Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1407: (Phần 12) Vào trong (2)

“Ngô Minh xông lên rồi”
“Hắn ta động thủ rồi.
“Tên quái vật này đánh vỡ cực hạn cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, đích thị là cường giả đệ nhất trong toàn bộ vùng đất chung cực! Với thực lực nhường này, hắn ta có lẽ sẽ thành công đấy!” Mấy ngàn cường giả tụ tập xung quanh đều đang quan sát.
“Đối với quần thể cung điện do sự tồn tại chung cực lưu lại này, không phải chỉ cần vận dụng thực lực cường đại là có thể tiến vào bên trong. Theo ta thấy, Ngô Minh hắn cũng không thể vào được?
Những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba này vừa thảo luận vừa cẩn thận quan sát, hy vọng có thể học hỏi một số kinh nghiệm từ Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh càng bay về phía cổng chính, thì lại càng cảm thấy cổng lớn của toàn bộ quần thể cung điện không ngừng biến lớn gấp trăm lần, vạn lần, hàng tỉ lần, còn bản thân lại như hạt cát nhỏ bé hoàn toàn bị mắc kẹt trong một mảnh thời không đặc thù.
“Hử?” Hứa Cảnh Minh nhìn phía trước với ánh mắt kinh ngạc.
Sau khi cổng chính của quần thể cung điện biến lớn vô hạn, Hứa Cảnh Minh cuối cùng cũng thấy được vô số ký tự nổi lơ lửng trong mảnh thời không đặc thù này.
“Cho đến nay, mình cũng chỉ mới thu thập được hơn 120 ngàn ký tự. Mà số lượng ký tự trôi nổi ở đây, mình chỉ cần nhìn thoáng qua, thì có thể đếm được ít nhất là hàng ngàn vạn.” Hứa Cảnh Minh nhìn vô số ký tự đang chuyển động, hình thành một mảnh thiên địa trước mắt mình.
“Đây là Mê Cung Ký Tự sao?”
Hứa Cảnh Minh quan sát những ký tự này, cũng cố gắng bay về phía trước.
Thời gian chậm rãi trôi qua, những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác lần lượt bay vào, tất cả bọn họ đều rơi vào Mê Cung Ký Tự, lại mơ mơ màng màng đi ra bên ngoài.
Ngược lại, Hứa Cảnh Minh vẫn luôn kiên trì ở trong Mê Cung Ký Tự.
“Mê cung này cũng có quy luật. Hứa Cảnh Minh chỉ quan sát mười lăm phút, đã thăm dò được quy luật tạo thành Mê Cung Ký Tự. Hắn ta bay theo quy luật, chỉ cảm thấy dòng chảy ký tự trước mắt đang chuyển động với tốc độ nhanh chóng.
Sau hơn mười hơi thở, vô số ký tự đang chuyển động nhanh chóng đã hoàn toàn biến mất.
Hứa Cảnh Minh đã bay vào một khu vườn thật lớn, bèn quay đầu nhìn lại, thì trông thấy cổng chính trông có vẻ bình thường của quần thể cung điện, cùng với đông đảo cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba nghẹn họng trố mắt ở bên ngoài.
Những cường giả cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba đó nhìn thấy Hứa Cảnh Minh thành công vượt qua cổng chính và tiến vào quần thể cung điện, liền cảm thấy vừa khiếp sợ vừa ghen ghét.
“Hắn ta dễ dàng thành công, nhưng ta thì lại thất bại hết lần này đến lần khác. Tướng quân Vẫn Cửu quan sát từ xa, trong lòng có hơi vội vàng: “Đối với cơ duy do sự tồn tại chung cực lưu lại, nếu như mình tiếp tục chậm trễ, thì e rằng sẽ đánh mất nó.
Vù.
Tướng quân Vẫn Cửu bay về phía cổng chính một lần nữa.
“Mau mau mau.”
“Mau thử xem.
Sau khi Hứa Cảnh Minh thành công, đông đảo cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vốn còn đang cẩn thận quan sát, đều chen chúc lao về phía cổng chính.
“Ngô Minh huynh, ngươi có thể nói bí quyết vượt qua mê cung cho ta được không?” Một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba nào đó đột nhiên hét lớn. Mặc dù biết rõ khả năng Hứa Cảnh Minh nói ra rất thấp, nhưng đối với cơ duyên liên quan đến sự tồn tại chung cực, hắn ta cũng phải thử một lần.
Hứa Cảnh Minh vốn dĩ cũng không để ý tới bên ngoài.
“Ta nhận được tờ giấy màu bạc từ Lâu Nghiệp Quân, lĩnh hội chiêu thức thương pháp trên tờ giấy màu bạc suốt 300 ngàn năm, đã sớm tạo dựng cơ sở của riêng mình, cho nên mới có thể dẫn trước một bước. Hứa Cảnh Minh ở khu vườn thật lớn trong quần thể cung điện này: “Nếu như đã dẫn trước, thì nhất định phải nắm lấy cơ hội!” Vào những thời điểm quan trọng, tuyệt đối không thể nhân từ! Cùng lúc đó, phân thân Hứa Cảnh Minh đang ở ngoài cung điện cũng đi vào thông qua cổng chính.
“Tìm kiếm cơ duyên. Hứa Cảnh Minh lập tức phân hoá thành vô số bóng dáng.
Hơn 500 phân thân Hứa Cảnh Minh phân tán khắp nơi, tìm kiếm các khu vực khác nhau trong quần thể cung điện.
Bên ngoài vùng đất chung cực, 35 vị sự tồn tại nguy nga vẫn luôn nhìn trộm tuyến thời gian của từng cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, tìm hiểu trải nghiệm của bọn họ và vùng đất chung cực.
Giờ phút này, bọn họ đều tập trung vào Hứa Cảnh Minh, quan sát tuyến thời gian của Hứa Cảnh Minh, hiểu rõ nhất cử nhất động của hắn.
Hứa Cảnh Minh quan sát cái gì, bọn họ đương nhiên có thể thấy được cái đó thông qua tuyến thời gian.
“Hả?”
“Sao lại thế này?”
Những sự tồn tại cảnh giới thứ ba đều rất kinh ngạc.
“Mọi thứ bên trong quần thể cung điện đều mơ hồ, ta hoàn toàn không nhìn rõ.
“Không nhìn thấy gì cả.
“Ta rõ ràng rất tập trung quan sát Hứa Cảnh Minh này, nhưng lại không nhìn thấy được gì?”
35 vị cảnh giới thứ ba rất không cam lòng, bọn họ cũng muốn biết bên trong quần thể cung điện rốt cuộc có cái gì!
Thân là người thực lực cường đại nhất ở đây, Chủ Nhân Khắc Dạ cũng lắc đầu nói: “Chúng ta có thể nhảy ra tuyến thời gian, thoát khỏi tầm mắt của những sinh mệnh khác! Nếu như đây là ý đồ của sự tồn tại chung cực, cho dù chúng ta có dùng biện pháp gì, thì cũng không nhìn thấy được.”
Lâu Nghiệp Quân cũng gật đầu: “Đây hiển nhiên là cơ duyên dành cho nhóm cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba! Chúng ta còn có thể quan sát khu vực bên ngoài, nhưng hoàn hoàn không được phép nhìn trộm điểm mấu chốt nhất – chính là bên trong cung điện.
“Trái lại, cái tên Ngô Minh này có thiên phú đủ cao, đã sớm ngưng kết thần phù, cũng là kẻ đầu tiên tiến vào bên trong cung điện. Có lẽ, cơ duyên mà sự tồn tại chung cực lưu lại sẽ rơi vào tay hắn”
“Cũng không nhất định vậy! Chưa đến cuối cùng, thì mọi thứ đều có thể xảy ra. “Xem kìa, một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác tiến vào rồi.
“Thiên tài vẫn còn rất nhiều! Phí Kha cũng đã thành công! Đã có ba người tiến vào bên trong cung điện!”
35 vị sự tồn tại cảnh giới thứ ba đều đang quan sát, bọn họ đều không cách nào đoạt được cơ duyên, cho nên cũng chỉ kiên nhẫn chờ đợi, nhìn xem cơ duyên cuối cùng sẽ rơi vào tay ai.
1073 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận