Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 646: (Phần 5) Dùng dao mổ trâu để giết gà (1)

“Các vị đại nhân cẩn thận, tên tà ma kia thực sự rất ghê gớm, nó đã giết chết gần trăm người của gia tộc Vũ Phong, bao gồm cả nha hoàn người hầu, ngay cả bảo phù trấn trạch cũng chỉ có thể đả thương nó.”
Lão gia Vũ Phong đi cùng với một vài tộc nhân, lo lắng nhìn vào bên trong đại trạch.
“Yên tâm, cứ giao cho chúng ta.”
“Một tên tà ma mới sinh, giải quyết rất đơn giản.”
Ba người phục ma tỏ ra rất tự tin.
Bọn họ chính là thành viên của Phục Ma ti trong địa phương, đương nhiên sẽ là những người đầu tiên nhận được tin tức về tà ma trong toàn bộ khu vực xung quanh. Trong số ba nhân vật này, người thì kinh nghiệm phong phú, người thì non nớt mới vào nghề, nhưng khi phối hợp với nhau để đối phó với ma đầu mới sinh, bọn họ vẫn cảm thấy rất tự tin.
“Ta sẽ toạ trấn nơi này, những tên tà ma mới sinh rất thích hợp để các ngươi luyện tập.”
Người phục ma có vóc dáng to con nói.
“Tạ ơn An ca.”
“An ca, ngươi hãy trông chừng nơi đây, hai chúng ta liên thủ với nhau, có thể giải quyết ma đầu này một cách dễ dàng.”
Cả ba đi sâu vào trong đại trạch.
Vù!
Bỗng nhiên, một màn sương màu máu xuất hiện trong đại trạch.
“Không đúng, cẩn thận chút.”
Người phục ma to con khẽ nhíu mày, đồng thời lấy ra pháp khí phục ma, hai người phục ma non nớt hơn cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc.
“Ha ha ha…”
Đột nhiên, tiếng cười the thé vang vọng khắp căn nhà, đồng thời truyền ra sân vườn, khiến cho lão gia Vũ Phong và những người đang chờ ở bên ngoài lập tức run sợ.
“Mau nhìn bên trong, xem thử chuyện gì đã xảy ra rồi.” Vũ Phong lão gia thúc giục.
Một đứa cháu trai to gan nhất chạy như bay, leo lên ngọn cây to bên cạnh, nhìn vào trong nhà.
Đứa cháu trai kia đột nhiên trợn mắt, thấy được thi thể của ba người phục ma, lập tức kinh hô: “Chết rồi, chết hết rồi.”
“Ai chết?” Vũ Phong lão gia hỏi.
Đứa cháu nhảy xuống, nói: “Chạy thôi, mau, ba vị đại nhân bỏ mạng cả rồi, ai nấy đều bị hút hết máu thịt, chỉ còn ba tấm da.”
Lão gia Vũ Phong và những người khác mặt mày tái mét, lập tức bỏ chạy.
Tin tức về cái chết của ba người phục ma trong đại trạch gia tộc Vũ Phong cũng lặng lẽ lan truyền ra ngoài.
Đêm đó.
Vù.
Một làn sương màu nước từ trên trời rơi xuống, đáp xuống đại trạch gia tộc Vũ Phong, ngưng tụ thành một ông lão mặc áo màu lam.
“Đây là địa bàn của ta.” Một làn sương màu máu lan tràn, ngưng tụ thành bóng dáng yểu điệu mờ mờ ảo ảo, nàng ta nhìn chằm chằm vào ông lão áo lam: “Cút ngay cho ta!”
“Tiểu cô nương.”
Ông lão áo lam cười nói: “Ngươi chỉ vừa mới thành hình, vậy mà đã mưu toan chiếm tòa nhà này? Đây là mảnh đất trung tâm của phủ thành, ngươi cho rằng những người phục ma trong phủ thành sẽ dễ dàng bỏ qua cho ngươi sao?”
“Đây là địa bàn của ta, ai tiến vào đều phải chết.”
Bóng dáng yểu điệu nhìn chằm chằm ông lão áo lam, uy áp vô hình từ đối phương khiến nàng ta sợ hãi, không dám ra tay.
Ông lão áo lam nhìn nàng ta, khẽ gật đầu: “Một tên tà ma vừa ra đời đã có thực lực đứng đầu trong số các Nhân Ma, sau một hai năm mài dũa, chắc chắn có thể đạt đến cảnh giới Địa Ma.”
“Nhân Ma, Địa Ma cái gì chứ?” Bóng dáng yểu điệu càng tức giận: “Mau cút đi.”
“Ta là sứ giả Tùng Thành, hoạt động dưới trướng của ma chủ núi Động Minh.” Ông lão áo xanh mỉm cười nói: “Ta biết ngươi là thiên tài có thể đào tạo, cho nên đặc biệt đến đây để mời ngươi gia nhập núi Động Minh.”
“Núi Động Minh là cái gì?”
Bóng dáng yểu điệu thấp giọng nói.
Ông lão áo lam cười ha ha: “Hiện tại, thế giới này đang nằm dưới quyền kiểm soát của tà ma chúng ta! Những kẻ phàm tục kia chẳng khác gì trâu bò cho chúng ta làm thịt! Núi Động Minh chúng ta… chính là bầu trời của phủ Thành An! Sinh tử của con dân ở phủ Thành An, đều ở trong tay chúng ta.”
“Còn những người phục ma thì sao?” Bóng dáng yểu điệu nói.
Ông lão áo lam hơi cứng người lại, giải thích: “Người phục ma và núi Động Minh chúng ta giao đấu đã hàng nghìn năm, nhưng bọn họ cũng không thể rung chuyển được thế lực núi Động Minh chúng ta. Tiểu cô nương, đại đa số tà ma cường đại trong phủ Thành An đều đã gia nhập núi Động Minh! Vậy nên, ngươi gia nhập núi Động Minh mới có được tiền đồ. Nếu không… nhất định sẽ bị giết chết bởi nhữung người phục ma.”
“Các ngươi sợ người phục ma, còn ta không sợ, cút ngay.”
Bóng dáng yểu điệu lại cảm thấy bức bách, màn sương màu máu xung quanh bắt đầu trở nên dày đặc.
Ông lão áo lam khẽ nhíu mày, sau đó cười nói: “Ngươi chưa ăn chút đau khổ, nên chưa biết sự lợi hại của người phục ma, vậy thôi.”
Vù.
Ông lão áo lam hóa thành làn sương mù màu nước, lặng lẽ bay lên trời rồi biến mất.
Lúc này, bóng dáng yểu điệu mới ngưng tụ thành một nữ tử xinh đẹp. Nàng ta lạnh lùng nhìn lên bầu trời, sau đó đi về phía sâu trong đại trạch.
Sáng sớm.
Trong hoa viên, Hứa Cảnh Minh đang ngồi trong đình đài, chăm chú quan sát một viên kim châu đang lơ lửng trong bàn tay trái, bắt đầu thi triển pháp lực phục ma thâm nhập vào bề mặt kim châu, điêu khắc từng dòng phù văn dày đặc.
“Không thu thập được vật liệu quý giá, chỉ có thể dùng hoàng kim để luyện chế pháp khí phục ma.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, hắn đang sống rất nhàn nhã ở thế giới Phục Ma, gần như toàn bộ sức lực đều đổ dồn vào “phần Quang Tuyến” của bí tịch “Phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, cho nên càng hiểu sâu hơn về mấy bộ môn pháp thuật.
Ngoài việc tu hành, hắn cũng bắt đầu luyện chế pháp khí, như vậy cũng thuận tiện hơn khi đối phó với ma quỷ.
—----
P/s: các đh ủng hộ KP đầu tháng cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận