Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 905: (Phần 7) Vực Sâu trong đôi mắt (2)

Sau khi bị nuốt vào con mắt của quân chủ Mạt Hữu, sư huynh Giản chỉ cảm thấy trời đất xung quanh bắt đầu thay đổi. Hắn ta đi tới một thế giới u ám, rồi bất chợt trông thấy một vực sâu vô tận ở phía trước.
Sự đáng sợ của vực sâu này khiến sư huynh Giản run rẩy kịch liệt, khó lòng kiểm soát được bản thân, hai mắt củ hắn ta cũng dần dần trở nên đen kịt.
“Vực Sâu? Mình đã thấy rất nhiều Vực Sâu trong tháp học Vĩnh Hằng, nhưng tại sao Vực Sâu trong mắt của quân chủ Mạt Hữu lại đáng sợ như thế?”
Sư huynh Giản cảm thấy hai mắt tối sầm, liền bắt đầu quan tưởng ngôi sao Nguyên Sơ trong ý thức tâm linh, cố gắng duy trì lý trí tỉnh táo.
“Vụt!”
Nhưng dưới sức mạnh vô hình của Vực Sâu đáng sợ kia, sư huynh Giản không tài nào thoát ra được, không ngừng bị hút vào, càng lúc càng tới gần, cuối cùng ngã xuống Vực Sâu kia.
….
Trong hành động cướp bóc cỡ vừa và lớn lần này của Ngục Tộc, Hứa Cảnh Minh cũng đang chặn đánh và chém giết ở khắp nơi.
“Giản đã đụng độ với quân chủ Mạt Hữu, hiện giờ đang gặp nguy hiểm, tình hình hết sức khẩn cấp! Ngô Minh, xin hãy lập tức đưa Ất Tửu tới giúp đỡ ngay lập tức!” Một nhiệm vụ đi kèm với tọa độ vị trí của Giản và Ất Tửu được gửi tới cho Hứa Cảnh Minh.
Hắn ta không khỏi sửng sốt: “Sư huynh Giản gặp nguy hiểm ư?”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh bèn đi xuyên qua thời không với cự ly siêu xa, lập tức vượt qua quãng đường nửa năm ánh sáng, nhanh chóng tới gần vị trí sư huynh Ất Tửu. Hắn chỉ đi thêm một bước nữa, là đã đến bên cạnh Ất Tửu.
“Sư đệ Giản gặp nguy hiểm!” Ất Tửu cũng nhận được nhiệm vụ: “Mặc dù sư đệ Giản yếu hơn Mạt Hữu một chút nhưng hắn ta có thể phòng thủ rất tốt với thế giới trong gương. Theo lý mà nói, Mạt Hữu không làm gì được Giản mới đúng! Nhưng lần này, Giản phát ra tín hiệu cầu cứu, thậm chí còn ghi rõ là tình hình khẩn cấp trong nhiệm vụ!”
Ẩn Tửu nhận ra: “ Mạt Hữu càng trở nên đáng sợ hơn rồi.”
Vút!
Ẩn Tửu trông thấy Hứa Cảnh Minh tới gần mình.
“Mau đi thôi!”
Hứa Cảnh Minh không nói nhiều lời, lập tức mang theo sư huynh Ất Tửu, đi xuyên qua thời không với cự ly siêu xa thêm một lần, rồi hai lần nữa.
“Tới rồi!”
Hứa Cảnh Minh dẫn theo sư huynh Ất Tửu, hai người hành tẩu trong không gian Cao Duy, cũng đã thấy được thế giới Ác Mộng khổng lồ ở đó.
Từ góc nhìn Cao Duy, bọn họ có thể thấy rõ được thế giới Ác Mộng với đường kính gần hai nghìn tỷ kilomet, rộng lớn mênh mông hơn rất nhiều so với mấy chục năm trước! Hứa Cảnh Minh chỉ mới nhìn thôi, là đã cảm thấy sợ hãi.
“Hai con mắt?”
Ngoài ra, Hứa Cảnh Minh cũng phát hiện ra hai con mắt khổng lồ đang mấp máy trong thế giới Ác Mộng, và sư huynh Giản đang bị nhốt vào một trong hai con mắt.
“Vút!”
Hứa Cảnh Minh trực tiếp ném sư huynh Ất Tửu vào thế giới Ác Mộng.
Vèo!
Một tia lực lượng Ác Mộng đâm xuyên vào không gian Cao Duy, dường như muốn đuổi theo Hứa Cảnh Minh, nhưng hắn ta đã kịp thời quay đầu chạy mất!
Hiện tại, Hứa Cảnh Minh đã có thể di chuyển trong không gian Cao Duy với tốc độ nhanh hơn kha khá so với thời điểm vừa mới đột phá thực lực và sở hữu lực lượng Cao Duy.
Chẳng bao lâu sau đó, hắn đã chạy rất xa.
“Người trấn thủ thần bí này cũng chỉ giỏi chạy trốn thôi!”
Quân chủ Mạt Hữu không truy đuổi theo Hứa Cảnh Minh, lập tức quay sang con mồi chủ yếu lần này là Giản.
“Phá!”
Ất Tửu bây giờ cũng hung tàn mạnh mẽ hơn bao giờ hết! Ngay khi vừa bị sư đệ ném vào thế giới Ác Mộng, ông ta liền phát huy lực lượng vô hình, giao phong trực diện với lực lượng Ác Mộng, phá hủy hết thảy với hai nắm đấm của mình.
Rắc rắc rắc…
Thế giới Ác Mộng liên tục bị phá hủy, căn bản không thể ngăn cản được Ất Tửu.
“Sư đệ Giản, cố chịu đựng thêm một chút nữa đi!”
Với lực lượng tâm linh đã đạt tới cấp độ Cao Duy từ lâu, Ất Tửu có thể dò xét trạng thái hiện tại của sư đệ Giản. Mặc dù hắn ta tương đối thê thảm, nhưng vẫn đang cố gắng chống cự, giãy giụa.
Ất Tửu chạy thẳng tới chỗ sư đệ Giản, đi tới đâu là phá hủy tới đó.
“Ất Tửu à Ất Tửu, ngươi từng làm ta bị thương rất nhiều lần, ta vẫn luôn không có cách đối phó với ngươi. Nhưng bây giờ, ta rất tò mò… không biết ngươi có chống cự được Vực Sâu hay không?” Thanh âm của quân chủ Mạt Hữu vang vọng khắp thế giới Ác Mộng, cùng lúc đó, một con mắt khổng lồ bay tới và bao trùm lấy Ất Tửu.
Con mắt này quá to lớn!
Ất Tửu vẫn đang tiếp tục phá hủy thế giới Ác Mộng, nhưng chẳng bao lâu, ông ta cũng bị nuốt chửng vào con mắt khổng lồ, cũng nhìn thấy Vực Sâu kinh khủng cùng cực kia, và cũng giật mình thon thót.
……..
……..
Hứa Cảnh Minh chạy đến mảnh tinh không cách đó hơn trăm triệu năm ánh sáng, bắt đầu chờ đợi trong lo lắng.
Hắn hoàn toàn không thể nhúng tay vào cuộc chiến ở cấp độ đó được, dù sao thì hắn cũng chỉ nắm giữ lực lượng Cao Duy duy nhất là “bước đi Cao Duy”! Xét về mặt phương diện chiêu thức chiến đấu, hắn còn kém xa lắm.
“Quân chủ Mạt Hữu vốn là một trong thập đại quân chủ của Ngục Tộc, trong lần đầu tiên đụng độ với hắn ta, mình đã nhìn thấy một thế giới Ác Mộng có đường kính một nghìn hai tỷ kilomet, nhưng bây giờ, thế giới Ác Mộng đó lại mở rộng gấp bội, đến tận hai nghìn tỷ kilomet… Điều này có nghĩa, uy lực của nó cũng đã gia tăng rất nhiều, khiến cho một người có năng lực phòng thủ cực mạnh như sư huynh Giản cũng phải lên tiếng cầu cứu!” Hứa Cảnh Minh có chút lo lắng.
Hắn chờ khoảng một phút, thì tiếp tục nhận được tin báo.
“Sư đệ Ngô Minh, cậu sang đây đi.”
Sư huynh Ất Tửu liên lạc với Hứa Cảnh Minh thông qua mạng thế giới ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận