Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 129: Kết thúc vòng thứ nhất (2)

“Chết đi!”
Hai tròng mắt của Hách Thiên Vân có chút phiếm hồng, lao thẳng tới Vương Di, bộ pháp hư ảo biến đổi, bước chân vọt đến như tên bắn.
Vương Di đứng im tại chỗ, cô không hề di chuyển, chỉ kéo cung lắp mũi tên vào.
“Vụt vụt vụt!!!”
Vương Di kéo cung rồi bắn liên tục sáu mũi tên trong cự ly ngắn! Tuy cung tên đã được cải tiến, nhưng mấu chốt nhất vẫn là tài năng bắn cung đáng sợ của cô.
Hách Thiên Vân dựa vào Thân pháp nhanh nhẹn cùng với phương pháp phòng thủ bằng song đao, hắn vẫn luôn tiếp cận Vương Di trong cự ly 10 mét, nhưng do khoảng cách quá gần nên hắn không kịp tránh mũi tên thứ sáu.
“Vèo.”
Trong lúc lao đến, Hách Thiên Vân đồng thời rút song đao ra.
“Phụt!”
Mũi tên xuyên qua giữa mi tâm Hách Thiên Vân, cơ thể hắn hóa thành hư ảo.
Mà song đao cũng bay đến chỗ Vương Di với tốc độ cực nhanh, cô mạo hiểm né tránh, một thanh đao xẹt qua bả vai cô tạo thành vết thương hở, máu tươi nhiễm đỏ áo choàng bên ngoài nhuyễn giáp.
(*)Nhuyễn giáp: áo giáp kiểu mềm mại, áo giáp loại nhẹ.
Mặc dù bị thương nhưng ánh mắt Vương Di vẫn điềm nhiên, vô cùng bình tĩnh, cô nhìn về phía ba người Hứa Cảnh Minh.
Đội ngũ năm người cũng hóa thành hư ảo, rời khỏi chiến trường. Chiến đội Lê Mộc đã chiến thắng!
“Chiến đội Thiên Phàm quá hung ác, ai ai cũng luyện ám khí.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ nước Trung Quốc, khán giả đang xem cực kỳ hưng phấn, nam khách mời còn lại tán thưởng nói: “Đặc biệt là cái người Hách Thiên Vân kia, chiêu thức phòng thủ bằng đao pháp cực kỳ tuyệt diệu, nhưng lúc tấn công lại cực kì độc ác! Hành Phương cũng không lường trước việc mình bị hắn hung hăng đâm một nhát vào ngực. Tuy toàn bộ chiến đội Thiên Phàm bị tiêu diệt, nhưng bọn họ cũng giết chết được một người thuộc chiến đội Lê Mộc.”
“Cảnh Hách Thiên Vân đấu tay đôi với Vương Di cũng thật giật gân. Trong khoảnh khắc cuối cùng đó, nếu Hách Thiên Vân không ném song đao ra mà dùng rìu bay sắc bén, Vương Di rất có khả năng sẽ tử trận.”
Nữ khách mời cũng vô cùng tán thưởng mà nói.
“Cúc tỷ, hắn không thể làm như vậy, tốc độ bắn trong cự ly gần của Vương Di rất nhanh, sức uy hiếp quá lớn. Trong khoảnh khắc cuối cùng đó, Hách Thiên Vân hắn chỉ có thể ném song đao, căn bản không đủ thời gian lấy rìu bay!”
Nam khách mời nói.
Nữ khách mời gật đầu: “Vương Di cũng rất lợi hại, cô ấy có thể đấu tay đôi cùng Hách Thiên Vân, cho dù bị thương mà biểu cảm cũng không hề thay đổi, quả thật đủ bình tĩnh.”
“Năm đó Vương Di có thể trở thành quán quân bắn cung của ba mùa thế vận hội Olympic cũng vì sự ổn định này, cô ấy ổn định đến mức khiến các tuyển thủ khác phải tuyệt vọng.”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm nói: “Kể từ khi thế giới ảo mở cửa, con người bắt đầu luyện tập phương pháp tiến hóa, tài bắn cung của Vương Di cũng trở nên mạnh hơn nhiều so với năm đó. Nhưng kỹ năng bắn cung hiện tại của cô ấy vẫn còn chênh lệch một chút so với Chu Nghệ… Tôi hi vọng, Vương Di sẽ đạt đến cảnh giới cảnh giới của Chu Nghệ vào một ngày không sai.”
“Đây chỉ là chuyện sớm muộn.”
Nữ khách mời cười nói: “ Thực lực sẽ tiến bộ dần dần theo thời gian, Vương Di chắc chắn sẽ đạt được trình độ đó.”
“Nhưng đến lúc đó, Chu Nghệ cũng sẽ càng mạnh hơn.”
Nam khách quý cười nói.
……
Năm người Hứa Cảnh Minh xuất hiện trên khán đài.
“Thật mất mặt.”
Hành Phương hổ thẹn nói: “Đội chúng ta có chỉ có một mình ta tử trận.”
“Đây cũng là rèn luyện.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ngươi chiến đấu đến mất mạng, cho thấy áp lực của trận đấu này thật sự rất lớn.”
Vương Di ở bên cạnh cũng gật đầu nói: “Hách Thiên Vân cũng rất lợi hại, tất cả các phương diện đều đạt đến cực hạn của cấp 2, linh tính đao pháp của hắn cũng rất tốt.”
Hành Phương cũng đồng ý: “Khả năng nhòng ngự cẩn thận, ra sát chiêu âm hiểm bất thình lình như rắn độc. Hơn nữa tuổi tác của hắn còn nhỏ hơn cả chúng ta.”
“Đội chúng ta chiến đấu như thế, sẽ không xếp hạng thứ 15 hay 16 đâu nhỉ?”
Dương Thanh Thước nói.
“Mọi người đều đã dốc hết toàn lực để chiến đấu.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Tôi cũng giết một đội viên đối phương, tuy chủ yếu là né tránh phòng thủ, thỉnh thoảng mới công kích nhưng tôi vẫn chiếm ưu thế… Có lẽ hệ thống sẽ đánh giá tôi mạnh hơn tên đó một chút. Hơn nữa, mọi người đều xông lên chiến đấu như thế... Tuy không giành được những thứ hạng cao, nhưng không đến mức đứng chót đâu.”
“Chúng ta thật liều mạng.”
Dương Thanh Thước nói.
“Đúng vậy”
Vương Di cũng gật đầu, Hách Thiên Vân là một đối thủ đáng gờm, cô phải dùng toàn lực để ứng phó.
Năm người Hứa Cảnh Minh đi đến chỗ bạn bè, người thân đang tụ họp.
“Năm người đồng đội của tôi, mọi người đã vất vả rồi.”
Lê Miểu Miểu cười đón tiếp: “Là thành viên dự bị, mọi người chiến thắng, tôi cảm giác rất vui.”
“Trận đấu này, cô và đội trưởng, là hai người nhẹ nhàng nhất.”
Hành Phương cười nói.
“Là do chúng tôi có thực lực!”
Lê Miểu Miểu ôm cánh tay Hứa Cảnh Minh, đắc ý nói.
“Cha !!”
Ba cô bé chạy như bay đến ôm chầm Lưu Xung Viễn.
“Cha giỏi quá!”
Một cậu bé cũng chạy đến bên cạnh Dương Thanh Thước.
“Mẹ, mẹ rất soái!”
Một cô bé ôm Vương Di
Hành Phương thấy thế thì che đầu: “Các người đều có con, thật hâm mộ.”
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu nhìn nhau, lúc này, hai người cũng tưởng tượng đến con của mình trong tương lai.
Trong bầu không khí thoải mái, Hứa Cảnh Minh nhập bọn cùng mọi người, lại xem các trận đấu tiếp theo.
Vào lúc 8 giờ sáng, toàn bộ 16 trận trong vòng thi đấu đấu tiên của giải đấu quốc gia cúp Hỏa Chủng đã kết thúc, 16 đội chiến thắng tiếp tục bước vào vòng trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận