Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 334: (Phần 3) Madeline Logan vs Liễu Hải (1)

Liễu Hải thở dài cảm khái: “Hiện giờ, tốc độ cực hạn của ta chỉ đạt đến 385 âm/s, chênh lệch không ít so với con và Tiano. Có điều, việc chiến đấu đánh giết không chỉ phụ thuộc vào phương diện sức mạnh và tốc độ.”
Hứa Cảnh Minh nghe vậy, hắn liền gật đầu đồng ý. Sức mạnh, tốc độ, linh hoạt là những yếu tố đại diện cho “lực chiến cơ sở”, nhưng những điều này vẫn có sự khác biệt trong chiến đấu thực tế. Suy cho cùng, kỹ năng thực chiến của sư phụ vẫn luôn vượt trội hơn hẳn.
“Nếu ta không nhìn nhầm.”
Liễu Hải xem lại khung cảnh quay chậm trong phòng phát sóng trực tiếp: “Binh khí mà Tiano am hiểu nhất, chắc chắn là trường côn! Kỹ xảo côn pháp của hắn trông rất đơn giản mộc mạc. nhưng cũng đã đạt tới trình độ đơn giản hóa những điều phức tạp. Hắn nhất định phải có thiên phú đủ xuất sắc, hơn nữa còn phải tiêu tốn thời gian tâm sức đủ nhiều mới có thể đạt được điều này.”
“Sở trường là trường côn sao?”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Côn là một loại vũ khí vừa linh hoạt lại vừa mạnh mẽ! Một khi luyện côn thành thực, thì uy lực của nó lớn vô cùng!”
“Không sao, nếu như muốn giao thủ, thì cũng là sư phụ ta đánh với hắn trước.”
Liễu Hải cười: “Ôi, chuyên mục trò chuyện bình luận lâu thật, đến giờ vẫn chưa bắt đầu đầu trận đấu thứ hai.”
“Ngày hôm nay có tổng cộng bốn trận thi đấu, mỗi trận đều sẽ được quay chậm để bình luận chi tiết.”
Hứa Cảnh Minh cũng ngẩng đầu nhìn.
Trận đấu đầu tiên diễn ra chưa đầy ba phút, nhưng người dẫn chương trình và ba vị khách mời bình luận tổng cộng hết nửa tiếng đồng hồ.
Trận thi đấu thứ hai rốt cuộc cũng chuẩn bị bắt đầu.
“Đi nhé.”
Liễu Hải biến mất trên khán đài.
...
...
Bản đồ chiến trường cổ đại.
Liễu Hải có hình thể cường tráng, mặc áo giáp hạng nặng trên người, một tay cầm khiên một tay cầm đao.
Madeline Logan mặc áo giáp hạng nhẹ màu đen, hai tay đeo cặp găng quyền anh, đôi mắt xanh thâm thuý phía dưới mái tóc ngắn màu đen đang cẩn thận quan sát Liễu Hải, cô ta mở miệng nói: “Liễu Hải, kể từ khi thế giới ảo chính thức mở cửa đến nay, ông luôn là người số một thế giới.”
“Đúng vậy.”
Liễu Hải mỉm cười gật đầu.
“Dường như mọi người đều coi trọng ông.”
Madeline Logan nói: “Tôi rất tò mò, rốt cuộc ông mạnh đến cỡ nào.”
“Lát nữa sẽ biết thôi. Cô gái trẻ à, cô xác định mình chỉ đeo găng tay quyền anh thôi sao?”
Liễu Hải cười hỏi: “Găng tay quyền anh sẽ gặp phải rất nhiều bất lợi khi đối đầu với đao kiếm côn bổng.”
“Đôi tay mới là vũ khí linh hoạt nhất.”
Madeline Logan nói: “Liễu Hải, cẩn thận.”
Cô ta vừa dứt lời thì lập tức phóng về phía Liễu Hải.
Liễu Hải vẫn đứng tại chỗ, cẩn thận quan sát cô gái này.
Trong khi đó, mọi người bắt đầu tranh luận ầm ĩ.
“Chưa kể đến chuyện Liễu Hải là tiền bối lão làng của giới võ đạo, chỉ xét riêng tuổi tác, Liễu Hải đã ngoài bảy mươi, còn Madeline Logan mới ngoài ba mươi tuổi. Cô ta gọi thẳng họ tên của ông ấy trong lúc nói chuyện mặt giáp mặt thì quả thật rất bất lịch sự.”
“Madeline Logan rất kiêu ngạo.”
“Đợi lát nữa, Liễu Hải sẽ cho cô ta biết rõ sự chênh lệch về thực lực.”
Mặc dù Madeline Logan nhận được rất nhiều sự ủng hộ của người dân Hoa Kỳ, nhưng xét trên phạm vi toàn cầu, mọi người đều cảm thấy Madeline Logan quá càn rỡ, ngông cuồng.
Ầm!
Hai bên vừa chạm trán với nhau, Madeline lập tức bay ngược ra ngoài. Cô ta khẽ chống tay trái xuống đất, nửa ngồi nửa quỳ nhìn Liễu Hải với vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
“Đánh tiếp đi.”
Liễu Hải mỉm cười nhìn cô ta.
“Ông ấy vừa dùng khiên pháp chặn cú đấm vừa rồi của mình….”
Madeline vừa nhíu mày, vừa hồi tưởng khung cảnh giao thủ vừa rồi, cảm thấy cú đấm nện vào khiên của mình không hề sai sót ở điểm nào, thậm chí cô ta còn định đè ép tấm khiên vào người Liễu Hải.
Madeline tưởng tượng rất hay, nhưng trên thực tế, tấm khiên của Liễu Hải tạo ra một luồng rung động một cách kỳ lạ, vừa ngăn cản cú đấm, vừa đánh ngược trở về, khiến cô ta bay ngược ra.
Vù.
Madeline lại xông tới, tay duỗi thành dáng móng vuốt, định hất bay chiếc khiên.
Nhưng đúng lúc này, một ánh đao loé lên trước mắt Madeline, cô ta lập tức giơ một tay lên, dùng găng trái để ngăn chặn nhát đao ấy.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc va chạm, Madeline lại loạng choạng một lần nữa vì không thể kiểm soát lực đạo. Cô ta lộn người, chỉ kịp chống chân một cái, sau đó bị bắn ngược ra xa rồi rơi xuống đất.
“Mình chỉ động vào đao của ông ta một cái, mà toàn bộ sức mạnh đã rối loạn như vậy rồi sao?”
Madeline nhận thấy điều bất thường.
“Đây chính là Liễu Hải số một thế giới.”
Trên sân khấu bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình và ba khách mời không hề cảm thấy lạ một chút nào.
Trong số họ, Alan Emelianko nói: “Liễu Hải dùng nền tảng Thái Cực để dung hoà các trường phái võ đạo trên thế giới, trình độ hiện giờ của ông ấy vô cùng khôn lường. Vì thế, Madeline Logan hoàn toàn không thể phát huy ưu thế sức mạnh tốc độ của mình. Ngay khi vừa chạm vào Liễu Hải, cô ấy lập tức bị rối loạn.”
“Chỉ số thân thể của mỗi người đều có giới hạn.”
Miyagawa Akira nói:
“Nhưngbởi vì chúng ta có thể kiểm soát cơ thể một cách toàn diện, cho nên lực chiến cơ sở lại có thể cao hơn mấy chục lần chỉ số thân thể. Tuy nhiên, nếu việc vận chuyển sức mạnh trong thân thể bị ảnh hưởng, thì thực lực đương nhiên sẽ bị giảm sút nghiêm .”
“Madeline Logan bị Liễu Hải áp đảo.”
Riven Gullit cười nói: “Chuyện này hết sức bình thường, Liễu Hải có thể giữ vững ngôi vị số một thế giới suốt một thời gian dài cũng có lý do.”
“Ồ?”
Cục trưởng Chu và các lãnh đạo cấp cao của Liên minh Trái Đất lại có phần giật mình.
“Sao lại như vậy được?”
“Lực chiến cơ sở của Madeline Logan cao hơn Liễu Hải rất nhiều! Cho dù kỹ năng thực chiến của cô ấy không bằng Liễu Hải… nhưng lực chiến tổng thể cũng không hề thua kém, thế trận không thể nào lại áp đảo như vậy được.”
Tất cả các bên đều phân vân, thắc mắc.
Các lãnh đạo có thể nhìn thấy bảng lực chiến của các cao thủ, cho nên bọn biết lực chiến cơ sở của Madeline Logan cao hơn Liễu Hải, lực chiến tổng thể của cô ấy cũng ngang ngửa với ông ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận