Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương Tú hưng phấn nói: “Chỉ cần có thể đứng trên mọi người, có quyền to trong tay, khiến chúng sinh quỳ mọp trước mặt… Thành ma ư? Ta lại thấy vui.”

“Con người muốn có quyền lực thì không sai.”
Hứa Cảnh Minh nhìn ông ta: “Nhưng không thể để quyền lực che mờ mắt.”
“Che mờ mắt? Không hề, ta rất ổn! Cảm giác làm ma rất tuyệt.” Chương Tú nói.
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Sau khi ông trở thành ma đầu, người đầu tiên ông đi gặp lại là Tam đệ của ông!”
“Đúng vậy, hắn có thành tựu về võ đạo thì đã sao? Chẳng phải cũng phải run rẩy trước mặt ta hay sao? Ta nuốt chửng hắn luôn.” Ánh mắt Chương Tú điên cuồng.
“Ông hâm mộ ghen ghét hắn, đừng chối.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ta đã xem trí nhớ của ông rồi, Khi phụ mẫu không quan tâm ông, chỉ tập trung bồi dưỡng Tam đệ, ông rất hụt hẫng, hâm mộ, ghen tị với Tam đệ của ông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận