Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1138: (Phần 9) Cổ Mạc (2)

“Ừ?”
Tôn chủ Vân Thương nhìn về phía ngọn núi bị đóng kín, phát hiện ra một bóng người vạm vỡ đang đứng sừng sững ở bên cạnh ngọn núi nhỏ.
Bóng người vạm vỡ này phát ra ánh sáng lờ mờ khắp toàn thân, cũng như phảng phất một cỗ cảm giác áp bách vô hình.
“Thuỷ Tổ còn đang bận?” Tôn chủ Vân Thương nói.
Bóng người vạm vỡ gật đầu: “Dạo gần đây, Thuỷ Tổ tâm tình không tốt lắm, ngài ấy cũng đi ra ngoài vài lần, nhưng lúc nào cũng bày ra sắc mặt khó coi.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Tôn chủ Vân Thương nghi hoặc hỏi.
Trong vùng lãnh thổ vô cùng mênh mông rộng lớn xung quanh, Thuỷ Tổ nhà mình chính là tồn tại chí cao vô thượng, chuyện gì có thể làm cho hắn tâm tình không tốt?
“Ta đã hỏi qua, nhưng Thuỷ Tổ không nói” Bóng người vạm vỡ lo lắng nói, “Nhưng ta có thể cảm giác được… hẳn là có chuyện lớn “A, đây là tin tức được truyền từ vũ trụ quê hương! Đến khi nào Thuỷ Tổ đi ra, ngươi hãy để Thuỷ Tổ xem qua một chút” Tôn chủ Vân Thương đưa quyển trục này cho người bạn già.
Bóng người vạm vỡ tiếp nhận, liền biết tin tức trong quyển trục, khẽ lắc đầu: “Đám tiểu bối Thần tộc Hư Không chúng ta thật sự là càng ngày càng vô dụng! Khi còn là cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, ta đã quét ngang toàn bộ vũ trụ, thậm chí còn không gặp được một người nào có thể tiếp được chiêu thứ hai của ta”
“Những tiểu bối này sao có thể so sánh với ngươi.” Tôn chủ Vân Thương nói. Tất cả bọn hắn đều đi ra từ vũ trụ quê hương, vậy nên đều có tình cảm đối với tộc đàn!
Kỳ thật, bất kỳ sinh mệnh Cao Duy trưởng thành từ không gian Đệ Duy thường rất coi trọng tộc đàn nhà mình, đồng thời cũng coi những người đến từ tộc đàn nhà mình chính là đồng bạn đáng tin cậy nhất trong lúc xông xáo khắp nơi tại không gian Cao Duy.
Tôn chủ Vân Thương tán gẫu với người bạn lâu năm của mình một lát, sau đó liền rời đi.
“Cũng không biết Thuỷ Tổ gần đây đang phiền não cái gì, khiến cho tâm tình một mực không tốt” Bóng người vạm vỡ nhìn cánh cửa đóng chặt bên cạnh, thầm nghĩ.
Bên trong ngọn núi.
Một bóng người cao lớn cường tráng ngồi trên ghế, mi tâm của hắn được khảm một viên tinh thạch kỳ dị, trên thân cũng được bao phủ bởi một chiếc áo choàng hoa lệ với tầng tầng lớp lớp tinh quang chói lọi. Đôi mắt hẹp dài, không có bất kỳ gợn sóng cảm xúc của của hắn ta đang nhìn về phía trước. Toàn bộ dấu vết quá khứ trong khu vực rộng lớn này đều trở nên rõ ràng không gì sánh được. Hắn có thể nhìn thấy đoạn lịch sử của những thời điểm khác nhau trong quá khứ, cũng như những cảnh tượng mờ mịt trong tương lai.
Với thực lực nửa bước cảnh giới thứ ba vĩ đại, hắn hoàn toàn có thể chạm tay đến hết thảy mọi thứ trong quá khứ, hiện tại, và tương lai.
Mặc dù không thể nắm giữ triệt để, nhưng đã có thể quan sát được rất nhiều.
“Tương lai”
Cổ Mạc quan sát.
Quá khứ đã định, bản thân hắn đang ở hiện tại, quan sát tương lai.
Tương lai được chia thành vô số chi nhánh, mỗi một chi nhánh là một khả năng.
Cổ Mạc nhìn về phía một ‘chi nhánh, lần theo nó và nhìn thấy tung tích của rất nhiều sinh mệnh Cao Duy ở ‘chi nhánh thời gian này. Các sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại cũng là những phần tử trong khu vực rộng lớn này, bao gồm cả ‘Ngô Minh vị sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm Giới trong cũng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
tương lai, Các cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng giống như những con cá bên trong dòng sông thời gian, từng con đang uốn lượn nhảy nhót, nhưng cũng không gây nên một chút gợn sóng trong tâm can Cổ Mạc.
“Oanh”
Cổ Mạc nhìn trộm đến thời điểm nào đó trong tương lai, thì bóng tối đột nhiên buông xuống, hắn không có cách nào tiếp tục do thám.
“Tuyến tương lai thứ 322, vẫn là hạo kiếp giáng lâm như cũ”
“Mặc kệ là trốn trong vũ trụ quê hương, hay là tại thế giới Hắc Liên, hay là tại những địa phương xung quanh …
thì ta vẫn phải nghênh đón ngày tận thế của chính mình” Cổ Mạc không hề khẩn trương, chỉ có chút hoang mang. “Không phải, đó không chỉ là ngày tận thế của ta, mà còn là ngày tận thế của tất cả các sinh linh” Cổ Mạc ngồi một chỗ, tiếp tục nhìn về phía trước, lần theo nhân quả rồi vượt qua khoảng cách xa xôi vô tận, liên lạc với một vị tồn tại vĩ đại khác.
Một bóng người có lớp vảy màu tím và đôi mắt màu vàng óng ngồi chễm chệ trên bảo tọa, ung dung nhìn Cổ Mạc: “Cổ Mạc, bạn của ta! Ta không lừa ngươi, đúng chứ?”
“Trong toàn bộ chi nhánh tương lai mà ta đã do thám, thì đều là bóng tối đột nhiên giáng lâm, toàn bộ sinh linh đều tuyệt chủng” Cổ Mạc nói.
“Ta đã nhìn trộm qua 5219 chi nhánh tương lai, tất cả đều có kết quả như nhau” Bóng người lẫn giáp màu tím mỉm cười nói: “Căn cứ vào tất cả số liệu đã qua chỉnh hợp, thì ta có thể xác định rằng toàn bộ ‘Chín mươi bảy cương vực Phong Ất’ sẽ phải đối mặt với một trận hạo kiếp thảm khốc. Cách duy nhất để trốn thoát khỏi nó, chính là rời bỏ mảnh cương vực này! Ta cũng đã do thám tương lai của năm cương vực khác… chúng cũng khôngcó nghênh đón hạo kiếp”
Cổ Mạc: “Rời khỏi mảnh cương vực này? Ta cần phải mang theo toàn bộ tộc đàn của mình, muốn rời khỏi mảnh cương vực này thì cũng không dễ dàng như vậy.”
“Chỉ cần mang theo một bộ phận nhỏ trong tộc đàn là được, đến lúc đó lại tiếp tục sinh sôi nảy nở ở địa phương mới” Bóng người lẫn giáp màu tím nói: “Tiến về mảnh cương vực mới rồi cắm rễ ở đó, thì nhất định sẽ phát sinh mâu thuẫn với các sinh mệnh Cao Duy của cương vực đó. Vậy nên ta cảm thấy bốn cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba của toàn bộ ‘Chín mươi bảy cương vực Phong Ất’ cần phải cùng nhau di chuyển đến một chỗ.
“Thời gian vẫn còn sớm, ta phải suy nghĩ một chút.” Cổ Mạc nói.
“Hạo kiếp có khả năng ập đến bất cứ lúc nào, ta không thể chờ đợi quá lâu, hơn nữa ta cũng đã liên lạc với hai vị nửa bước cảnh giới thứ ba khác rồi” Bóng ngươi lân giáp màu tím nói: “Trong vòng một năm Thâm Uyên, ngươi nhất định phải đưa ra quyết định”
Cổ Mạc gật đầu, sau đó chấm dứt liên lạc.
“Những cương vực khác rất an toàn sao?”
Cổ Mạc suy tư, hắn có ba phân thân ở xa xa các cương vực khác nhau, đồng thời bắt đầu đồng thời quan sát tuyến tương lai của các cương vực tương ứng.
1114 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận