Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1175: (Phần 10) Sử thi của nhân loại (1)

Nửa tháng sau, trong khi đi tuần tra thành trì, thành chủ đột nhiên bị ám sát, chết ngay tại chỗ.
Thông qua cuộc tổng tuyển cử của các nguyên lão trong thành, trưởng lão Mạc Du trở thành thành chủ mới, từ đó dẫn dắt toàn bộ dân chúng trong thành trì phát triển nhảy vọt.
Trong vòng ba mươi năm tiếp theo, hắn ta đánh chiếm mười mấy thành bang xung quanh, lập nên quốc gia đầu tiên trên hành tinh này: Mạc Quốc.
“Ở đâu có con người, ở đó có đấu tranh Hứa Cảnh Minh quan sát toàn bộ quá trình phát triển trên hành tinh: “Từ thời đại bộ lạc, cho tới thời đại thành bang, nhân loại đã hao tốn 97 năm để thành lập được nhà nước đầu tiên của hành tinh này “Vì ham muốn quyền lực, sắc dục, lòng tham, nhân loại vẫn luôn nghĩ ra mọi cách, cố gắng hết sức để đánh bại đối thủ của mình”
“Kể cả trong thế giới động vật, con cái xinh đẹp cũng sẽ khiến cho các con đực điên cuồng cạnh tranh với nhau.
Đến cuối cùng, một con đực có khả năng chiếm được nhiều con cái”
Hứa Cảnh Minh quan sát: “Giống như một quốc chủ có nhiều thê thiếp vậy.
“Còn những kẻ nghèo hèn, thì đừng nói là phụ nữ, ngay cả chỗ để che gió che mưa cũng không có! Thậm chí, bọn hắn cuối cùng còn lâm vào tình cảnh chết đói ở ven đường”
“Nhân loại cố gắng trở nên lớn mạnh, xuất sắc, vượt trội hơn hẳn so với những kẻ cùng thế hệ”
Hứa Cảnh Minh quan sát: “Ban đầu, bọn hắn tranh đấu là vì đồ ăn, vì sinh tồn, vì tiếp nối giống nòi, tuy nhiên về sau là vì người đẹp, vì quyền thế, vì nơi ở hào nhoáng xa hoa, vì ham muốn trở thành kẻ đứng trên mọi người!” Hứa Cảnh Minh đưa mắt nhìn một nhóm người trên hành tinh.
“Tuy nhiên, vẫn có những người đang theo đuổi tri thức, theo đuổi giới hạn tận cùng của con đường tiến hóa”
“Bọn họ muốn sản xuất ra những loại thuốc có khả năng cứu vớt nhiều người hơn, muốn nghiên cứu ra nhiều thiết bị khoa học để cuộc sống sinh hoạt tiện lợi hơn.
“Bọn họ có trí tò mò dồi dào, có nhu cầu tinh thần cao hơn.
Hứa Cảnh Minh hoàn toàn không can thiệp vào những chuyện xảy ra trên hành tinh này, chỉ lạnh lùng quan sát tất cả mọi chuyện.
Thời gian lặng lẽ trôi đi, chớp mắt đã một ngàn năm sau.
Trên hành tinh thí nghiệm, nhiều thế hệ nhân loại đã được sinh sôi nảy nở, từ đó tạo lập nên một số quốc gia lớn mạnh. Đám tội phạm nhân loại ban đầu hầu như đều đã chết hết, xét cho cùng thì tuổi thọ của sinh mệnh Hành Tinh cũng hữu hạn. Ngoại trừ những người đột phá thành sinh mệnh Tinh Không, nếu không thì không thể nào vẫn còn sống tới tận bây giờ.
Sau ngàn năm, trình độ khoa học kỹ thuật trên hành tinh này đã phát triển tương đối mạnh mẽ.
“Mỗi một hành tinh có sự sống có lịch sử trên ngàn năm, đều là một bộ sử thi về quá trình sinh tồn của nhân loại. Hứa Cảnh Minh vừa quan sát hành tinh này, vừa quan sát hơn 12 nghìn hành tinh thí nghiệm khác. Mỗi một hành tinh thí nghiệm đều là một bộ sử thi lịch sử phát triển riêng biệt. “Mình quan sát hơn 12 nghìn hành tinh thí nghiệm với mục đích ban đầu là thu thập “dữ liệu thí nghiệm khả năng sinh tồn”, nhưng nhờ vậy, mình cũng nhận ra dục vọng rốt cuộc có tầm ảnh hưởng quan trọng như thế nào đối với mỗi sự sống” Hứa Cảnh Minh than thở.
“Có câu nói rằng “vô dục tắc cương” (không có dục vọng thì mới có sự ngay thẳng, chính trực)” Hứa Cảnh Minh nói khẽ: “nhưng thực ra, dục vọng mới là động lực lớn lao tạo nên những thành tựu mang tính kỳ tích”
“Nền tảng khoa học kỷ luật của nhân loại, con đường tiến hóa của nhân loại, hay thậm chí là quá trình sinh mệnh Đê Duy trở thành sinh mệnh Cao Duy, tất cả… Đều bắt nguồn từ sức mạnh của dục vọng”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Hơn 12 nghìn hành tinh thí nghiệm này, là hơn 1 vạn bộ sử thi của nhân loại, cũng là hơn 1 vạn bài học về dục vọng của con người.
“Từ những bài học này, mình đã dần dần hiểu sâu hơn về Bát Phương Đồ Trước đó, Hứa Cảnh Minh vốn bị mắc kẹt ở “cảnh giới Thực Sắc” – tầng thứ tư của Bát Phương Đồ, nhưng lúc này đây, hắn đã có tiến bộ rõ rệt.
Trong lúc Hứa Cảnh Minh đang quan sát hành tinh thí nghiệm.
“Minh” Một giọng nói vang lên.
Hứa Cảnh Minh quay đầu nhìn lại, pháy hiện một sinh mệnh Cao Duy dị tộc tên là Bặc Hưu đang đi về phía mình.
Bặc Hưu nhiệt tình nói: “Minh, thủ lĩnh của tộc đàn chúng ta chuẩn bị đi thăm dò một vùng bảo địa trong không gian Cao Duy, ông ấy muốn hỏi thử xem ngươi có muốn đi cùng hay không?”
“Thăm dò một vùng bảo địa?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Bảo địa này không hề tầm thường, đương nhiên có thể ẩn chứa rất nhiều nguy cơ. Nhưng dựa vào thủ đoạn thăm dò của các cường giả thuộc con đường Tâm Giới như ngươi, thì chuyến thăm dò bảo địa lần này có lẽ sẽ thuận lợi hơn nhiều. Đến lúc phân chia chiến lợi phẩm, chúng ta chắc chắn cũng sẽ không bạc đãi ngươi.
Bặc Hưu nói: “Còn về phần tỷ lệ phân chia như thế nào, nếu như ngươi muốn gia, thì có thể trao đổi chi tiết với thủ lĩnh chúng ta.
Bặc Hưu nói rất mơ hồ.
Bảo địa này là gì? Có nguy hiểm gì? Kho báu gì? Hắn đều không đề cập tới tất cả điều này.
Nếu như Hứa Cảnh Minh bằng lòng tham gia, thì đương nhiên sẽ được cung cấp thêm thông tin.
Còn nếu hắn không tham gia? Vậy thì không cần phải biết.
1162 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận