Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 84: Đồng đội của Hứa Cảnh Minh (2)

Hứa Cảnh Minh nói: “Đừng để ý đến những thành tích trong quá khứ.”
“Được.”
Lưu Xung Viễn khẽ gật đầu.
“Được rồi, cứ quyết định như vậy nhé?”
Hứa Cảnh Minh nhìn hắn ta.
“Nếu các cậu không chê bỏ tôi, vậy tôi sẽ lập tức gia nhập.”
Lưu Xung Viễn nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
“Yên tâm đi, Đại Hùng, tôi tin tưởng thực lực của anh.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Sau khi tắt máy, tinh thần Lưu Xung Viễn cũng phấn chấn hơn: “Đồng đội đều rất lợi hại, mình càng phải cố gắng thêm rồi.”
Vốn cho rằng nửa đời sau sẽ chỉ ở Bộ thể thao dẫn dắt người mới, ai ngờ sự xuất hiện của thế giới ảo đã cho Lưu Xung Viễn có cơ hội giơ tấm khiên lên lần nữa, bắt đầu chinh chiến võ đạo.
Hiện giờ, Hứa Cảnh Minh, Hành Phương, Dương Thanh Thước, đều là tuyển thủ thiên tài của đội tuyển quốc gia của Trung Quốc. Ba người bọn họ mời hắn vào nhóm, cũng khiến cho Lưu Xung Viễn tràn ngập ý chí chiến đấu rồi.
Hắn ta càng phải cố gắng, để không kéo chân của đồng đội!
Buổi tối, Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu ăn cơm cùng nhau.
“Đã chọn xong đội ngũ nhanh như vậy sao?”
Lê Miểu Miểu kinh ngạc nói: “Thời gian đăng ký giải đấu là vào cuối tháng! Còn hơn hai mươi ngày đấy, thế giới ảo này mới bắt đầu một tháng, thực lực của mọi người đều thay đổi rất lớn.”
“Chỉ là lập nhóm thôi, quan trọng là… Tất cả mọi người vui vẻ, cùng nhau phấn đấu.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Mà những người anh mời, cũng đều là anh em tốt nhất của anh.”
“Giờ mới có bốn người, còn thiếu một người?”
Lê Miểu Miểu nói.
“Thiếu một Thần Tiễn Thủ.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Với thực lực của Cảnh Minh anh, chắc là có rất nhiều người mời anh, không có Thần Tiễn sao?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
“Đúng là có rất nhiều người mời anh, nhưng anh đều từ chối hết, nói là đã chọn được nhóm rồi.”
Hứa Cảnh Minh nói ra. Dù sao hắn cũng là một trong số những cao thủ cấp Thần đầu tiên của Trung Quốc, hơn nữa còn trẻ tuổi, tiền đồ vô lượng.
“Nhưng trong số những người mời anh, không có Thần Tiễn Thủ lợi hại.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Rất nhiều đấu sĩ, lại thiếu hụt Thần tiễn thủ.”
“Danh sách 36 cao thủ đứng đầu Trung Quốc của Vương Tiên Cô, chỉ có ba người là Thần tiễn thủ.”
Lê Miểu Miểu cũng đồng ý: “ Mỗi Thần Tiễn Thủ đứng đầu đều là những miếng bánh thơm ngọt.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Bỗng có điện thoại gọi tới, Hứa Cảnh Minh ấn nhẹ một cái.
“Tôn Lạp?”
Hứa Cảnh Minh nhìn người đàn ông phía đối diện, Tôn Lạp cũng là đồng đội trong đội tuyển quốc gia, nhưng vì hắn là đội viên tổ hai, nên Hứa Cảnh Minh ít khi tiếp xúc.
“Lão Hứa, giải đấu quốc gia cúp Hoả Chủng tôi tới ôm đùi đây.”
Tôn Lạp cười nói: “Cùng lập đội đi? Bây giờ tôi là một tay cung tiễn.”
“Cung tiễn?”
Hứa Minh Cảnh kinh ngạc: “Cậu ở trong đội tuyển quốc gia, là luyện song đao mà?”
“Tôi có thiên phú ở phương diện cung tiễn, tay khá nhanh, cho anh xem bảng chiến đấu cá nhân của tôi.”
Tôn Lạp cực kỳ chủ động, gửi ảnh chụp màn hình bảng chiến đấu cá nhân tới.
“Tiễn thuật (tài bắn cung), đạt tới cấp hai?”
Hứa Cảnh Minh khen ngợi: “Lợi hại!”
“Thế nào? Cận chiến có thể dùng song đao, viễn chiến có thể dùng cung tiễn, coi như là có thể chứ?”
Tôn Lạp nói.
Hứa Cảnh Minh nghĩ một cái.
Lúc trước Tôn Lạp ở đội hai trong đội tuyển quốc gia, hắn, A Thước, Hành công tử là ở đội một, tuy không quen biết mấy, nhưng cũng không có bất cứ mâu thuẫn gì, dù sao mọi người đều là đồng đội.
“Được thôi, nhóm chúng tôi đang cần một cung thủ.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Thêm một cung thủ là cậu, còn sợ người khác ám sát sao. Bốn người khác trong nhóm, tôi là một, Hành Phương, Dương Thanh Thước, còn có Lưu Xung Viễn, nếu cậu cảm thấy không thành vấn đề, liền quyết định vậy?”
Tôn Lạp vừa nghe, hơi nghi ngờ nói: “Lưu Xung Viễn, chưa từng tham gia cuộc thi Võ Thuật thế giới hả, có phải hơi yếu hơn rồi không? Nếu muốn tìm người khác mạnh hơn hắn ta thì rất dễ.”
Bọn họ cũng quen biết rất nhiều đồng đội trong đội tuyển quốc gia.
“Nói về kỹ năng sử dụng khiên, Đại Hùng cũng không tồi, lúc trước cũng chỉ cách cuộc thi Võ thuật thế giới một chút.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Mà ở trong thế giới ảo, mọi người đều bắt đầu phấn đấu từ đầu, đừng coi thường Đại Hùng.”
“Được thôi, anh là bắp đùi của nhóm, nghe lời anh.”
Tôn Lạp nói: “Tôi tin tưởng anh.”
“Vậy đã quyết định xong rồi?”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Chốt.”
Tôn Lạp gật đầu.
Hứa Cảnh Minh, Hành Phương, Dương Thanh Thước, Lưu Xung Viễn, Tôn Lạp, năm người tạo thành chiến đội’ đặc biệt.
Đối với sự gia nhập của Tôn Lạp, những người khác cũng rất vui vẻ, mặc dù thuật cung tiễn của Tôn Lạp còn hơi kém, nhưng giờ cũng là cấp hai tiêu chuẩn! Nhưng dưới quá trình huấn luyện nâng cao cấp tốc, đợi đến đầu tháng sau, chắc chắn tiễn thuật của hắn sẽ mạnh hơn nữa. Ngoài ra, khả năng chém giết của Tôn Lạp cũng lợi lại, không phải sợ sát thủ!
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận