Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 423: (Phần 4) Nhiệm vụ kết thúc (3)

Trương Khuê vừa cười vừa bước tới, ông ta chắp tay nói: “Sau trận chiến tối hôm qua, Thường công tử đã vang danh khắp thành Lan Nguyệt! Phùng trưởng lão của bang Hoa Nguyệt còn phải mất mạng ngay trong trận này.”
Thường Y lắc đầu, thở dài nói: “Ôi, ta cũng không muốn đối địch với bang Hoa Nguyệt, chỉ có điều bang Hoa Nguyệt đã đánh tới tận tổ trạch của ta, ta còn có thể làm sao được đây? Chỉ còn cách duy nhất là đánh trả! Ta chẳng qua là bị ép buộc đấy thôi!”
“Phải phải phải, Thường công tử là bị ép buộc.” Trương Khuê gật đầu, các nhân vật có chút máu mặt ở thành này đều đã hay tin về trận chiến hôm qua từ sáng sớm! Các tin tức liên quan tới vệ Huyết Vũ và tam đại bang phái luôn truyền đến các thế lực trong thành đầu tiên.
Thường Y nhận lỗi nói: “Trương lão gia, ta rất xin lỗi về chuyện tổ trạch, sau trận chiến tối qua, tổ trạch nhà ta đã bị hư hại không ít chỗ. Ta cũng không thể để Trương lão gia phải chịu thiệt! Ta sẽ giảm bớt 200 lượng bạc so với giá cả đã thỏa thuận lúc trước.”
“Không cần không cần.”
Trương Khuê hào phóng nói: “Ta mua lại tổ trạch nhà công tử là vì thích mảnh đất đấy! Ta cũng vốn đã có ý định phá đi xây lại, có bị hư hại một chút cũng không hề gì.”
Trương Khuê phóng khoáng như thế cũng là để kết giao với Thường Y.
Bởi vì nhờ trận chiến ngày hôm qua… Thường Y đã thực sự khẳng định được bản thân!
“Cảm ơn Trương lão gia.” Thường Y nói.
“Nào nào nào, chúng ta vào trong quan nha thôi.” Trương Khuê nhiệt tình kéo Thường Y đi vào trong,
Nhóm của Hứa Cảnh Minh đứng chờ bên ngoài cửa quan nha, chỉ có Thanh Vũ cô nương là đi theo sát bên cạnh Thường Y.
...
...
Bang Hoa Nguyệt.
“Bang chủ, Thường công tử dẫn người tới quan nha rồi, hiện tại đang làm giao dịch với Trương Khuê.”
Do thám báo tin về.
Lão giả tóc trắng hỏi: “Bên cạnh Thường Y có những ai?”
“Lần này rất ít người.”
Tên do thám nói: “Nhóm ba người, bao gồm thị nữ Thanh Vũ luôn theo sát bên người, hộ vệ Cảnh tiên sinh, hộ vệ Tử Đằng cô nương, ngoài ra có thêm hai người nữa! Một người là mã phu, một người đeo loan đao bên hông, hai người này đều lạ mặt. Đám nha hoàn của Thường gia cũng không nhận ra họ.”
“Lại có thêm hai người lạ mặt nữa à?”
Lão giả tóc trắng nhíu mày: “Chỉ mới qua một đêm, bọn hắn đã xuất hiện thêm cao thủ rồi à? Vậy còn tên cao thủ loại một kia đâu?”
“Không nhìn thấy.” Tên do thám lắc đầu.
“Xuất hiện thêm hai người lạ, còn cao thủ loại một lại không thấy bóng dáng.”
Lão giả tóc trắng nhẹ nhàng lắc đầu: “Thôi, chúng ta không cần phải để ý đến Thường Y nữa. Ai thích xử lý hắn thì đi mà làm.”
Cần phải dừng tổn thất lại!
Khi điều hành bang phái, ông ta không thể nóng nảy mù quáng được. Nếu bọn họ còn tiếp tục đấu với Thường gia, e rằng sẽ lại bị tổn thất thêm một vài cao thủ loại một, khiến cho Bang Hoa Nguyệt sẽ bị suy yếu, để mặc các thế lực khác cắn xé, rớt khỏi vị trí tam đại bang phái.
...
...
Phí gia.
“Lão gia, đây là ghi chép về vụ việc xảy ra ở Thường gia tối qua.” Quản gia Chương Bá đưa một bản tài liệu cho lão gia nhà mình.
Phí lão gia vừa mới rớt giường, uể oải mở tài liệu ra xem.
Bởi vì địa vị của nhi tử quá cao, quá cách biệt với đám người trong thành Lan Nguyệt, cho nên ông ấy không mấy để ý tới chuyện tranh đấu tại đây! Thống lĩnh Vu và tam đại bang phái cũng chẳng dám trêu chọc tới Phí gia, nếu ông ấy mà nóng giận lên …. Con của ông ấy là tổng chỉ huy sứ cao quý vệ Huyết Vũ của toàn bộ khu vực Đông Vực, chỉ cần một câu nói của hắn, thống lĩnh Vu và tam đại bang phái đều sẽ hóa thành tro!
“Thường gia xuất hiện một vị cao thủ loại một à?” Phí lão gia cũng chẳng thèm để tâm, bởi vì trong số mấy người cao thủ mà nhi tử của ông phái tới, ai ai cũng đều là cao thủ loại một.
“Cảnh hộ vệ cũng không tệ lắm.”
Phí lão gia xem tài liệu, gật đầu hài lòng: “Đối mặt với uy hiếp từ phía bang Hoa Nguyệt cũng không phản bội Thường gia! Còn đánh được vài chiêu với Phùng trưởng lão của bang Hoa Nguyệt? Có thực lực, hơn nữa còn là hạng người trung nghĩa.”
Quản gia cũng gật đầu: “Theo thông tin điều tra được, trong ba hộ vệ chính trước đây của Thường Y, một người dùng lưỡi cưa tròn đã bỏ mạng ngay tại trận! Một người sở trường dùng phi châm và đao pháp, đánh giết trực diện hơi yếu một chút. Chỉ có Cảnh hộ vệ dùng ngân thương là đánh trực diện khá tốt, có thể đỡ được rất nhiều chiêu thức của Phùng trưởng lão!”
“Xem ra, thực lực của hắn đã gần tới loại một.”
Phí trưởng lão gật đầu: “Thế thì chúng ta phải tăng phí thuê của Cảnh hộ vệ lên một chút, Phí gia chúng ta cũng không thể bạc đãi người khác.”
“Dạ.” Quản gia lập tức gật đầu.
Bên ngoài quan nha.
Thường Y công tử chào từ biệt Trương Khuê, hai người leo lên xe ngựa của riêng mỗi người.
“Đi thôi.” Thanh Vũ cô nương mở miệng.
Xa phu đánh xe, ba người nhóm Hứa Cảnh Minh đi theo, rời khỏi quan nha.
Xe chạy thẳng một mạch, chiếc xe ngựa phổ thông chiếm ít diện tích này rẽ vào trong một con ngõ nhỏ tương đối rộng.
“Tử Đằng cô nương, nếu có người bám đuôi thì đuổi chúng đi đi.”
Thanh Vũ cô nương ngồi trong thùng xe ra lệnh.
“Được.”
Tử Đằng cô nương gật đầu, bởi vì đây là ngõ nhỏ vắng vẻ nên không có mấy người.
Tử Đằng cô nương lắc mình một cái là tới ngay trên bờ tường phía đầu con ngõ nhỏ, tùy ý phóng phi châm khiến hai tên do thám bám đuôi trắng bệch mặt, không dám tiếp tục đi theo, trơ mắt nhìn xe ngựa rẽ ngoặt, biến mất khỏi tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận