Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 922: (Phần 8) Hoàng của Ngục tộc (2)

Ma Tuân nói: “Nếu hắn ta quay về khu vực biên giới lãnh thổ của Ngục Tộc rồi lựa chọn tự sát, hắn ta có thể giữ lại hai con mắt này. Sau khi phục sinh rồi… Mạt Hữu không có hai con mắt này trong cơ thể, thì có thể thoát khỏi sự đồng hóa của Cao Duy.”
Nguồn cội của quá trình đồng hóa Cao Duy chính là đôi mắt này.
Không có nó, là sẽ không có đồng hóa.
“Hắn ta thà rằng mình nổi điên, nhưng cũng không muốn tự sát.” Ma Tuân hơi nghi ngờ.
“Hắn ta ắt hẳn muốn đột phá trong lúc chiến đấu sống còn.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi chỉ cần đột phá lên Truyền Thuyết Vũ Trụ, thì nhất định có thể kiểm soát đôi mắt này.”
“Đột phá lên Truyền Thuyết Vũ Trụ dễ dàng như vậy sao?” Ma Tuân lắc đầu: “Nào, chúng ta về thôi.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Bấy giờ, hắn đưa sư huynh Ma Tuân vượt qua một khoảng cách xa xôi, quay về ngôi sao Phương Thành.


Sau khi quay về ngôi sao Phương Thành, Hứa Cảnh Minh và Ma Tuân bắt đầu phân định chiến lợi phẩm và cả công lao.
Trong lần chặn giết quân chủ Mạt Hữu lần này, hai người bọn họ cũng không quá để tâm đến vấn đề lợi ích! Bởi vì Ma Tuân muốn kết bạn với vị sư đệ thiên tài này, còn bản thân Hứa Cảnh Minh có thể tự kiếm được số điểm công lao khổng lồ, vậy nên cũng không muốn chiếm tiện nghi của người khác.
Vì lẽ đó, bọn họ quyết định chia đôi hết thảy.
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh ban mai nhuộm đỏ rực cả nửa bầu trời.
“Mạt Hữu chết rồi, tôi cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ tại vực vũ trụ Thiên Mãng này.” Ma Tuân mỉm cười nói: “Tôi sẽ không nán lại thêm nữa, lập tức đi tới chiến trường Thần tộc Hư Không.”
“Thần tộc Hư Không sở hữu thực lực vượt xa chúng ta, sư huynh nhất định phải cẩn thận.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ha ha, tôi muốn đột phá cảnh giới Truyền Thuyết Vũ Trụ, đang cần rèn luyện bản thân với kẻ địch mạnh mẽ đây.” Ma Tuân cười nói.
Tuy rằng quân chủ Mạt Hữu chỉ khó giải quyết với sư huynh Giản, sư huynh Ất Tửu mà thôi, chứ hắn ta thậm chí còn… không đả thương được Ma Tuân.
Mười người đứng đầu viện nghiên cứu Nguyên Sơ xông pha chiến trường, thì đều sẽ đi đối phó với Thần tộc Hư Không.
Ma Tuân lại là người xếp thứ nhất, tất nhiên càng muốn tới nơi có những đối thủ mạnh mẽ kinh khủng kia.
“Vậy tôi xin chúc sư huynh Ma Tuân có thể đột phá thành công, trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói.
“Ha ha ha, thật lòng mà nói, tôi cảm thấy cậu sẽ trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ nhanh hơn.”
Ma Tuân cười nói: “Tôi cũng không đặt mục tiêu cao xa như thế, chỉ hy vọng bản thân có thể đột phá trước khi cạn kiệt tuổi thọ, vậy là đã thỏa mãn lắm rồi.”
“Được rồi, tôi phải đi đây. Sư đệ, tôi mong rằng chúng ta sẽ gặp nhau ở chiến trường với Thần tộc Hư Không!” Ma Tuân vừa nói, vừa bước ra khỏi hành tinh, leo lên một chiếc phi thuyền vũ trụ.
Chiếc phi thuyền nhanh chóng biến mất.
Hứa Cảnh Minh đứng từ xa nhìn theo.
“Sư huynh, chúng ta sẽ gặp nhau ở chiến trường Thần tộc Hư Không.” Hứa Cảnh Minh khẽ nói.
Một khi hắn đủ mạnh mẽ, thì cũng sẽ bước tới chiến trường càng khủng khiếp kia.
Không chỉ vài người như Hứa Cảnh Minh, Ất Tửu và Giản, mà rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên ở vực vũ trụ Thiên Mãng đều quan tâm đến cái chết của quân chủ Mạt Hữu. Nói đến cùng, bọn họ đã bị bao phủ trong cái bóng của Mạt Hữu trong khoảng thời gian khá lâu.
Tuy nhiên… đây cũng chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể trong cả tộc đàn nhân loại, và thậm chí cả Ngục Tộc.
Quân chủ Mạt Hữu vốn dĩ còn chưa đột phá cảnh giới Truyền Thuyết Vũ Trụ, hắn ta chỉ được tính là một kẻ khá mạnh trong số rất nhiều quân chủ đã dung hợp vật phẩm Cao Duy của Ngục tộc mà thôi.
Trong số hàng chục nghìn quân chủ Ngục Tộc, những kẻ đứng thứ mười một, mười hai, mười ba,… có thua kém bao nhiêu so với quân chủ Mạt Hữu chứ?
“Oành oành!”
Một thân ảnh cao lớn hùng vĩ xuất hiện trên một vùng đất hoang vu cổ xưa.
Hắn ta đang mặc áo giáp trên người, có thêm năm cái sừng cong đỏ tươi phảng phất như một chiếc vương miện ở trên đầu, hiện đang ngồi trên ngai vàng bằng ngọc đen, nhìn xuống bên dưới.
“Hoàng.”
Năm trong số thập đại quân chủ tập trung lại một chỗ, đồng loạt hành lễ với sự cung kính tột cùng.
Thân ảnh cao lớn kia sở hữu diện mạo phổ thông trong Ngục Tộc, nhưng hình thể lại khổng lồ hơn bội lần. Cho dù hắn ta thu liễm rất nhiều, nhưng vẫn cao lớn gần nửa năm ánh sáng, chiếm cứ 1% phạm vi của cả vùng đất hoang vu cổ xưa này.
“Hoàng.”
Quân chủ Thi Khô – cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ cường đại nhất trong Ngục Tộc – cung kính cất lời: “Quân chủ Mạt Hữu đã hy sinh, còn đánh mất vật phẩm Cao Duy trong cơ thể! Ta có thể khẳng định hắn ta không còn cách nào khôi phục sức mạnh như trước khi phục sinh. Vì lẽ đó, chúng ta cần phải bổ sung vị trí thiếu sót trong thập đại quân chủ.”
Thập đại quân chủ là lực lượng rất quan trọng trong cả Ngục Tộc.
Ngoài việc đại diện cho sức mạnh, bọn hắn còn là biểu tượng cho quyền lực vĩ đại! Khi Thủy Tổ và Hoàng không có mặt, thập đại quân chủ sẽ là những người duy trì trật tự cho Ngục Tộc. Vậy nên khi thiếu mất một người, thì phải cấp tốc bổ sung vào, nếu không thì cả chế độ vận hành của Ngục Tộc sẽ xảy ra vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận