như thế này?”
Mấy năm nay, Hứa Cảnh Minh quan tưởng bóng dáng của “hắn” hết lần này tới lần khác để mò mẫm ra con đường thương pháp, nhưng lần quan tưởng này lại mang đến hiệu ứng hoàn toàn khác biệt.
Sau khi tâm linh ngưng đọng rồi chuyển hóa, từ đó thiết lập nền tảng vững chắc, Hứa Cảnh Minh mới thực sự được coi là phù hợp với con đường đi lên Cao Duy của “Chủ Nhân Hư Uyên”, từ đó có thể hình dung ra càng nhiều chi tiết của bóng hình kia, cũng như sẽ nhận được thêm càng nhiều thông tin Cao Duy.
Vô số thông tin Cao Duy rộng rãi, rời rạc, hỗn loạn và không có hệ thống đồng loạt tác động đến ý thức của Hứa Cảnh Minh.
Mỗi lúc bình thường, Hứa Cảnh Minh cần dùng phần lớn lực lượng tâm linh để áp chế sự hỗn loạn. Nhưng bây giờ, trước sự tác động của một lượng lớn thông tin, hắn hiển nhiên cũng không còn cách nào giữ được sự tỉnh táo, hoàn toàn mất kiểm soát.
…….
Hơn nửa tiếng sau khi nhận được rất nhiều thông tin Cao Duy thông qua Quan Tưởng Pháp, Hứa Cảnh Minh dần dà lấy lại tỉnh táo nhờ sự trợ giúp rượu Hàn Băng.
“Ta sao rồi?” Hứa Cảnh Minh nhìn tinh không tĩnh lặng tuyệt đối xung quanh, cũng như một vài ngôi sao vẫn còn tỏa ra ánh sáng ở xa xa.
“Hệ hằng tinh này mất đi ba hành tinh.”
Hứa Cảnh Minh lập tức xác định được ngay.
“Chủ nhân, vừa rồi ngươi mất kiểm soát, đã hủy diệt hành tinh của bọn cướp vũ trụ kia và hai hành tinh hoang vắng gần đó.” Tiểu Cửu nhắc hán.
“Ồ.”
Hứa Cảnh Minh không muốn nhốt mình ở hành tinh hoang vắng, cũng không muốn sinh sống trong hành tinh phổ thông vì sợ sẽ gây ảnh hưởng tới vô số người dân trong khi mất kiểm soát. Vì lẽ đó, hắn chỉ dạo chơi ở một vài hành tinh có sự sống để thỏa mãn cơn thèm ăn, sau đó sống ẩn dật trong sào huyệt của các đám cướp vũ trụ.
Sào huyệt của bọn cướp bóc tội ác càng tày trời, thì Hứa Cảnh Minh càng thích.
Với tầm ảnh hưởng phối hợp với năng lực đi xuyên qua thời không, hắn cũng không khó tìm ra vài sào huyệt của các đám cướp vũ trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận