Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 971: (Phần 8) Biến hoá (2)

Viện trưởng về tới nơi ẩn cư, khẽ thở dài một tiếng: “Đồ Thiết Mục của Thần tộc Hư Không chơi lớn quá rồi! Hắn dám đổi lấy hình ảnh chân chính của Chủ Nhân Hư Uyên chỉ để kiếm thêm một vật thí nghiệm thôi sao?”
Lần này, không phải sinh mệnh Cao Duy của Thần tộc Hư Không mà là một Truyền Thuyết Vũ Trụ ra tay, mà Đồ Thiết Mục đã lấy công lao của chính mình để đổi lấy “hình ảnh của Chủ Nhân Hư Uyên”! Thậm chí, viện trưởng còn nhận ra hành động này xuất phát từ tâm nguyện của hắn ta.
Đối với sự thù hận giữa sinh mệnh Bản Nguyên khiến cho Hứa Cảnh Minh bị ô nhiễm, viện trưởng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
“Với thiên phú trác tuyệt đến nhường kia, Hứa Cảnh Minh chắc chắn sẽ có thể trở thành sinh mệnh Cao Duy, nhưng giờ thì sao đây? Dù sao thì mình đã làm hết mọi việc trong khả năng, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi.”
Viện trưởng lại trở về hình dáng ngôi sao Nguyên Sơ cỡ nhỏ.
Tại hành tinh trụ sở của viện nghiên cứu Nguyên Sơ, phó viện trưởng Xích Mông, tổng thư ký Hắc Thiên đưa Hứa Cảnh Minh tới một hòn đảo nọ.
“Từ nay về sau, cậu sẽ ở đây.”
Xích Mông nói: “Nếu cậu có chuyện gì, thì cứ việc tìm tôi.”
“Nhớ kỹ, tâm linh nằm trong tay cậu….”
Tổng thư ký Hắc Thiên nói: “Chứ không phải là suy nghĩ hỗn loạn kia.”
“Tôi biết rồi.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Hắn cũng chẳng muốn biến thành tên điên.
Xích Mông và Hắc Thiên đi rồi, Hứa Cảnh Minh bắt đầu quan sát hòn đảo này, liền phát hiện một vài ngôi nhà ở đây.
Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng trên bờ cát, bắt đầu dồn hết sức để vận dụng lực lượng tâm linh đối phó với suy nghĩ hỗn loạn. Với sự trợ giúp của “rượu Hàn Băng”, lý trí của hắn mới có thể chiếm được thế thượng phong.
“Mình không cần dốc sức chống cự nó, mà phải học cách tiếp nhận nó sao?”
Hứa Cảnh Minh trầm ngâm, ánh mắt trở nên thâm trầm hơn mấy phần.
….
Trong suốt một năm ở lại viện nghiên cứu Nguyên Sơ, Hứa Cảnh Minh hoàn toàn cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài, cũng như không thể cấm đăng nhập vào “mạng thế giới ảo”.
Vào thời điểm hiện tại, Hứa Cảnh Minh vừa có tầm ảnh hưởng sâu rộng, vừa có địa vị cao quý, thậm chí còn là người đứng đầu cả liên minh sao Ngô Câu. Bên cạnh đó, hắn có rất nhiều bạn bè là sinh mệnh Bản Nguyên, cũng như sở hữu lực lượng Cao Duy cực kỳ lợi hại! Vậy nên đại đa số các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 đỉnh cấp trong tộc đàn nhân loại đều nể mặt hắn. Một khi Hứa Cảnh Minh nảy sinh ác ý, thì vẫn có thể gây ra sức phá hoại kinh khủng thông qua mạng thế giới ảo.
Một năm trôi qua trong chớp mắt.
Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng trên đồng cỏ, nhìn chăm chú vào một con dã thú lông lá đang cẩn thận đánh hơi trái phải xung quanh.
“Bụp!” Một lỗ máu xuất hiện trên đầu con thú này.
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy máu chảy ra từ đầu nó, cũng không giấu được vẻ hưng phấn ánh mắt, bèn đứng dậy rồi xách thi thể con thú kia lên: “Hôm nay, mình sẽ ăn thịt nướng.”
Không lâu sau đó.
Con dã thú quay tròn trong bếp lửa, toả ra mùi thịt thơm lừng, Hứa Cảnh Minh liền nhấc xuống, đặt vào mâm, rồi bắt đầu cắt từng miếng mà ăn.
“Tiểu Cửu, ta cảm thấy tình trạng hiện giờ của ta đã rất ổn định.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Đã kết thúc thời hạn một năm, ta có thể ra ngoài rồi chứ?”
“Chủ nhân, hay là ngài ở lại thêm một năm nữa nhé?” Tiểu Cửu có chút rụt rè, tính cách của chủ nhân thay đổi quá nhiều. Lúc trước hắn là một người rất ôn hòa, nhưng bây giờ hắn đã thay đổi hoàn toàn.
“Ta cảm thấy, ta của bây giờ…. không sao cả!”
Hứa Cảnh Minh lau khóe môi, ăn sạch thịt nướng ĩa trên mâm, không chừa lại chút xương nào.
“Ta của trước đây quá ngây ngô, cho nên mới được viện trưởng và mọi người bảo vệ kỹ càng như vậy.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy: “Ta sắp không kìm lòng được, rất muốn ngắm nhìn thế giới đặc sắc ở ngoài kia.”
Hứa Cảnh Minh đột nhiên dừng lại, ra lệnh: “Tiểu Cửu, ta ra lệnh cho ngươi! Trước khi ta trở thành Truyền Thuyết Vũ Trụ, thì một khi ta tới gần lãnh thổ của nền văn minh Trái Đất hoặc gia đình của mình, ngươi phảilập tức đưa ta “quay về hậu phương” tại trụ sở của viện nghiên cứu Nguyên Sơ!”
“Mệnh lệnh này phải được ưu tiên hàng đầu.” Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng nói.
Chỉ bằng cách nắm vững lực lượng Cao Duy Hư Uyên, cũng như trở thành Truyền Thuyết Vũ Trụ, thì hắn mới có thể đảm bảo bản thân sẽ không mất kiểm soát.
“Vâng.” Tiểu Cửu vui vẻ trả lời ngay.
Tiểu Cửu có thêm lòng tin vào tính khí của chủ nhân.
“Đã đến lúc phải đi rồi! Nếu ta cứ mãi trốn tránh, núp dưới lớp bảo hộ của mọi người, thì sẽ không bao giờ trở thành cường giả được.”
Hứa Cảnh Minh cười nhạt, ánh mắt loé lên một tia mỉa mai: “Tên ngu ngốc Đồ Thiết Mục dám bắt ta làm vật thí nghiệm sao? Ta ngộ được, ngươi có ngộ được không?”
Vút!
Hứa Cảnh Minh lao vút lên không trung, rời khỏi hòn đảo này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận