Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1088: (Phần 9) Thế giới của sinh mệnh Cao Duy (3)

Viện trưởng nói: “Dẫu vậy, một số kẻ từng là sinh mệnh Đê Duy, nhưng vẫn coi sinh mệnh Đê Duy như sâu kiến. Cổ Mạc chính là một ví dụ điển hình.”
“Thế giới của sinh mệnh Cao Duy rất tàn khốc.”
Tháp chủ Vĩnh Hằng nhìn Hứa Cảnh Minh: “Bởi vì cảnh giới Sơ Sinh vẫn có giới hạn tuổi thọ như cũ, vậy nên một số sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại chúng ta đã chết vì tuổi già, nhưng phần lớn bọn họ đều bị sát hại dã man.”
“Không ngờ thế giới của sinh mệnh Cao Duy là như vậy.” Hứa Cảnh Minh thầm thì.
“Vận mệnh của một tộc đàn được quyết định bởi sinh mệnh Cao Duy. Nếu như chúng ta cường đại, vậy thì tộc đàn cũng sẽ cường đại. Nếu như chúng ta yếu ớt, thì tộc đàn cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn. Nếu như chúng ta bỏ mạng… tộc đàn cũng sẽ diệt vong.” Đảo chủ Thời Không nói thêm.
“Cậu hãy mau mau trưởng thành nhanh lên đi! Nếu như có thêm một bạn đồng hành, chúng ta cũng có thể hành sự thoải mái hơn rất nhiều.” Tháp chủ Vĩnh Hằng nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Tôi sẽ cố gắng.” Hứa Cảnh Minh hiểu ý của ba vị Chí Cao.
Tộc đàn nhân loại trở nên phồn hoa ổn định như thế này, là nhờ vào công lao của ba vị Chí Cao, hắn cũng phải đóng góp một phần sức lực mới được.
“Ta sẽ giữ cẩn thận bộ truyền thừa này. Cậu cũng không được tiết lộ tin tức về nó ra bên ngoài.”
Viện trưởng nhìn Hứa Cảnh Minh: “Chỉ những sinh mệnh Cao Duy nhân loại mới có tư cách học tâp nó.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Mặc dù bản thân hắn đã học tập được bộ truyền thừa “Monhado” này, nhưng thực ra cũng không thu hoạch được bao nhiêu lợi ích.
Hiện tại, điều quan trọng với hắn là cần phải “tạo dựng thể sinh mệnh Cao Duy”, trở thành sinh mệnh Cao Duy.
Ba vị Chí Cao xử lý một vài sự vụ của tộc đàn xong lập tức đi luôn trong ngày, dù sao thì mỗi phút mỗi giây bọn họ luôn phải kháng cự sự bài xích của vũ trụ thực.
Ngôi nhà nhỏ ở vườn trái cây tại trụ sở chính của viện nghiên cứu Nguyên Sơ.
Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân trong tĩnh thất, quan sát nụ hoa màu đen đang lơ lửng trước mặt mình.
“Đóa Hoa Tội Nghiệt?”
Hứa Cảnh Minh điều động lực lượng Tâm Giới thẩm thấu vào bên trong nụ hoa màu đen, lập tức cảm nhận được sự tác động của những tội nghiệt vô cùng vô tận không thua gì cảm giác đau khổ của Chủ Nhân Hư Uyên.
Lúc này, đủ loại tội nghiệt tấn công ý thức của Hứa Cảnh Minh.
Tuy nhiên, sau khi đạt tới cảnh giới “tâm như hoa sen”, Hứa Cảnh Minh cũng không hề gánh chịu bất kỳ ảnh hưởng nào nữa.
“Quá khó khăn.”
Hứa Cảnh Minh có chút chật vật: “Dựa vào thực lực hiện tại, mình quả thực rất khó có thể kiểm soát một vũ khí Cao Duy cảnh giới thứ hai.”
Quá trình thẩm thấu chậm như rùa bò, sau hơn tám ngày tám đêm, hắn mới miễn cưỡng kiểm soát được Đóa Hoa Tội Nghiệt.
“Vù.”
Chỉ với một ý nghĩ, Hứa Cảnh Minh lập tức bay vào bên trong nụ hoa màu đen.
Ù ù ù… Nụ hoa bắt đầu chầm chậm nở rộ, một cánh hoa màu đen vươn ra bên ngoài.
“Đóa Hoa Tội Nghiệt có tổng cộng 36 cánh hoa, thế như mình chỉ có thể khống chế một cánh hoa thôi sao?”
Hứa Cảnh Minh cảm thấy rất mệt nhọc, phảng phất như đã dốc hết sức lực của mình: “Tội nghiệt ẩn chứa trong cánh hoa này thực sự đã vượt quá tưởng tượng của mình.”
Hắn đã từng chủ động rơi vào biển khổ để cảm nhận vận mệnh đau khổ của từng sinh mệnh, cũng đã từng bị cầm tù và một mình gánh chịu sự tác động của cảm xúc đau khổ.
“Tuy nhiên, tổng cộng tất cả những vận mệnh đau khổ mình từng trải nghiệm, tất cả những cảm xúc tiêu cực mình từng cảm nhận… cũng không bằng một phần vạn cánh hoa này.”
Hứa Cảnh Minh thì thầm: “Nhưng đây mới là cánh hoa ít tội nghiệt nhất trong 36 cánh hoa.”
Vù.
Cánh hoa màu đen này tách khỏi nụ hoa, từ từ bay lên.
“Mình có thể điều khiển cánh hoa này xâm nhập vào bên trong cơ thể kẻ định, khiến cho tất cả tội nghiệt trong cánh hoa này lập tức bao phủ lấy kẻ địch. Suy cho cùng, mình thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng điều khiển nó, còn lâu mới có thể chịu đựng được đòn tấn công trực diện của nó.”
Hứa Cảnh Minh cảm thán: “Dõi mắt nhìn khắp vũ trụ, e là không một sinh mệnh Đê Duy nào có thể chịu đựng được tội nghiệt của nó.”
Đối mặt với sự xâm nhập của cánh hoa này, bất kỳ sinh mệnh Đê Duy nào cũng phải thiệt mạng.
Đương nhiên, cho dù có chết đi chăng nữa, thì cũng vẫn có thể sống lại.
“Đối với mình, giá trị lớn nhất của nó nằm ở phương diện hộ thân. Nhờ vào khả năng hộ thể của Đóa Hoa Tội Nghiệt, mình thăm dò Tâm Giới cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều… Ngay cả khi những đòn tấn công của kẻ thù ở Tâm Giới có thể giáng lâm tới chân thân của mình thông qua nhân quả, thì cũng sẽ bị tội nghiệt ngập trời của 36 cánh hoa của Đóa Hoa Tội Nghiệt cản lại.”
Hứa Cảnh Minh âm thầm cảm khái: “Viện trưởng đổi lấy “Đóa Hoa Tội Nghiệt” này cho mình, chính là vì sự an toàn của mình.”
Lực lượng Tâm Giới có thể được coi như là một sự tồn tại tâm linh, vậy nên rất khó đánh giết triệt để, cần phải truy vết phân thân thông qua nhân quả.
Tuy nhiên, mỗi một sinh mệnh Cao Duy lại có rất nhiều phân thân, cái thì ở trong vũ trụ, cái thì ở không gian Cao Duy, cái thì ở trong Tâm Giới. Vũ trụ có quy tắc vận hành của vũ trụ để ngăn cản toàn bộ lực lượng ngoại lai, Tâm Giới đương nhiên cũng có quy tắc của Tâm Giới… khiến cho các lực lượng bên ngoài khó lòng xâm nhập vào nơi đó.
Do đó, việc tiêu diệt tất cả phân thân của một vị sinh mệnh Cao Duy đi theo “con đường lực lượng Tâm Giới” là một chuyện có độ khó cực kỳ lớn.
Nếu như lại có thêm khả năng hộ thân của Đóa Hoa Tội Nghiệt, thì phương diện phòng thủ sẽ tăng lên rất nhiều!
Ba vị viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ… Rõ ràng muốn đảm bảo vị cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng thứ tư của tộc đàn nhân loại có thể an toàn trưởng thành.
“Đóa Hoa Tội Nghiệt ẩn chứa tội nghiệt vô cùng vô tận, rất thích hợp với “Ngọn Lửa Hồng Liên” mà mình tu luyện.” Hứa Cảnh Minh vui vẻ trong lòng.
“Ngọn Lửa Hồng Liên” là truyền thừa hợp với Hứa Cảnh Minh nhất.
Môn truyền thừa này cùng được chia làm ba cảnh giới.
Lần lượt là Ngọn Lửa Tịnh Liên, Ngọn Lửa Hắc Liên, Ngọn Lửa Hồng Liên.
Tài nguyên bên ngoài cần sử dụng trong quá trình tu luyện chính là tội nghiệt! Tội nghiệt càng kinh khủng thì mới có thể ngưng luyện ra “ngọn lửa tâm linh” càng lớn mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận