Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 452: (Phần 4) Hai tháng (3)

La Bách Xuyên nói.
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn hai người bạn đồng hành.
Chết nhiều người như vậy, La Bách Xuyên và Khâu Đồng vẫn có thể sống sót, thật đúng là mạng lớn.
Đó có thể là lý do mà cả hai được giao phó theo sát tiểu thư Phí Tâm Lan, đại tiểu thư là người được bảo vệ nhiều nhất ở đây.
“Từ khi khởi hành từ thành Lan Nguyệt, tháng đầu tiên tương đối dễ dàng, nhưng tháng sau khó hơn nhiều.”
Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Đối với Khâu Đồng muội và La huynh mà nói, tháng thứ hai quả thực rất khó khăn và nguy hiểm. Nhưng đối với mình, hiệu quả luyện tập thương pháp và khiên pháp trong tháng thứ hai này đã tăng lên đáng kể.”
“Khiên pháp của mình tăng lên rất nhiều, thậm chí bị áp lực vây công, mình ngộ ra con đường “Luỹ Thổ” (mặt đất) trong khiên pháp, từ đó nhập môn ‘quyển Định Sơn’.”
Tư tưởng tương thông, có thể sử dụng các loại vũ khí khác nhau.
Mỗi khi thi triển khiên pháp, rõ ràng dễ dàng hơn để phù hợp với “quyển Định Sơn”, nhận ra cách xây dựng con đường mặt đất. Sau khi đột phá khiên pháp, hắn lại tiếp tục tu luyện thương pháp, cũng rất nhanh nhập môn “quyển Định Sơn”. Kể từ đó, hắn đã nhập môn ba quyển trong năm quyển thương pháp.
Con đường mặt đất, chính là bắt nguồn từ cái không quan trọng.
Đất nhưng lại có thể xây thành, trở thành ngọn núi cao chót vót! Tuy nhiên, ngọn núi dù hùng vĩ đến đâu cũng được cấu tạo bởi những mảnh đất và đá.
Dù là khiên pháp hay thương pháp, mỗi chiêu thức đều cần phải được thực hiện vững chắc, khi độ vững chắc đạt đến một mức độ nhất định, mọi chiêu thức sẽ tự nhiên được tích hợp, sẽ không có sơ hở. Việc phòng hộ bằng khiên pháp cũng khiến kẻ địch không có lỗ hở để trốn thoát.
“Ước tính vài ngày nữa Miểu Miểu sẽ sinh con.” Hứa Cảnh Minh đang ăn, hắn lại nghĩ đến vợ mình.
Lê Miểu Miểu sắp sinh.
Sắp trở thành cha, đương nhiên ngày nào Hứa Cảnh Minh cũng đều lo lắng! Mỗi ngày, đến lúc đi ngủ ở thế giới Huyết Vũ, hắn đều dùng chế độ treo máy thông minh để dành thời gian chăm sóc Lê Miểu Miểu.

...
Phí lão gia cũng đang ngồi trên vải mềm, ăn bánh ngọt tinh xảo, mắt nhìn về phương Bắc. Mặc dù đội hộ vệ bị tổn thất nặng nề, thậm chí khi ở thành Thiết Chung, bọn họ bổ sung thêm nhóm cao thủ vệ binh Huyết Vũ. Tuy nhiên, hai người Phí lão gia và đại tiểu thư Phí gia đều bị dọa cho kinh hãi, cũng may vẫn không bị thương.
“Ngày mai chúng ta sẽ đến đế đô.”
Phí lão gia thở dài: “Mặc dù chặng đường xá khó khăn, nhưng có thể đến được nơi đó an toàn, ta thực sự phải cảm ơn trời đất.”
“Mấy ngày trước, đại nhân đã trở lại đế đô báo cáo công việc.”
Ông lão tóc bạc nói: “Đại nhân chọn thời gian gần đây nhất để trở lại đế đô báo cáo công việc, chính là để có cơ hội gặp gỡ lão gia và tiểu thư một chút.”
“Con ta có lòng rồi.”
Phí lão gia cũng đang rất mong được gặp lại người con trai đã lâu chưa gặp.

...
Thế giới Huyết Vũ, Đế Đô.
Trên một chiếc thuyền hoa khổng lồ, đêm nay chỉ có một vị khách quý.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà, một nam tử gầy gò, để ria mép, mặc một chiếc áo choàng mềm mại, ngồi khoanh chân trên ghế chủ tọa, thoải mái uống rượu. Bên cạnh chỉ có một ông lão tóc hoa râm, ông lão khoanh chân ngồi đó, hơi thở hoàn toàn thu lại.
“Tính toán thời gian, đêm nay, người của Hắc Liên tông nên gặp người nhà của Phí đại nhân rồi.”
Người đàn ông gầy gò vuốt râu, trong mắt tràn đầy chờ mong: “Ta thật sự rất mong đợi, Phí đại nhân khi biết hai người thân của hắn chết đi cùng lúc sẽ có biểu cảm gì. Biểu cảm đó chắc chắn sẽ rất đặc sắc, thú vị!”
Ông lão im lặng, không nói lời nào.
“Liễu sư, ngài có nghĩ rằng ta đã quá đáng rồi không?” Người đàn ông gầy gò nhìn ông già tóc hoa râm.
“Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, những người do Hắc Liên tông phái tới đủ mạnh để ăn tươi nuốt sống người nhà của Phí đại nhân. Đó là chuyện đương nhiên.”
Lão già tóc hoa râm nói: “Không có gì là quá đáng cả.”
Người đàn ông gầy gò cười nói: “Ta thực sự ghen tị với Liễu sư, bất kể lúc nào, ở đâu, bất kể chuyện gì xảy ra, ngài đều có thể bình tĩnh như núi.”
“Vương gia đến để tu tâm, muốn võ công cao cường, trước tiên phải có bản lĩnh vững vàng.”
Lão già tóc hoa râm nói: “Tâm lực không đủ, làm sao có thể khống chế thân thể được hoàn hảo?”
“Ta không làm được.”
Người đàn ông thon gầy lắc đầu: “Ta đã luyện tập rất nhiều năm, bái rất nhiều danh sư, ngay cả có Liễu sư đây chỉ dạy, ta cũng chỉ dừng lại ở cấp ba.”
“Mà trên đời này, không chỉ võ thuật, còn có rất nhiều điều thú vị khác. Đời người ngắn ngủi trăm năm, nên tự nhiên phải kiếm chuyện thú vị hơn để làm.”
Ánh mắt người đàn ông gầy gò trở nên kỳ dị, hắn uống cạn ly rượu.
Rõ ràng là bao trọn thuyền hoa, nhưng lại cho tất cả các mỹ nhân lui xuống, đây chính là sự tùy hứng của ‘Kỳ vương’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận