Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1418: (Phần 12) Chia sẻ cơ duyên (1)

Hơn 800 vị nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, quân chủ Thâm Uyên đều đang quan sát Hứa Cảnh Minh. Vào thời khắc Hứa Cảnh Minh thả ra lượng lớn bảo vật binh khí dể gia trì hòn đảo Vạn Tinh, bọn họ cũng khẽ khàng run rẩy trong lòng.
Tuy rằng bọn họ đã sớm biết Ngô Minh đã thu hoạch được tất cả bảo vật binh khí cảnh giới thứ ba ở vùng đất chung cực! Nhưng tận mắt nhìn thấy, bọn họ vẫn có chút kích thích.
“Các người bái phỏng ta thế này đấy à?” Sau khi bay ra khỏi hòn đảo Vạn Tinh, nhìn thấy 825 bóng dáng trước mắt này, Hứa Cảnh Minh lạnh lùng mở miệng nói: “Không thông qua truyền âm nhân quả, mà trực tiếp quê quán của ta?”
“Đây cũng là sự kính trọng của chúng ta đối với ngươi, Ngô Minh huynh. Bóng dáng sương đen mặc áo bào tro nói.
“Ta cũng có phân thân ở toà thành Vũ Hỏa, nếu các ngươi có chuyện gì, thì có thể bái phỏng ta. ở toà thành Vũ Hỏa, sao phải cực khổ đi đến nơi này làm gì?” Hứa Cảnh Minh nhìn bọn họ.
821 vị cường giả này đang quan sát từng lời nói hành động của Hứa Cảnh Minh.
“Chúng ta đã cùng đến đây rồi, Ngô Minh này còn cương quyết thế sao?”
“Cho dù hắn có được cơ duyên do sự tồn tại chung cực ban thưởng thì thế nào? Sự tồn tại chung cực, cũng đâu thể hạ thấp thân phận xuống đối phó với mấy người nửa bước cảnh giới thứ ba chúng ta. Ha ha, nếu thật sự phải chết trong tay sự tồn tại chung cực, vậy cũng là một cái chết xứng đáng”
“Cơ duyên lớn cỡ nào, thì cũng cần có thời gian dần dần chuyển hóa thành thực lực. Hiện giờ, vùng đất chung cực vừa tan biến, Ngô Minh này vừa có được cơ duyên không bao lâu. Khi đối mặt với sự liên thủ của 825 người hẳn là hiểu rõ tình thế”
chúng ta, hắn Đám cường giả này có chút khinh thường dáng vẻ cương quyết của Hứa Cảnh Minh hiện tại.
“Chúng ta đến nơi này, là do chúng ta đều có thể cảm ứng nhân quả, biết được binh khí cảnh giới thứ ba mà chúng ta đánh mất ở vùng đất chung cực sau cùng đều rơi vào tay của Ngô Minh huynh. Bóng dáng sương đen mặc áo bào tro nói: “Số lượng binh khí cảnh giới thứ ba mà Ngô Minh huynh đang có hiện giờ khó mà đếm hết, còn tổng cộng bảo vật binh khí của 825 người chúng ta cũng chỉ hơn ngàn món! Ta không biết, Ngô Minh có thể đưa trả lại cho nhóm chúng ta không?”
“Việc này chắc hẳn không đáng xá gì đối với Ngô Minh huynh, nhưng lại rất quan trọng đối với chúng ta! Nếu Ngô Minh huynh bằng lòng trả lại, chúng ta hiển nhiên sẽ ghi nhớ phần tình nghĩa này”
825 vị cường giả đều nhìn Hứa Cảnh Minh.
Đảo chủ Đế Long giờ phút này đã lui sang một bên, lờ mờ cảm giác được 825 vị cường giả này đến không có ý tốt: “Không truyền lời báo trước, đã hùng hổ kéo đến hòn đảo Vạn Tinh, vừa mở miệng là trực tiếp yêu cầu Ngô Minh đưa trả bảo vật binh khí. Đây nào phải cách xin lại binh khí! Nếu thật lòng muốn xin, hẳn nên truyền lời trước cho Hứa Cảnh Minh, sau đó lại bàn bạn về chuyện binh khí. Nào có chuyện đuổi tới quê quán của đối phương?”
“Dua trå?”
Hứa Cảnh Minh nhìn bọn họ: “Hơn 800 vị ở đây, nếu không phải là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch thì cũng là quân chủ Thâm Uyên. Hơn nữa, vị nào vị nấy cũng đều có uy danh hiển hách trong phạm vi xung quanh toà thành Vũ Hỏa. Các ngươi cùng nhau đến đây, chỉ vì những binh khí đó thôi?”
“Phải” Bóng dáng sương đen mặc áo bào tro gật đầu: “Binh khí cảnh giới thứ ba thích hợp, vốn dĩ rất khó tìm “Nếu ta trả lại hơn ngàn món binh khí cảnh giới thứ ba cho các ngươi, các ngươi sẽ ngoan ngoãn rời đi đúng không? Các ngươi có thể hứa rằng về sau vĩnh viễn không đến mảnh cương vực Nam Đình 3609 không?” Hứa Cảnh Minh cười như không cười, nhìn xem bọn họ. Tức thì, một cường giả mở miệng: “Ngô Minh huynh, chúng ta khó khăn lắm mới đi đến nơi này. Ngoại trừ muốn lấy binh khí về, chúng ta còn muốn tụ họp hòa thuận, cùng nhau luận đạo với Ngô Minh huynh”
“Đúng, chúng ta đều đã lĩnh hội ký tự thần bí ở vùng đất chung cực kia. Đương nhiên, bàn về mức độ hiểu biết về các ký tự đó, Ngô Minh huynh hoàn toàn bỏ xa chúng ta. Nhưng nếu luận đạo với hơn 800 người chúng ta, thì Ngô Minh huynh ắt hẳn cũng sẽ có được trợ giúp nào đó.
“Con đường tiến hóa gian nan, luận đạo cùng nhau cũng là chuyện có lợi cho tất cả mọi người.
Đám cường giả liên tục mở miệng, thoạt nhìn đều rất nhiệt tình, đều rất thiện chí.
Đảo chủ Đế Long đã lặng lẽ rút lui vào bên trong hòn đảo Vạn Tinh.
“Đảo chủ Đế Long, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?” Viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ, Xích Mông, Mạnh Thiên còn đang ngơ ngác. Bọn họ không biết về sự việc ở vùng đất chung cực, cũng không hiểu rõ ý đồ của đám cường giả này, chỉ cảm thấy người đến không có ý tốt.
“Ngô Minh đã nhận được cơ duyên to lớn từ sự tồn tại chung cực. Đảo chủ Đế Long nghiêm túc truyền âm:
“Hơn 800 vị nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch và quân chủ Thâm Uyên này nói rằng muốn cùng nhau luận đạo với Ngô Minh huynh, nhưng cư nhiên là ép buộc Ngô Minh huynh chia sẻ cơ duyên.
“Cái gì?” Đám người viện trưởng đều ý thức được có điều gì đó không ổn..
“Vì cơ duyên trở thành cảnh giới thứ ba, bọn họ sẽ làm bất cứ điều gì. Đảo chủ Đế Long hơi lo lắng.
“Hơn 800 vị cường giả liên thủ với nhau như vậy, Ngô Minh có phải đang rất nguy hiểm không?” Xích Mông truyền âm hỏi. “Ừm?”
Đảo chủ Đế Long truyền âm nói: “Một chọi một, Ngô Minh có thể thoải mái giết chết một tên nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch. Nhưng vòng vây liên thủ của hơn 800 người? Uy thế như vậy quả thực không thể tưởng tượng được.” Năm người viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ, Xích Mông, Mạnh Thiên đều trở nên căng thẳng. Trong nhận thức của bọn họ, cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch và quân chủ Thâm Uyên đều là sự tồn tại ác mộng.
Hơn 800 cường giả cấp độ như vậy liên thủ với nhau?Bọn họ nhìn ra thế giới bên ngoài, Hứa Cảnh Minh một mình đứng trong hư không, đối đầu trực diện với hơn 800 vị cường giả.
1128 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận