Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 184: Tranh luận (2)

Chu cục trưởng nói.
Cùng ngày, Cục Tiến Dóa sinh mệnh đem danh sách lý lịch hai mươi người lên lãnh đạo tối cao, chỉ có hai cái tên cái quan trọng thứ nhất và thứ hai chưa được xác định, người được đề cử là Hứa Cảnh Minh, Phương Ngu.
……
……
Sáng sớm, Hứa Cảnh Minh, Lê Miểu Miểu và tất cả mọi người trong gia đình tụ tập bên nhau, cùng ăn sáng, sẵn có dịp ăn mừng thắng lợi giải thi đấu Hỏa Chủng.
Tuy rằng Hứa Cảnh Minh không giành được gải quán quân, nhưng Hứa Hồng đã cầm cúp thưởng trong tay!
“Trận chung kết giải thi đấu Hỏa Chủng đã kết thúc rạng sáng hôm nay, đội lão niên Liễu Hải giành được chức quán quân, chiến đội Lê Mộc đạt được vị trí á quân.”
Trong phòng khách, tivi đang phát sóng tin tức buổi sáng.
“Con ăn xong rồi, vào thế giới ảo trước đây.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.
“Nhóc con, giải đấu vừa mới kết thúc xong mà đã vội vã như vậy.”
Hứa Hồng nói.
“Con nhanh chóng xem lại trận chiến với sư phụ.”
Hứa Cảnh Minh nói, cười nhìn mọi người trong nhà: “Mọi người từ từ ăn.”
Nói xong, hắn lập tức vào phòng ngủ.
Mặt khác, mọi người trong nhà đều không gấp gáp.
Lê Miểu Miểu ngồi trên sô pha, nhìn tin tức một hồi lâu, lại chuyển chương trình.
“Trong giải thi đấu cúp Hỏa Chủng lần này, một nhóm cao thủ trẻ tuổi như Hứa Cảnh Minh, Vương Di, Phương Ngu đã có màn ra rân rất thành công. Tuy chiến đội của tiền bối Liễu Hải đã đoạt được quán quân, nhưng chúng ta không thể phủ nhận thực lực của những người trẻ tuổi kia.”
Đây là một tiết mục bàn luận tin tức thời sự, người chủ trì nói chuyện thoải mái với hai vị khách mời.
“Hứa Cảnh Minh được xem như người dẫn đầu thế hệ trẻ ở Trung Quốc ngày nay. Năm đó, tôi vô cùng tiếc nuối khi thấy hắn bị đánh gãy chân trên võ đài, thậm chí còn cho rằng tiền đồ võ đạo của hắn bị hủy rồi. Ai ngờ hắn lại trở về với tài năng tỏa sáng rực rỡ nữa, cả nước đều đã thấy điều đó.”
“Hứa Cảnh Minh rất ưu tú, nhưng hướng mắt nhìn ra toàn cầu, các cao thủ cấp độ như hắn lại có rất nhiều. Nếu so sánh với nhóm cao thủ hàng đầu thế giới, chúng ta phải thừa nhận rằng thực lực của Hứa Cảnh Minh còn hơi kém một chút.”
“Đúng vậy, chúng ta có thể nhìn ra được, khi Hứa Cảnh Minh giao chiến một chọi một với Liễu Hải và Lôi Vân Phóng,... Hắn đều bị các vị tiền bối này áp chế hoàn toàn.”
“Hiện nay, người xếp thứ tư trên bảng Tinh Không toàn cầu chỉ mới hai mươi tuổi. Người vừa đột phá hạng bảy toàn cầu cũng chỉ 32 tuổi. So sánh với những cao thủ đứng đầu toàn cầu, Hứa Cảnh Minh phải càng nỗ lực.”
Lê Miểu Miểu vừa nhìn chương trình vừa nhíu mày.
“Bình tĩnh.”
Lê Thần An cũng ngồi ở bên cạnh con gái, nói: “Trên bảng Tinh Không, dù sao cũng là cao thủ đứng đầu toàn cầu. Làm người, đừng luôn so đo mạnh yếu, tạo áp lực quá lớn cho chính mình. Chỉ cần so sánh bản thân mình để giữ vững tinh thần luôn luôn tiến bộ, trở nên mạnh mẽ nữa thì đã rất tốt rồi.”
Lê Miểu Miểu gật đầu: “Con hiểu, Cảnh Minh anh ấy vẫn luôn rất nỗ lực.”
……
Tại sân luyện võ trong không gian cá nhân.
Hứa Cảnh Minh nhìn kỹ cảnh tượng chiến đấu hiện ra trước mắt, đó là các khoảng khắc giao tranh của bản thân và sư phụ được quay ở tốc độ rất chậm.
“Mình đã dốc toàn lực tấn công, sư phụ lại chỉ dùng một thanh đao cũng đủ để chặn lại.”
Hứa Cảnh Minh nhìn: “ Trương Thanh dùng song kiếm để điên cuồng tấn công, sư phụ cũng chỉ dùng một thanh đao ngăn cản, mỗi một chiêu thức đều được tính toán kỹ càng. Chỉ đến khi không kịp nữa thì sư phụ phản ứng bằng bản năng.”
Hai mắt Hứa Cảnh Minh sáng lên: “Đúng vậy, khiến tất cả các chiêu thức đều trở thành bản năng.”
“Chiêu thức của ta nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần thì mỗi chiêu thức đều rất nhanh.”
Hứa Cảnh Minh cẩn thận quan sát, nhìn video chiếu chậm trận chiến của mình cùng sư phụ: “Nhưng hiện tại có thể nhìn ra, chiêu thức thường dùng sẽ hóa thành bản năng, nên một số chiêu thức liên tiếp thì hơi chậm. Ta không có cách nào giống như sư phụ, tất cả các chiêu thức đều hóa thành bản năng.”
“Ở trong mắt sư phụ, khả năng đã không thể chuyển động, trong mắt ông, chỉ có sơ hở của kẻ địch! Tay tự nhiên ngay lập tức thi triển ra chiêu thức, vừa dốc lòng đối phó đối phương.”
“Trong lòng còn chưa suy nghĩ, chiêu thức đều hóa thành bản năng.”
Hứa Cảnh Minh mơ hồ nhìn ra trình độ cảnh giới của sư phụ.
Tựa như khi đi đường, chúng ta sẽ không đi suy xét sẽ bước chân trái trước hay là đùi phải. Tựa như khi đánh chữ, trong đầu nghĩ đến đâu, tay tự nhiên gõ ra mấy ký tự đến đó.
Khi đánh nhau, chỉ cần nghĩ đến bản thân muốn đánh giết kẻ địch thì bản năng sẽ thi triển ra chiêu thức thích hợp nhất, một chiêu lại tiếp nối một chiêu, nhanh đến đáng sợ.
“Thử xem…”
Hứa Cảnh Minh bắt đầu thiết lập đối thủ ảo và trải nghiệm phương thức chiến đấu mới mẻ này.
Sau khi trận chung kết kết thúc, hắn vẫn luôn không ngừng xem các đoạn video quay lại trận đấu để nghĩ cách hoàn thiện kỹ năng của bản thân.
Sau cùng, hắn mới quyết định đi vượt tháp Tinh Không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận