Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 146: Sao Hoả (2)

Thế giới ảo.
Sau khi tiến vào thế giới ảo, Vương giáo sư tìm được nền tảng quan sát theo thói quen, cũng đi tới phòng trực tiếp của chính phủ Trung Quốc.
Trên khán đài trong phòng truyền hình trực tiếp.
Vương giáo sư xuất hiện ở nơi này, nhìn thấy MC trên khán đài, cũng nhìn thấy có vô số khán giả, tất cả đều là người ở quê nhà.
“Thật là náo nhiệt.”
Vương giáo sư nhìn rồi nở một nụ cười.
“Hả?”
Ở một chỗ khác trên khán đài, Chu cục trưởng đang ngồi với ba của Bàng Quân, quyền hạn của Chu cục trưởng cực kỳ cao, ông ta liếc mắt một cái thì bị ánh sáng màu tím của Vương giáo sư thu hút.
“Tiểu Bàng, đi. Tôi đưa anh đi gặp một người.”
Chu cục trưởng đứng dậy.
“A…?”
Bàng Trạch tò mò đứng dậy đi theo.
Hai người trực tiếp đến gần chỗ Vương giáo sư.
Vương giáo sư nhìn thấy có người tới, lập tức đứng dậy: “Chu cục trưởng.”
“Tôi giới thiệu cho anh một người, vị này chính là Bàng Trạch.”
Chu cục trưởng cười nói: “Hắn là người hùng của Trung Quốc chúng ta. Tiểu Bàng, vị này chính là Vương giáo sư Vương Khải, là tổng phụ trách Trung Quốc tại Sao Hoả.”
“Vương giáo sư, tôi đã được nghe nói về ông. Mọi người quanh năm ở trên Sao Hoả, vất vả rồi.”
Bàng Trạch lập tức nói: “Tôi luôn khâm phục những nhà khoa học các ông.”
“Bây giờ tốt hơn nhiều rồi, tiêu chuẩn sống với điều kiện thí nghiệm cũng đã tốt hơn rồi. Vả lại, tôi vẫn có thể liên lạc với người nhà thông qua thế giới ảo.”
Vương giáo sư tò mò nhìn Bàng Trạch: “Tôi cũng đã được nghe nói danh tiếng Bàng Trạch là anh. Khá lắm! Tuy chúng ta không cùng chung một chiến tuyến, nhưng cũng đều đang cống hiến cho quốc gia.”
Bàng Trạch gật đầu.
“Hiếm khi anh tới Trái Đất, chờ xem giải đấu cúp Hỏa Chủng sao?”
Chu cục trưởng cười nói.
“Dù sao đây cũng là một phần trong kế hoạch tiến hóa sinh mệnh, là tương lai của nhân loại.”
Vương giáo sư nhìn khán đài: “Mà tôi còn nghe nói, hôm nay có hai người trẻ tuổi tài cao đấu tay đôi với nhau?”
“Đúng, theo tính toán của thế giới ảo, là người có tiềm năng thiên phú đứng thứ nhất và thứ hai của Trung Quốc.”
Chu cục trưởng gật đầu: “Phương Ngu tu luyện Bạo Hổ Tiến Hoá Pháp, vừa vặn là người duy nhất trong nước có khả năng tương thích vượt quá mức 100%, đã đạt tới 103% rồi!”
“Hơn 100%?”
Vương giáo sư giật mình: “Mức độ tương thích của phương pháp tiến hoá đạt tới 100% đã là cực hạn rồi. Nếu có thể vượt qua 100%, chứng tỏ hắn đã vượt qua bản thân rồi.”
“Còn đối với Hứa Cảnh Minh, kỹ năng chiến đấu và tốc độ của hắn đều tiến bộ rất nhanh.”
Chu cục trưởng nói: “Chỉ sau vài ngày đột phá cấp độ thứ ba của thương pháp, chỉ số đã đạt mức hơn 30% rồi.”
“Một người có thiên phú thân thể cực cao, một người có thiên phú kỹ năng chiến đấu cực cao?”
Vương giáo sư cười nói: “Trận đấu này thú vị rồi đây.”
Bàng Trạch ở bên cạnh nói: “Năm đó, tôi đã xem qua trận đấu ở hiện thực của Hứa Cảnh Minh, chỉ cảm thấy thương pháp của cậu ta rất linh hoạt, sau đó còn để cho con trai của tôi bái cậu ta làm sư phụ, học thương pháp của cậu ta ba năm trời.”
“Ánh mắt của anh Bàng, quả thật không tầm thường.”
Vương giáo sư hỏi: “Bây giờ thực lực của con trai anh thế nào?”
“Ha ha…”
Bàng Trạch nở nụ cười: “Trong giải đấu cúp Hỏa Chủng lần này, đội trưởng Chiến đội Khai Tâm chính là con trai tôi.”
“Chiến đội Khai Tâm?”
Vương giáo sư cười gật đầu: “Nếu có thể đăng ký tham gia giải đấu cúp Hỏa Chủng thì trình độ cũng đã đạt tới cấp thần, cậu ấy cũng được xem là cao thủ cấp thần của quốc gia chúng ta rồi, quả là không tồi. Nếu tiếp tục phấn đấu, tôi tin chắc cậu ấy sẽ có thể đột phá được tầng kia.”
“Tôi cũng hi vọng vậy, nhưng con đường này quá khó khăn rồi.”
Bàng Trạch than thở: “Hứa Cảnh Minh và Phương Ngu đỉnh cấp như vậy, tôi tin bọn họ sẽ suôn sẻ vượt qua tầng kia. Nhưng với con trai tôi, nếu nó mà đột phá trong vòng năm mươi năm, tôi thật sự phải cảm ơn trời đất.”
“Đừng coi thường con trai của anh.”
Chu cục trưởng nói.
Ba người vừa nói chuyện, vừa xem trực tiếp.
Trận đấu bắt đầu!


Hiện giờ có vô số người đang theo dõi trận đấu, cho dù là cán bộ quốc gia, hay là nhân dân bình thường, hay là những cao thủ như đám Hứa Cảnh Minh, tất cả mọi người đều cẩn thận quan sát từng trận đấu. Đây là trận chiến giữa các chiến đội mạnh nhất của Trung Quốc hiện nay.
Trận đầu, Đội lão niên Liễu Hải và Chiến đội Thiên Âm.
Chiến đội Thiên Âm, mặc dù có Thần Tiễn Thủ Trang Tử Ngữ, có Ngu Thành, Ngô Trại, Trương Khiêm và những cao thủ khác. Nhưng đến khi đội trưởng của Đội lão niên Liễu Hải ra tay, cục diện trận đấu đã nghiêng về một phía.
Đội lão niên Liễu Hải chiến thắng, trở thành đội đầu tiên tiến vào vòng bán kết.
Trận thứ hai, chiến đội Lôi Vân Phòng vs Chiến đội Vân Sơn.
Tuy chiến đội Vân Sơn cực ký ưu tú, Hoắc Thanh Sơn, Thường Thanh Bằng phối hợp với nhau cũng vô cùng tốt, nhưng vẫn chưa có ai đột phá đến tầng thứ ba. Khi đối mặt với Chiến đội Lôi Vân Phóng… bọn họ đều bị một thanh đao của tiền bối Lôi Vân Phóng quét sạch .
Chiến đội Lôi Vân Phòng, trở thành đội thứ hai tiến vào vòng bán kết.
“Thật đúng là không có gì phải bất ngờ cả, sư phụ và tiền bối đã chiến thắng một cách dễ dàng.”
Dương Thanh Thước tán thưởng.
“Đối thủ của bọn họ đều chưa đột phá đến tầng thứ ba.”
Hứa Cảnh Minh xem trận đấu, nói: “Đối với sư phụ và tiền bối mà nói, một chút uy hiếp cũng không có.”
Trận đấu thứ ba, Chiến đội Tiên Tư với Chiến đội Thuẫn Phủ.
Chiến đội Thuẫn Phủ có Hùng Thiên Sơn đã đột phá đến tầng thứ ba, nhưng dù sao thời gian đột phá quá ngắn, phương pháp tiến hóa vẫn chưa kịp đột phá đến tầng cao hơn! Nên khi đối mặt với Chiến đội Tiên Tư, cục diện trận đấu cũng là nghiêng về một phia. Chiến đội Thuẫn Phủ bị song kiếm của Trương Thanh quét sạch.
“Trận đấu thứ ba đã kết thúc.”
Lê Miểu Miểu có chút khẩn trương: “Bây giờ là lúc đội chúng ta đối mặt với chiến đội Phương Ngu.”
“Liều mạng.”
Dương Thanh Thước cắn răng.
“Xử lý hết bọn họ.”
Lưu Xung Viễn cũng nói.
Vương Di duy trì im lặng, nhưng trạng thái chiến đấu đã lên đến đỉnh điểm từ lâu, cô có thể đại khai sát giới bất cứ lúc nào.
“Sẵn sàng vào trận.”
Hứa Cảnh Minh nhìn tin thông báo từ hệ thống rồi đứng dậy ngay lập tức.
============
Tiểu nữ cầu Nguyệt Phiếu, cầu Donate :”>
Bạn cần đăng nhập để bình luận