Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1330: (Phần 11) Lửa giận của quân chủ Thâm Uyên (3)

Bên ngoài núi Vũ Hỏa, hư không nơi này đột nhiên bị bóp méo nghiêm trọng, bóng dáng chật vật của Quân chủ Xương Minh lập tức xuất hiện.
“Hắn ta vậy mà trục xuất ta. Quân chủ Xương Minh tức giận không thôi, dù gì thì hắn cũng là một vị quân chủ Thâm Uyên: “Bình thường, mình luôn coi Vũ Xà huynh như là bằng hữu chí giao, cũng không dám không khách khí với hắn ta. Nhưng lần này… mình đã cư trú ở toà thành Vũ Hỏa suốt ba kỷ Thâm Uyên, cho nên mới vội vã nhiều lời vài câu, thế nhưng hắn ta cũng không nể mặt mình, không chút do dự mà trục xuất mình” Hắn ta vô cùng tức giận, thế nhưng lại không có cách nào.
Vũ Xà là một trong những đệ tử thân truyền của Vũ Hỏa Quân, hơn nữa còn một sự tồn tại nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch! Bất kể là về thực lực hay về bối cảnh, Quân chủ Xương Minh cũng không sánh bằng đối phương. “Ta chỉ tha thiết càng được tiến thêm một bước thôi mà! Tiền bối Vũ Hỏa Quân vốn luôn thương hại những kẻ nhỏ yếu, sẵn lòng dạy dỗ đám hậu bối, nhưng lại không muốn gặp mặt ta sao?” Quân chủ Xương Minh nghẹn khuất phẫn nộ. Hắn vốn là một quân chủ Thâm Uyên luôn luôn cao cao tại thượng, nhưng lại phải ăn trái đắng trên núi Vũ Hỏa, thế nên sao có thể không tức giận được chứ?
Cảm xúc nghẹn khuất phẫn nộ mãnh liệt khiến cho ngọn lửa đen tối trong lòng hắn bùng cháy hừng hực, cũng như ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo vài phần.
Quân chủ Xương Minh liếc nhìn xung quanh, đã trông thấy hơn mười ngàn sinh mệnh Cao Duy đang bay về phía núi Vũ Hỏa ở phía xa, và tất cả bọn họ đều đang chuẩn bị lên núi!
“Nếu như chờ đợi suốt ba kỷ Thâm Uyên mà cũng không nhận được gì, vậy thì cũng không cần tiếp tục chờ đợi nữa. Quân chủ Xương Minh hừ lạnh một tiếng, ngay khoảnh khắc tiếp theo, một ngọn lửa vô hình lan tràn bốn phương tám hướng, bao phủ một khu vực rộng lớn xung quanh.
Hơn mười ngàn sinh mệnh Cao Duy ở gần đó chỉ vừa mới phát hiện ngọn lửa vô hình lan đến trong nháy mắt, thì cơ thể bọn họ cũng tự nhiên dâng trào một ngọn lửa kỳ lạ.
“Đây là?”
Hứa Cảnh Minh nằm trong mười ngàn sinh mệnh Cao Duy đó, hắn cũng đang bay về phía núi Vũ Hỏa nguy nga nơi xa, thì đột nhiên nhìn thấy được ngọn lửa màu đen lan về phía mình.
Ngay khi Hứa Cảnh Minh nhìn thấy ngọn lửa này, thì nó lập tức vượt qua giới hạn của khoảng cách, đốt cháy bên trong cơ thể hắn ta.
“A a a!!!”
Hơn mười ngàn sinh mệnh Cao Duy đều chú ý tới ngọn lửa màu đen đáng sợ này, nhưng ngay khi bọn họ phát hiện ra ngọn lửa, thì nó đã bùng cháy bên trong cơ thể bọn họ.
“Là Ngọn Lửa Hắc Uyên”
“Hắc Uyên Hỏa Diễm.
“Những ngọn lửa này lần theo nhân quả, tìm đến những phân thân khác của ta, rõ ràng là muốn thiêu đốt triệt để chúng ta!”
“Hắn ta muốn giết chết triệt để chúng ta!”
Rất nhiều sinh mệnh Cao Duy đều hoảng sợ và tuyệt vọng, bọn họ đều nhìn về phía Quân chủ Xương Minh ở nơi xa với ánh mắt tràn trề hận ý, thế nhưng lại không thể làm gì mà hóa thành tro tàn trong Ngọn Lửa Hắc Uyên. Bên cạnh đó, tất cả phân thân của bọn họ ở mảnh cương vực xa xôi khác đều hóa thành tro tàn. “Toà thành Vũ Hỏa đã áp chế thời không, nhân quả và các loại lực lượng ở phương diện khác. Cho dù ở khoảng cách cương vực vô tận như vậy, mà các ngươi vẫn bị thiêu chết, thì chỉ có thể trách móc bản thân quá yếu nhượng” Quân chủ Xương Minh nhìn những sinh mệnh Cao Duy kêu la thảm thiết mà chết đi, mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Ở một tầng không gian Thâm Uyên mà bản thân đang thống trị, hắn cũng thường xuyên tàn sát một đám sinh linh trong những lúc cao hứng hoặc không cao hứng.
Tàn sát, là phương thức giải trí mà hắn thích nhất.
Tuy rằng Hứa Cảnh Minh đã sớm biết chính mình rất dễ gặp nguy hiểm khi ở gần quân chủ Thâm Uyên, nhưng đây là lần đầu tiên hắn rơi vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc một cách éo le như vậy.
Không có bất kỳ thù hận gì, không có bất kỳ gút mắt gì, vô duyên vô cớ đã bị quân chủ Thâm Uyên giận chó đánh mèo “Là Ngọn Lửa Hắc Uyên”
Thân thể của Hứa Cảnh Minh chậm rãi hóa thành một ngọn đăng hoa hư ảo, Ngọn Lửa Hắc Uyên cũng không cách nào tiêu diệt được ngọn đăng hỏa này. “Thắp một ngọn đèn, chiếu rọi lòng ta, phá hủy bóng tối”
Hắn sử dụng thân thể được cấu thành từ lực lượng Tâm Giới của chính mình làm binh khí, sau đó thi triển chiêu thức thứ hai có tên “Đăng Hỏa” trong thương pháp “Kim Qua” để gia tăng năng lực chống cự của thân thể, tuy rằng hắn vẫn có thể cảm nhận được cơn đau đớn thống khổ, nhưng còn trong phạm vi chịu đựng. Tuy nhiên, đến khi Hứa Cảnh Minh liếc mắt nhìn xung quanh, liền phát hiện một đám sinh mệnh Cao Duy khác đều bị hóa thành tro tàn trong Ngọn Lửa Hắc Uyên.
“Anh trai”
“Narya!”
“Không!!”
Những sinh mệnh Cao Duy này vốn dĩ đang sung sướng vì sắp bước lên núi Vũ Hỏa, nhưng lại đột nhiên gặp phải kiếp nạn, chỉ biết đau lòng quan sát bạn tốt của mình, chí ái của mình, ngay cả chính mình hóa thành tro tàn trong ngọn lửa!
“Là quân chủ Thâm Uyên “Quân chủ Xương Minh!!!”
“Quân chủ Xương Minh, ta nguyền rủa ngươi!!!”
Rất nhiều sinh mệnh Cao Duy hóa thành tro tàn và chết đi trong thù hận và thống khổ.
1141 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận