Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1223: (Phần 10) Công pháp luyện thể bản lậu (1)

“Oa.”
“Đây là có chuyện gì?”
“Tai nạn máy bay sao?”
Lúc này, những người trong công viên mới kinh ngạc hô lên.
Phương tiện giao thông thường thấy nhất của bảy quốc gia Nhân tộc là máy bay cỡ nhỏ, tương tự như những chiếc ô tô đời đầu từng vô cùng phổ biến ở Trái Đất. Với số lượng máy bay khổng lồ như vậy, nội bộ Nhân tộc đương nhiên sẽ xuất hiện một ít sự cố liên quan đến nó.
Đối với vụ việc Hứa Cảnh Minh dùng một chân đá văng chiếc máy bay đang di chuyển với tốc độ âm thanh sang một bên, mọi người cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Bởi lẽ bọn họ cũng đã thấy qua những cảnh tượng khủng bố gấp mười gấp trăm lần ở trên mạng. Trong khoang điều khiển máy bay đã đổ nát, phi công nhìn xuyên qua kính chắn gió, thấy được Hứa Cảnh Minh ở xa xa, không khỏi cảm thấy lạnh lẽo trong lòng: “Không hay rồi, đứa con trai Cảnh Minh của mục tiêu là một võ sĩ cấp 15.
Thực lực võ đạo càng ngày càng gia tăng, cơ thể cũng sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, thậm chí còn dẻo dai hơn cả cao su, cũng như có thể bộc phát lực lượng vô cùng khủng bố.
Nếu nói, võ sĩ truyền thuyết cấp 20 có thể dễ dàng ném một chiếc xe tải lớn nặng hàng trăm tấn lên độ cao hàng chục mét như một món đồ chơi, có thể làm sụp đổ một tòa nhà chọc trời chỉ với một cú đấm, thì một võ sĩ cấp 15 hiển nhiên có thể đá văng một máy bay như đá quả bóng! Mặc dù khi va đập với máy bay, võ sĩ cấp 15 cùng lắm cảm thấy có chút đau, nhưng sẽ không bị thương rõ rệt.
Vì lẽ đó, Hứa Cảnh Minh thi triển thực lực rất phù hợp với tiêu chuẩn cấp 15.
Chỉ là tốc độ lao tới vừa rồi quá nhanh! Từ khu dân cư nhỏ đến công viên cũng chỉ mất một giây đồng hồ, đây là sơ hở duy nhất. Nhưng dưới màn đêm đen kịt, không ai có thể nhìn rõ. “Cảnh Minh. Hai vợ chồng Cảnh Ngọc Long và Viên Ngọc sống sót sau tai nạn, cũng đã đi tới.
“Cảnh Minh thiếu gia. Hai vệ sĩ cao to cũng vội vàng chạy tới. Hai người này đều là võ sĩ có thực lực cấp 10, cũng được xem như là cao thủ so với những người có thực lực cấp 1 cấp 2 trong toàn bộ xã hội. Nhưng nếu như bị chiếc máy bay vừa rồi đâm vào, thì bọn họ không chết cũng sẽ trọng thương.
Hai vệ sĩ đều rất kính sợ Hứa Cảnh Minh! Hắn còn trẻ tuổi mà đã đạt đến cấp 15, tuy rằng càng về sau càng khó khăn, nhưng vẫn có hi vọng đạt đến cấp 18 trong đời này, hiển nhiên có thể được xưng là đại sư võ đạo, thậm chí khả năng đánh sâu vào cảnh giới truyền thuyết.
“Ta cũng chỉ tản bộ ở công viên, vừa lúc thấy được máy bay mất khống chế” Hứa Cảnh Minh nhíu mày: “Chiếc máy bay mất khống chế này có chút kỳ lạ, nó không bị đụng phải bất kỳ chướng ngại vật gì, thế mà lại đột nhiên mất khống chế, vừa lúc nhắm vào vị trí của cha mẹ “Cảnh Minh, ngươi có ý gì?” Cảnh Ngọc Long, Viên Ngọc giật mình.
“Để con đi hỏi chuyện tên phi công kia” Hứa Cảnh Minh nhảy lên, vẽ ra một đường cong giữa không trung, vượt qua bảy tám chục mét rồi đáp xuống bên cạnh máy bay rách nát đang nửa nổi nửa chìm trên mặt hồ. “Cứu mạng, cứu mạng” Phi công bị mắc kẹt ở bên trong máy bay, mặc dù hắn ta bê bết máu me khắp miệng mũi, nhưng vẫn còn sống khỏe như cũ.
Phi công âm thầm than khổ: “Dựa theo thông tin tình báo trong tay mình, vợ chồng Cảnh Ngọc Long và con trai Cảnh Minh không ở chung với nhau! Mà người này cũng không có thói quen tản bộ ở công viên, hắn làm sao có thể xuất hiện trùng hợp như vậy được?”
“Ta dốc hết sức lực để đá văng máy bay lên không trung, tạo ra lực va đập mãnh liệt như vậy… Vậy mà ngươi vẫn sống được?” Giọng nói băng lãnh của Hứa Cảnh Minh truyền tới, hắn vươn tay bẻ gãy khối kim loại vặn vẹo bỗng trở nên rất mềm dẻo, sau đó túm phi công ra bên ngoài!
Hứa Cảnh Minh xách theo phi công phi thân tới bên bờ, rồi ném đối phương xuống đất.
Một đám người xung quanh đứng nhìn từ xa.
“Võ sĩ cấp mấy?” Hứa Cảnh Minh lạnh giọng.
“Cấp 9” Phi công không dám nói dối, nở nụ cười lấy lòng. “Trong tình huống không va đập với bất kỳ chướng ngại vật gì, máy bay sẽ đột nhiên mất khống chế sao? Hơn nữa còn nhắm thẳng vào người đi bộ ở bên dưới sao?” Hứa Cảnh Minh nhìn hắn ta: “Mà ngươi còn là võ sĩ cấp 9, có thể phản ứng nhạy bén, tùy tiện thay đổi phương hướng, hiển nhiên sẽ dễ dàng né tránh được người đi bộ.
“Máy bay hỏng nặng rồi, hoàn toàn mất khống chế, cần điều khiển cũng bị vô hiệu hoá. Tên phi công có diện mạo hàm hậu nỗ lực giải thích.
“Đinh!”
Cảnh Ngọc Long nhấn đồng hồ đeo tay, quét diện mạo của người trung niên hàm hậu. Ngay sau đó, một đoạn thông tin nhanh chóng hiện ra trên màn hình đồng hồ, Cảnh Ngọc Long đọc xong, liền biến đổi sắc mặt. “Hãn Mịch ở tại khu Đông Tứ, là “công nhân quét đường” khá nổi tiếng trong giang hồ? Cảnh Ngọc Long mũm mĩm tràn đầy tức giận: “Ngươi cho rằng, Cảnh gia ta không tra được thân phận của ngươi sao?”
Sau khi con trai trưởng thành vô cùng ưu tú, Cảnh Ngọc Long cũng nước lên thì thuyền lên, có nhiều tiếng nói trong gia tộc, vậy nên ông ta có thể dễ dàng điều tra thân phận một người.
Người đàn ông hàm hậu “Hãn Mịch” lập tức lộ vẻ tuyệt vọng.
“Công nhân quét đường?” Hứa Cảnh Minh trầm mặt, trị an của thế giới này rất kém cỏi, bang phái đạo tặc đông đúc. Người gọi là công nhân quét đường… Chính là một sát thủ, chuyên môn thực hiện những công việc bẩn thỉu!
“Con trai, con cứ giao người này cho ta! Ta muốn xem thử, rốt cuộc là ai muốn giết chúng ta. Trong mắt Cảnh Ngọc Long cũng lộ ra tia hung ác.
1062 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận