Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 799: (Phần 7) Biểu quyết (2)

Hứa Cảnh Minh tiếp nhận phong bì, liếc nhìn một chút.
Ngoài một bức thư chúc mừng với một số lí do thoái thác phổ biến, thì còn có thêm một tấm ngân phiếu trị giá 10 nghìn tỷ xu vũ trụ.
“Món quà nặng quá.” Hứa Cảnh Minh chậm rãi nói: “Tôi không dám nhận.”
Nói xong, hắn lập tức trả lại.
“Hứa Cảnh Minh tiên sinh, ngài phải nhận món quà này.”
Lư Nã Đạc bèn nói: “Đây là quà chúc mừng ngài trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, nhưng cũng là lời xin lỗi cho hành dộng ngu xuẩn trước đó của tôi. Nếu ngài không cầm lấy, tức là không chấp nhận lời xin lỗi của tôi. Đến lúc đó, tôi nhất định không thể yên lòng, anh trai tôi cũng sẽ không bỏ qua cho tôi!”
“Quá nhiều.” Hứa Cảnh Minh nói.
Lư Nã Đạc trực tiếp khoát tay, trình chiếu bảng thống kê tài sản cá nhân của mình cho Hứa Cảnh Minh: “Hứa tiên sinh, ngài hãy nhìn xem, đây là tất cả tài sản của tôi! Cho dù tính cả giá trị của các loại quyền sở hữu, thì mười nghìn tỷ này cũng đã chiếm hơn phân nửa tài sản của tôi. Tôi thực sự đã phải vay mượn khắp nơi… mới có thể gom góp số tiền này.”
Lư Nã Đạc thành khẩn nhìn Hứa Cảnh Minh: “Tôi hy vọng Hứa Cảnh Minh tiên sinh có thể hiểu được tấm chân tình của tôi, ngài chỉ cần nhận phong bì này, tôi liền thở phào nhẹ nhõm.”
Hứa Cảnh Minh nhìn qua bảng biểu trước mặt, cảm thấy có chút kinh ngạc.
Lư Nã Đạc này dám công khai tất cả tài sản của hắn cho mình xem sao?
Bảng biểu tài sản cá nhân được trình chiếu trong mạng thế giới ảo, đương nhiên không thể lọt khỏi sự giám sát của mạng thế giới ảo.
“Xin hãy nhận!”
Lư Nã Đạc nói lại bằng ngữ điệu chân thành.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Được.”
Hắn không từ chối nữa, khẽ chạm vào danh mục quà tặng trên thư chúc mừng, sau đó chọn nhận quà.
Mười nghìn tỷ xu vũ trụ đã được chuyển từ tài khoản Lư Nã Đạc sang tài khoản Hứa Cảnh Minh.
Giờ phút này, Lư Nã Đạc không khỏi run rẩy trong lòng, nhưng nụ cười trên mặt lại càng rực rỡ, hắn ta đứng lên nói: “Cảm ơn Hứa tiên sinh khoan dung độ lượng, tôi đây sẽ không làm phiền Hứa tiên sinh.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy đưa tiễn, nhìn theo bóng lưng Lư Nã Đạc biến mất,
Tên này tới nhanh, rời đi cũng nhanh, hoàn thành quá trình xin lỗi.
“Phải bỏ ra số tiền lớn như vậy, tắn ta nhất định rất đau lòng.”
Hứa Cảnh Minh ném lá thư chúc mừng sang một bên, ngồi xuống rồi tự rót cho mình một ly rượu, lẳng lặng nhấm nháp.
“Trên đời này có rất nhiều người mà mình không thích, nhưng mình cĩmg không thể làm gì được bọn họ.” Hứa Cảnh Minh lắc đầu, ngay cả những người sở hữu thân phận cao quý cũng có rất nhiều âu sầu.
Ba vị cường giả Chí Cao cũng không khỏi cảm thấy lực bất tòng tâm khi nhìn thấy lãnh thổ của tộc đàn nhân loại bị xâm phạm, hoặc khi biết tin những vị cảnh giới Chí Cao khác đã ngã xuống.
Thế gian muôn màu, làm gì có ai được như ý vẹn toàn chứ?
…….
“Anh à, em đã tặng phần quà trị giá mười nghìn tỷ cho Hứa Cảnh Minh, hắn ta đã cầm lấy rồi.”
Lư Nã Đạc nhắn tin cho huynh trưởng, một lát sau mới nhận được một chữ “Ừm”.
Lúc này, Lư Nã Đạc mới thở phào nhẹ nhõm, hắn ta không sợ Hứa Cảnh Minh, nhưng rất sợ huynh trưởng!
Nếu không có huynh trưởng, thì hắn ta không có bất kỳ quyền lực gì trong hoàng thất, căn bản chả là cái rắm gì cả!
Hắn ta đã trải qua những ngày nhục nhã như thế, cho nên cũng không dám cãi lời anh mình.
“Huynh trưởng có lẽ cũng đã hài lòng.”
Lư Nã Đạc ngồi trên ghế cao, có chút mệt mỏi: “Huynh trưởng cũng thật là, cứ thế mà sai khiến mình phải lấy ra 70% tài sản để đền bù cho Hứa Cảnh Minh, thậm chí còn bảo mình công khai bảng tài sản cá nhân chỉ để Hứa Cảnh Minh cảm thấy dễ chịu.”
“Nhưng mình thì không dễ chịu!” Lư Nã Đạc rưng rưng nước mắt: “Mười nghìn tỷ xu vũ trụ kia là chút thu hoạch của mình sau bao nhiêu năm ngậm đắng nuốt cay trong hoàng thất, vậy mà bây giờ lại thuộc về đám người của nền văn minh thấp kém kia! Tức thật!”
Hắn ta là kẻ nhỏ mọn tới chừng nào?
Để tìm kiếm người tài, hắn phải bôn ba đến các nền văn minh nhỏ yếu trong những vực vũ trụ khác để dễ dàng ép giá thuê, thậm chí còn không xài tiền của mình mà xài tiền của người khác! Hắn đã suy nghĩ đủ mọi cách để tích góp một chút tài sản, rốt cuộc lại thất thoát hơn một nửa trong chớp mắt!
“Nếu mình luyến tiếc số tiền này, thì làm sao có thể thu về nhiều ích lợi hơn trong tương lai?” Lư Nã Đạc lẳng lặng nói: “Chỉ cần anh mình vui lòng là được.”
“Thật lòng mà nói, tên Hứa Cảnh Minh kia cũng chỉ là người có tốc độ trở thành sinh mệnh Bản Nguyên nhanh nhất ở thời điểm hiện tại mà thôi! Thành tựu tương lai của hắn… có lẽ cũng chỉ dừng ở sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10!” Lư Nã Đạc thầm nghĩ.
Cho dù đã từng thể hiện thiên phú trác tuyết đến đâu trong giai đoạn từ sinh mệnh Tinh Không tới sinh mệnh Bản Nguyên, thì sau khi trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, thành tích sụt giảm cũng là chuyện bình thường.
Đúng vậy, ngay cả Hứa Cảnh Minh cũng có khả năng chỉ là sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười cả đời!
“Liên Minh Nhân Loại Vũ Trụ có mấy chục nghìn sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười! Nếu Hứa Cảnh Minh chỉ là một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10… hắn ta cũng không thể ảnh hưởng tới ngôi vị hoàng đế của nền văn minh Nguyên Tinh nhà mình.”
Lư Nã Đạc thầm nghĩ.
“Hừ! Hứa Cảnh Minh à Hứa Cảnh Minh, hôm nay mày đã nuốt hơn một nửa tài sản của tao, nếu sau này mày trở nên xuất chúng thì tao đành phải nhịn, nhưng nếu mày trở nên tầm thường vô vị, còn anh tao lại có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, thì tao nhất định sẽ bắt mày nôn ra gấp trăm nghìn lần!” Lư Nã Đạc nghĩ thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận