Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1394: (Phần 12) Lựa chọn đi, Ngô Minh! (1)

Hứa Cảnh Minh điều khiển huyễn cảnh Hư Uyên vây chặt lấy ý thức tâm linh của quân chủ Xương Minh, cũng cảm nhận được ý thức tâm linh của quân chủ Xương Minh đang vùng vẫy như một con thú khổng lồ bị mắc bẫy. “Ý thức tâm linh vốn xuất phát từ cơ thể vật chất. Hắn ta sở hữu nhục thân cường đại, thế nên cũng có được ý thức tâm linh mạnh mẽ, ắt hẳn sẽ nhanh chóng thoát ra bên ngoài. Hứa Cảnh Minh cảm thấy có chút khó khăn: “Nếu không có sự trợ giúp của kỳ vật, thì chỉ sợ rằng huyễn cảnh của mình không thể nào ảnh hưởng đến hắn ta được”
Quả cầu kỳ lạ đã biến đổi uy lực của huyễn cảnh về chất, đồng thời cũng giúp cho Hứa Cảnh Minh có thêm một đòn sát thủ.
“Đi.”
Hứa Cảnh Minh vừa nảy ra ý niệm trong đầu, lập tức phân hoá thành ba người.
Mỗi phân thân Hứa Cảnh Minh cầm một ngân thương tâm linh trong tay, rồi lập tức biến thành từng luồng ánh sáng màu đen.
Chiêu thức thứ tư của thương pháp Kim Qua – Hắc Dạ!
Vào khoảnh khắc tiếp theo, ba luồng ánh sáng màu đen ngay lập tức xuyên qua cơ thể không còn sức chống cự của quân chủ Xương Minh. Hai trong ba luồng ánh sáng màu đen lập tức bị triệt tiêu, chỉ còn lại một luồng ánh sáng màu đen đang kịch liệt giãy dụa trong thân thể của quân chủ Xương Minh, nhưng rồi cũng biến mất hoàn toàn dưới lực lượng ăn mòn của quân chủ Xương Minh.
“Mình đã thi triển thương pháp tâm linh bằng binh khí cảnh giới thứ ba, vậy mà chỉ miễn cưỡng đả thương hắn ta sao? Ngược lại, hắn ta còn có thể hồi phục như cũ chỉ trong một hơi thở sao?” Hứa Cảnh Minh đột nhiên rùng mình.
Quân Chủ Thâm Uyên, cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch… đều là đại diện cho thực lực đỉnh cấp. Khoảng cách giữa bọn họ vốn dĩ đã rất nhỏ, ngay cả cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch thuộc lưu phái binh khí tâm linh cũng khó có thể đánh bại quân chủ Xương Minh, chứ đừng nói là Hứa Cảnh Minh vào lúc này. Hứa Cảnh Minh có thiên phú cực cao, nhưng dù sao thì vẫn mới tu luyện trong thời gian khá ngắn. Tuy rằng chiêu thức thứ tư của thương pháp “Kim Qua” của hắn vô cùng lợi hại, nhưng rốt cuộc vẫn chưa đạt đến nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch!
“Bọn họ đều lợi hại về mọi phương diện, hơn nữa còn có sở trường của riêng mình. Quân chủ Xương Minh nhận được sự yêu thích của Thâm Uyên, có được một cơ thể tràn đầy năng lượng và đạt đến cấp độ nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch. Hứa Cảnh Minh rất rõ điều này.
Đối với ý chí Thâm Uyên mà nói, biện pháp dễ dàng nhất để ưu ái những người hiến tế chính là ban tặng cơ thể mạnh mẽ cho bọn họ. Vì lẽ đó, hầu hết lãnh chúa Thâm Uyên và quân chủ Thâm Uyên đều sở hữu thân thể cường đại!
Trong những trận giao đấu ngang cấp, bọn họ có vẻ hơi chậm chạp, vụng về. Nhưng khi bắt nạt kẻ yếu, thì bọn họ lại khiến cho đối phương lâm vào tuyệt vọng vì nhận ra rằng… bản thân không thể làm tổn thương được bọn họ chút nào.
“Nếu mình là một con thú nhỏ, thì quân chủ Xương Minh là một ngọn núi lớn! Thân thể của hắn ta mạnh hơn quá nhiều so với chính mình!” Sau khi giao thủ, Hứa Cảnh Minh càng hiểu rõ điều này: “Cho dù quân chủ Xương Minh không hề phản kháng, hứng chịu toàn bộ công kích, thì mình cũng không thể nào uy hiếp được hắn ta Hứa Cảnh Minh vội vàng quan sát xung quanh.
Luồng khí màu đen vẫn đang tiếp tục lưu chuyển, cô đọng không gian. Hắn ta căn bản không có cách nào trốn thoát được.
“Quân chủ Xương Minh rõ ràng còn bị vây khốn trong huyễn cảnh, tại sao hắn ta lại có thể duy trì lĩnh vực này?” Từng phân thân Hứa Cảnh Minh đều nếm thử, vẫn không cách nào xông ra.
“Huyễn cảnh của ngươi cũng thú vị đấy, vậy mà có thể vây nhốt ta lâu như vậy” Quân chủ Xương Minh bất ngờ mở mắt, nhìn chằm chằm vào Hứa Cảnh Minh, cười nhạo: “Nhưng binh khí tâm linh của ngươi hơi yếu, chỉ có thể gãi ngứa cho ta mà thôi”
Dù sao thì quân chủ Xương Minh trở thành quân chủ Thâm Uyên bằng cách hiến tế Thâm Uyên, cho nên sở hữu thân thể cường đại đến mức đáng sợ, từ đó có được ý thức tâm linh tương ứng, thế nhưng hắn vẫn xem như là yếu nhược trong cùng cấp bậc, vậy nên mới bị vây khốn lâu như vậy.
Nếu quân chủ Xương Minh tự mình đạt đến cấp độ nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, thì Hứa Cảnh Minh cũng không thể gài bẫy đối phương bằng kỳ vật huyễn cảnh.
“Ngươi trốn không thoát đâu?
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Thân thể của ta vốn có lĩnh vực riêng, nhung ta trước đó đã cố ý khắc chế nó nhằm nâng cao cảnh giác. Giải phóng lĩnh vực… chính là trạng thái thoải mái nhất đối với ta, và ta không cần phân tâm duy trì nó”
“Ta chỉ cần có mặt ở đâu, thì tự nhiên sẽ có lĩnh vực ở đó, ngươi vĩnh viễn không thể nào trốn thoát được đâu” Quân chủ Xương Minh vừa nói vừa lật bàn tay, hiển hoá ra một vòng kim quang trong lòng bàn tay: “Đây là kỳ vật mà ta rất thích, ngươi…”
“Hư Uyên!” Hứa Cảnh Minh tiếp tục thi triển huyễn cảnh bằng quả cầu kỳ lạ, cố gắng gài bẫy quân chủ Xương Minh một lần nữa.
“Rầm”
Tay trái của quân chủ Xương Minh lấp lóe ánh sáng, một cây trường côn trong suốt chậm rãi biến thành một cây quyền trượng hoa lệ.
Sắc mặt quân chủ Xương Minh trở nên khó coi, hắn ta nắm chặt cây quyền trượng trong tay, miễn cưỡng duy trì tỉnh táo dưới sự ảnh hưởng của huyễn cảnh Thâm Uyên, nhìn chằm chằm vào Hứa Cảnh Minh: “May thật, kỳ vật mà ta vừa có được lại giống như áo giáp dành cho tâm linh vậy”
“Hắn ta có thể duy trì tỉnh táo sao?” Hứa Cảnh Minh khẽ biến sắc, cây quyền trượng trong suốt này chính là món bảo vật mà quân chủ Xương Minh đã nhanh chân lấy được lúc trước.
Nếu không có bảo vật này, cuộc đối đầu giữa hắn và quân chủ Xương Minh có thể đã suôn sẻ hơn. Giờ thì rắc rối rồi.
1120 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận