Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1170: (Phần 10) Hiến tế Thâm Uyên (2)

“Bắt đầu thôi”
Ngu Phương Đà đứng tại vị trí trung tâm, rót lực lượng tự thân vào trong trận đồ hiến tế đã được phác họa rõ ràng từ trước.
Những đường vân chằng chịt chi chít của trận đồ trải rộng khắp tất cả các chỗ của không gian độc lập này, và sau khi được kích phát bởi lực lượng, thì nó bắt đầu hiện ra các tầng lớp khác nhau.
“Đến đi” Những sinh mệnh Cao Duy bị trói chặt trên cây cột bỗng nhiên cảm nhận được sự xuất hiện của một cỗ khí tức khủng khiếp, cũng như phát hiện ra một vòng xoáy hắc ám xuất hiện bên trên trận đồ hiến tế. Ngay sau đó, lực lượng của mỗi một sinh mệnh Cao Duy bị kéo ra khỏi thân thể của bọn hắn, bao gồm cả ý thức tâm linh ở bên trong, cho đến lông tóc da vảy ở bên ngoài, tất cả đều không ngừng bị hút về phía vòng xoáy hắc ám kia.
“Ngu Phương Đà, ngươi rốt cuộc cũng sẽ phải mất mạng vì sự ăn mòn của Thâm Uyên mà thôi!”
“Không bao lâu nữa đâu, ngươi sống không còn bao lâu nữa đâu”
Những sinh mệnh Cao Duy này mắng chửi trong uất hận, cơ thể của bọn hắn cũng dần dần trở nên vặn vẹo méo mó, sau đó tan biến thành tro bụi.
Trong vòng chưa đầy năm phút, tất cả bọn họ đều bị hấp thụ sạch sẽ, chỉ còn sót lại mười bảy nắm tro tàn.
Ý thức của Ngu Phương Đà dường như được kết nối với Thâm Uyên.
“Thâm Uyên vĩ đại, ta cần vận dụng nhân quả để giết chết một sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh đi theo con đường Tâm Giới.” Ngu Phương Đà nói ra nguyện vọng của mình.
Xoạt!
Bỗng nhiên, một trang giấy ố vàng nhẹ nhàng rơi xuống từ phía bên trên vòng xoáy hắc ám. Ngu Phương Đà vươn bàn tay lông lá xồm xàm của mình về phía trước để nhận lấy tờ giấy này, hắn nhìn những đường vẽ hoa văn chi chít trên mặt giấy, liền hài lòng cười nói: “Ca ngợi Thâm Uyên, Thâm Uyên mãi mãi vĩ đại và công bằng”
“Dám hủy hoại vật thể ý thức của ta, thậm chí còn cướp đoạt bảo vật của ta, ngươi định ngồi lên đầu ta ư?” Ánh mắt Ngu Phương Đà trở nên lạnh lùng như băng tuyết: “Vậy thì ta sẽ cho ngươi biết cái giá của việc ức hiếp ta Ngu Phương Đà đứng đó, siết chặt tờ giấy trong lòng bàn tay.
“Bùm”
Hắn dung nhập lực lượng của chính mình vào trong tờ giấy này, bắt đầu kích phát từng đường vân trên bề mặt của nó.
“Tại sao nhân quả giữa ta và hắn lại mỏng yếu như thế này nhỉ?” Ngu Phương Đà cũng không quá am hiểu con đường Nhân Quả, phải nhờ vào tờ giấy này thì mới có thể miễn cưỡng cảm nhận được mối liên hệ mơ hồ giữa bản thân mình với tiểu tặc thuộc con đường Tâm Giới kia.
“Nhân quả đôi bên yếu ớt, thì đồng nghĩa với việc ta có thể tiến hành tấn công giết chết hắn ngay tức khắc.
Ngu Phương Đà duỗi một ngón tay xuống tờ giấy, để cho một lượng máu rất lớn ở đầu ngón tay chảy ra, ùng ục thấm vào bên trong tờ giấy. Tờ giấy liên tục uống hết chỗ máu đó của Ngu Phương Đà, cho đến khi nó hoàn toàn no bụng, thì hắn ta cũng có vẻ tương đối mỏi mệt.
Không có cách nào khác, Ngu Phương Đà không am hiểu thủ đoạn công kích bằng nhân quả, cho nên chỉ có thể mượn nhờ ngoại vật.
“Đi đi, giết chết hắn đi” Ngu Phương Đà lập tức kích phát toàn bộ lực lượng của tờ giấy. Bùm, trang giấy nhanh chóng hóa thành tro bụi, hoá thành một cỗ lực lượng bí ẩn men theo nhân quả mơ hồ, sau đó biến mất không còn tăm tích trong nháy mắt.
Con đường Nhân Quả, vừa mênh mông rộng lớn vừa phức tạp vô ngần.
Con đường Tâm Giới, cũng tương tự như vậy.
“Nếu như mình đụng phải cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng vừa đi theo con đường Tâm Giới, đồng thời cũng am hiểu cả con đường Nhân Quả, thì tất cả phân thân của mình có thể sẽ bị diệt sạch” Hứa Cảnh Minh mang theo Lao Tù Thời Không, gấp rút tiến về nhiều mảnh cương vực khác nhau để tiến hành thí nghiệm quan sát sinh tồn. Hắn hành sự vô cùng cẩn thận, kết giao bạn bè khắp nơi. Ngay cả khi bị bức ép rời đi, thì hắn sẽ lập tức nhượng bộ.
Số lượng những kẻ khiến cho Hứa Cảnh Minh không nhịn nổi nữa mà phải ra tay, thì có lẽ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay!
Hơn nữa, hắn còn phải xác định được đối phương không am hiểu con đường Tâm Giới, cũng không am hiểu con đường Nhân Quả.
“Một tên sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng mà không am hiểu cả hai con dường này làm sao có khả năng uy hiếp ta?” Hứa Cảnh Minh vẫn có tự tin vào thực lực tự thân.
Tuy nhiên, tại thời điểm này, một luồng lực lượng thần bí lần theo nhân quả mơ hồ bỗng truyền đến. Môn truyền thừa “Ngọn Lửa Hồng Liên” có tác dụng cắt đứt nhân quả, cho dù là Ngọn Lửa Tịnh Liên cảnh giới Cửu Diệp cũng đủ để suy yếu phần lớn nhân quả, vậy nên cỗ lực lượng nhân quả thần bí kia đã tiêu hao hết chín phần trong qúa trình truyền tải rồi.
“Phù phù phù phù phù phù…
Gần như là đồng thời.
Hơn một trăm phân thân của Hứa Cảnh Minh rải rác ở khắp các mảnh cương vực khác nhau đều bị bị tập kích bởi một lực lượng thần bí trong cùng một lúc.
“A.”
“Đây là…”
“Không được!”
Chân thân ẩn náu khắp mọi nơi cũng khó lòng trốn tránh lực lượng thần bí này, cuối cùng đều bị tiêu diệt hoàn toàn. Ngay cả chân thân đang mang theo Lao Tù Thời Không đi đến các mảnh cương vực khác nhau cũng bị chôn vùi trong quá trình di chuyển, để lại Lao Tù Thời Không lơ lửng tại chỗ.
1154 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận