Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 464: (Phần 4) Cưỡi ngựa nhậm chức (3)

“Đội chúng ta có hai phó đội trưởng, ba mươi cảnh vệ Huyết Vũ phổ thông, hôm nay tất cả đều tụ họp ở đây.” Trương Khả hào hứng nói.
“Đội trưởng, đây là tấm lòng của các huynh đệ.” Một đội phó khác có tên Tiền Diêm, một nam tử nhìn có vẻ hiền hòa, kính cẩn đưa một tờ ngân phiếu cho Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh nhìn lướt qua, ngân phiếu trị giá năm mươi lượng! Mà lại là miễn ‘văn tự mật’. Chỉ cần có ngân phiếu miễn ‘văn tự mật’ trong tay, mặc kệ là nằm trong tay ai đi chăng nữa, người đó đều có quyền đem đi trao đổi! Hơn nữa, ngân phiếu miễn ‘văn tự mật’ cũng có thể được sử dụng như tiền mặt.
Tuy nhiên, những người giàu chân chính vẫn sẽ sử dụng văn tự mật để an toàn.
“Đội trưởng, đây là tấm lòng của các cảnh vệ phụ trợ.”
Trương Khả cũng lấy ra ngân phiếu miễn ‘văn tự mật’ năm mươi lượng: “Đội chúng ta phụ trách hơn một trăm cảnh vệ phụ trợ, tất cả bọn họ đều có chức trách riêng, cần phải tuần tra khu vực thuộc quyền hạn của mình. Vì thế, ta giúp họ chuyển tấm lòng đến ngài.”
“Mọi người có lòng rồi.” Hứa Cảnh Minh gật đầu, cất hai tấm ngân phiếu vào trong ngực áo.
Nghiêm túc mà nói.
Khi trở thành đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ, hắn sẽ quản lý một khu vực rộng lớn, thủ hạ dưới trướng bao gồm 32 cảnh vệ Huyết Vũ và 165 cảnh vệ phụ trợ!
“Sau này, mọi người nên làm thế nào, thì cứ tiếp tục làm như thế ấy.”
Hứa Cảnh Minh nhìn đội vệ binh Huyết Vũ, nói: “Các ngươi ở trong đội của ta, nếu có gì cứ nói, không cần e ngại! Chỉ cần hành sự trong quyền hạn, các ngươi không cần phải sợ, cũng không cần phải mềm lòng, mọi chuyện đều có ta.”
Phí Thanh cũng dặn dò Hứa Cảnh Mình không nên làm mất mặt mình.
Khi làm việc đương nhiên không thể mềm lòng!
“Rõ, đội trưởng.”
Tinh thần của những cảnh vệ Huyết Vũ đột nhiên tăng lên, đây chính là vị đội trưởng mà bọn họ mong muốn! Nếu đội trưởng mềm yếu, họ càng không thể đứng vững.


Sau khi uống trà buổi sáng, Hứa Cảnh Minh dẫn theo hai đội phó đi dạo quanh khu vực trong quyền hạn.
“Thực ra, nhiệm vụ của đội vệ binh Huyết Vũ chúng ta, nói nhẹ thì rất nhẹ, nói nặng thì cũng có chút nặng.”
Trương Khả giới thiệu: “Chúng ta phụ trách hơn hai vạn hộ trong khu vực, cho nên có rất nhiều vấn đề vụn vặt phát sinh, những việc đó đều do các vệ binh phụ trợ đi xử lý. Đến khi có việc lớn… liền cần vệ binh Huyết Vũ chúng ta ra mặt.”
“Ví dụ như đạo chích hoặc loạn tặc xuất hiện, hay các bang phái đánh chém hỗn loạn, chúng ta đều phải ra tay trấn áp.”
Trương Khả nói: “Các huynh đệ của chúng ta được phân rải rác tới những khu vực trọng yếu để giám sát những vấn đề quan trọng. Chúng ta cần để ý kỹ tất cả, bao gồm hoàng thân quốc thích, văn võ bá quan, hào môn đại tộc, đến cả những bang phái lớn mạnh!”
“Tất nhiên, khu vực quản lý của chúng ta cũng chỉ có vỏn vẹn ba quan viên, hai hào môn đại tộc, còn đám bang phái giang hồ cũng không đáng nhắc tới. Nhân tiện, có một tông phái là ‘Tinh Kiếm môn’ , chúng ta cũng nên tập trung theo dõi.”
“Đương nhiên, hôm nay bọn họ đều sẽ tới dâng quà gặp mặt!”
Trương Khả chế nhạo nói: “Trong toàn bộ Đế Đô này, chỉ có một số hào môn đại tộc đứng đầu là chúng ta không thể động vào, một số vương gia quyền hành lớn cũng không thể động tới… Hầu hết các quan viên hay gia tộc còn lại, bọn họ nhìn thấy chúng ta đều phải run lẩy bẩy. Kẻ nào chọc giận vệ binh Huyết Vũ, nhẹ thì ăn cơm tù vài ngày, nặng thì tan nhà nát cửa.
“Đừng nói khó nghe như vậy.”
Tiền Diêm cười hiền hòa nói: “Hòa khí sinh lộc, hòa khí sinh lộc.”
“Nhưng chúng ta cũng phải cầm đao trong tay, vậy thì những hào môn đại tộc kia mới có thể giữ hòa khí được.”
Trương Khả khinh thường: “Đội trưởng, chúng ta cũng cần phải cẩn thận một số thế lực ở Đế Đô này. Nếu chọc phải bọn họ, khả năng cao sẽ không yên bình mà về được đến nhà. Sống không thấy người, chết không thấy xác.”
Trương Khả giải thích chi tiết nhiều vấn đề, cũng giải thích một số quy tắc ngầm.
Hứa Cảnh Minh chăm chú nghe và đối chiếu với những thông tin thu thập được trên mạng thế giới ảo, càng thêm hiểu rõ hơn về toàn bộ Đế Đô.
Đúng lúc này, một đám trẻ con hào môn đại tộc cưỡi ngựa đi dạo trong thành, người đi đường nhìn thấy đều tránh đi.
“Hả?”
Đám trẻ con hào môn đại tộc nhìn thấy ba người ở đằng xa.
Trương Khả và Tiền Diêm đều là đội phó của đội vệ binh Huyết Vũ. Bọn họ rất nổi danh ở quanh đây, họ dẫn theo người kia, có lẽ người đó có địa vị cao hơn.
“Đó là vệ binh Huyết Vũ.”
“Phía trước là vệ binh Huyết Vũ.” Đám trẻ con hào môn đại tộc này sợ hãi đến mức lập tức hãm ngựa, ngoan ngoãn đi vào lề đường.
Đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ, chỉ cần có đủ lý do, hắn có thể trực tiếp bắt người từ ‘ngũ phẩm trở xuống’! Có lẽ bậc cha chú của đám trẻ con hào môn đại tộc này đều nắm giữ chức quan. Nhưng hầu hết bọn họ đều là bạch thân, nếu bị vệ binh Huyết Vũ bắt lại, nếu bọn họ không chết thì cũng sẽ bị rơi một lớp da.
Hứa Cảnh Minh cùng hai người đội phó đi giữa đường phố, nhìn đám trẻ con ngoan ngoãn tránh sang một bên đường, hắn càng cảm thấy sức uy hiếp của vệ binh Huyết Vũ.
“Vệ binh Huyết Vũ này… thực sự có quyền lực ở Đế Đô.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
“Đội trưởng, chúng ta đi dạo một vòng.”
Trương Khả cười nói: “Chờ thêm lát nữa, đội trưởng sẽ phải nhận tiền đến mỏi tay.”
“Đội trưởng vừa mới nhậm chức, đương nhiên bọn họ sẽ không thể thiếu được lễ gặp mặt. Ta sẽ giúp đội trưởng nhìn chằm chằm, nếu thiếu sót, nhất định ta sẽ khiến bọn họ phải phun ra gấp mười lần.” Tiền Diêm nói bằng ngữ điệu hiền hòa, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận