Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 488: (Phần 4) Tấn công vào Ỷ Thuý lâu (1)

Lưu lượng người ra vào Đế Đô mỗi ngày đều rất lớn, và hầu như tất cả bọn họ đều mang theo vũ khí.
Lúc đi qua cổng thành, đám người Liễu Hải đều mặc quần áo vải bình thường, cũng đều đi bộ, cho nên dễ dàng hoà lẫn trong đám đông, không một ai chú ý tới. Sau khi trả phí vào thành xong xuôi, Liễu Hải dẫn họ tiến thẳng một đường.
“Đế Đô này thật rộng lớn.”
“Chúng ta đã đi được nửa canh giờ rồi.” Sau khi vào thành, những người này cũng cảm nhận được mức độ to lớn của Đế Đô.
Liễu Hải và Đồ Lăng dẫn đầu nhóm người, cuối cùng họ đã đến một khu vực hỗn loạn, các ngôi nhà xung quanh cũng cũ nát, có thể nhìn thấy các thành viên bang phái ở khắp nơi, ba đến năm người hoành hành trên đường phố.
Tuy nhiên khi đối mặt với một đội hơn 100 người mang vũ khí, các thành viên bang phái chỉ dám đứng từ xa quan sát, không dám tùy tiện trêu chọc.
Rẽ trái rẽ phải, cuối cùng bọn họ đi vào một ngôi nhà lớn có phần đổ nát.
“Đến rồi.” Liễu Hải đẩy cửa ra.
Hai người Hứa Cảnh Minh và Bàng Trạch đang ngồi trò chuyện ở hành lang, thấy cửa mở, cả hai đứng dậy nghênh đón.
Hơn 100 người bước vào ngôi nhà, cửa lớn đóng lại.
“Chúng ta đã chuẩn bị một chút rượu ngon và đồ ăn cho mọi người.”
Hứa Cảnh Minh đeo một chiếc mặt nạ da người, trông không khác gì người bình thường, chỉ là nét mặt hắn trở nên cứng nhắc hơn. Hắn đứng dậy nói: “Mọi người ăn uống và nghỉ ngơi trước đi, ban đêm chúng ta sẽ bắt đầu hành động.”
Đồ ăn, rượu ngon, kể cả nội giáp thiếp thân, tất cả đều đã được chuẩn bị tốt, mọi thứ chuẩn bị để hành động cũng đều rất đầy đủ.
...
...
Màn đêm buông xuống.
Bàng Trạch mặc đồ trắng, phe phẩy cây quạt, mỉm cười bước vào Ỷ Thúy lâu.
“Đại nhân, ngài lại đến rồi!”
Một vài gã sai vặt lập tức nghênh đón nồng nhiệt.
Ỷ Thúy lâu là một trong ba nơi ngắm pháo hoa hàng đầu ở Đế Đô, mỗi người vào đây đều phải tiêu tốn rất nhiều tiền, ngay cả một chén trà cũng có mức giá năm mươi lượng bạc!
Mà thu nhập một tháng của cao thủ cấp hai nhìn chung, khó có thể vượt quá 2- lượng bạc! Từ đó, tất cả mọi người đều có thể nhận thấy mức chi tiêu ở đây đáng sợ như thế nào!
Cho nên, những người có thể đến một nơi như Ỷ Thúy lâu đều là những nhân vật không giàu có thì cũng rất có quyền!
Ỷ Thúy lâu cũng rất coi trọng những vị khách đến đây nhiều lần. Hiện giờ, Bàng Trạch đã trở thành một trong những ‘khách quen’.
“Những danh kỹ ở Ỷ Thúy lâu đều là những mỹ nhân có nhan sắc tuyệt đỉnh, nếu ta nếu có thể ở bên trong đó ngây ngất một đêm, thì đời này cũng không còn gì nuối tiếc.”
Một số đạo tặc bang phái đứng nhìn từ xa, ai nấy lộ vẻ thèm thuồng.
“Uống một chén trà trong đó tốn năm mươi lượng bạc. Muốn ngây ngất một đêm? Tối thiểu cũng phải bỏ ra một trăm lượng bạc! Số bạc đó đủ cho ta đi dạo khắp các kỹ viện cả đời này, chỉ có kẻ ngu mới vào trong đó.”
“Kỹ viện mà cũng có thê so sánh với Ỷ Thúy lâu được sao? Ngươi cho rằng những đại nhân đi vào đó đều là kẻ ngu sao?”
Đây là nơi tiêu tiền như nước! Ngay cả đường chủ cấp một của bang phái bọn họ cũng phải nghiến răng nghiến lợi mới chịu vào một lần!
“Bản năng sinh sản của con người khiến gen di truyền của họ tồn tại ham muốn với người khác giới. Một khi loại dục vọng này bị kích thích, nhiều người sẵn sàng trả giá cho sự ham muốn này. Thậm chí họ còn sẵn sàng dâng hết tài sản của mình.” Bàng Trạch uống rượu, mắt hướng nhìn màn trình diễn trên đài ở phía xa.
Những mỹ nữ này toát ra vẻ đẹp mơ hồ, quyến rũ, thậm chí còn có thể tạo ra những dao động tâm linh vô hình, ảnh hưởng đến dục vọng của con người.
“Những danh kỹ ở Ỷ Thúy lâu cũng không phải loại tầm thường, một số người trong đó rất giỏi kỹ thuật dụ dỗ ý thức.”
Bàng Trạch nhìn, ánh mắt hiện lên tia khen ngợi: “Cho dù những mỹ nữ này chỉ có nhan sắc dừng ở mức 90 điểm, nhưng một khi người khách bị ảnh hưởng bởi dụ dỗ ý thức, các nàng sẽ tăng vụt hơn 100 điểm, trở thành người tình trong mộng hoàn hảo nhất trong mắt bọn họ.”
“Cho dù là các vị khách quý như quan chức đỗ đạt, cũng có thể đem lòng si mê, dễ dàng nhận tham ô, mang tiền tài bản thân rót chủ yếu vào nơi này.” Bàng Trạch nhìn về phía xa, thấy một công tử giàu có hào phóng lấy ra một tấm ngân phiếu miễn văn tự mật đưa cho một danh kỹ đang múa trên đài mà hắn nhìn trúng.
“Hôm nay…”
“Tất cả tất cả vàng bạc, châu báu và ngân phiếu đang lưu động ở đây…”
Bàng Trạch mỉm cười nhìn phía trước: “Ta và Cảnh Minh huynh đệ sẽ lấy hết!”
“Các ngươi nhìn thấy không?”
Ba người Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải và Đồ Lăng dẫn đầu nhóm người đã ăn uống no nê và nghỉ ngơi đầy đủ đi đến một bờ sông, sau đó nhìn về phía xa. Hứa Cảnh Minh chỉ tay vào tòa nhà phía xa đang treo đèn lồng, nguy nga tráng lệ: “Tòa nhà kia chính là mục tiêu của chúng ta.”
Những người phía sau đều nhìn chằm chằm vào điểm Hứa Cảnh Minh đang chỉ, bọn họ đều biết Ỷ Thúy lâu là một địa điểm nổi tiếng ở Đế Đô, kiến trúc ở đó nguy nga tráng lệ như chốn thần tiên.
“Đi theo ta.”
Hứa Cảnh Minh đã thu thập đầy đủ thông tin chi tiết từ lâu và quá quen thuộc với môi trường xung quanh, hắn dẫn mọi người đi dọc con hẻm, rẽ trái rẽ phải, chỉ trong vòng năm phút đã tới gần được điểm đến.
“Chúng ta trực tiếp nhảy qua bức tường trước mặt, đi qua tửu lâu này, tiến vào mục tiêu Ỷ Thúy lâu phía trước.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Chúng ta nhất định phải khống chế được hoàn toàn Ỷ Thúy lâu trong vòng mười phút.”
Trong vòng mười phút, chỉ có một hai đội vệ binh Huyết Vũ chạy đến đây được, không tạo uy hiếp quá lớn.
Nhưng nếu cứ kéo dài thời gian, số lượng vệ binh Huyết Vũ chạy tới sẽ tăng lên theo cấp số nhân! Bởi vì điều động nhân lực thêm từ tất cả các hướng!
P.s: Các đh tham gia event đổi KP lấy tlt ở comment ghim/ thông báo của truyện nha
Bạn cần đăng nhập để bình luận